Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1306: Cứu Người Giữa Đường (1)

Chương 1306: Cứu Người Giữa Đường (1)

Chương 1306: Cứu Người Giữa Đường (1)Số bạc trên người bọn họ, đã dùng để tiêu vào việc lớn, dư lại mười mấy lượng bạc, sau đó mua hai cái giường."nhi tử của ta mở tiệm tạp hóa, các ngươi cần gì, qua bên đó mua, giá cả cũng rẻ."Hoắc lão đại và Hoắc lão nhị nở nụ cười chân thành,'ÐĐa tạ chu thúc, chúng ta có ngày hôm nay, ít nhiều đều nhờ chu thúc giúp đỡ."Hai huynh đệ trực tiếp mua hai con gà, hai con vịt, đem đến Chu gia.Ông cụ Chu cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy.Lão tam- nhi tử của ông cụ Chu đem chăn bông cùng đệm giường sang, còn có nồi chén gáo bồn, đặt trên xe đẩy, cùng đưa hai huynh đệ hắn qua đó.Không chỉ như thế, ông cụ Chu còn mời hai huynh đệ họ ăn cơm.Mới vừa xuống núi, hai huynh đệ vẫn nhớ kỹ lời dặn dò của phụ thân là không thể uống rượu, cho nên sau khi ăn cơm, hai huynh đệ liên về nhà.Nhưng khi nhìn thấy có người tuần tra và người canh gác qua lại, hai huynh đệ lúc này mới thấy yên tâm."Nhị đệ, những căn phòng hai bên trái phải này đều là của chúng ta! Đệ ngày mai hãy trở về, nói với phụ thân về sự tình bên này.""Có nhiều viện tử như vậy, cũng đủ cho chúng ta ở! Nếu sau này có tiền, còn có thể mua thêm!"Hoắc lão nhị gật đầu,/Đại ca yên tâm, sáng mai đệ liên quay trở về. Nhị thúc cùng tam thúc, đến lúc đó cũng sẽ xuống.""Đem nhân sâm lớn nhỏ của nhà chúng ta về đây, bán đi toàn bộ, mua thêm ba cái trạch tử, huynh đệ ba người chúng ta, thêm hai nhà nhị thúc cùng tam thúc, cũng muốn mua viện tử."Nghỉ ngơi Ở nơi xa lạ, hai huynh đệ có chút khẩn trương.Đứng ở trong viện tử rộng rãi của mình, Hoắc lão đại kích động không thôi, đôi mắt cũng đỏ lên.Hoắc Lão Hán nghe thấy nhi tử thứ nói một gốc nhân sâm bán được tận hai trăm lượng bạc, hơn nữa còn mua được ba căn viện lớn thì càng kích động hưng phấn không thôi.Lần này lúc rời đi, ông cụ Chu còn thuê giúp một con lừa, đi cũng nhanh hơn. Tối hôm đó, Hoắc Lão Nhị đã về đến trong trạch viện ẩn trên đỉnh núi.Sáng sớm hôm sau, Hoắc Lão Nhị lại khởi hành về núi.Nếu đã không khuyên nổi, Hoắc Lão Nhị cũng không khuyên nữa."Cha, người theo chúng con xuống núi đi?" Hoắc Lão Nhị thúc giục,'Dưới chân núi tốt lắm, bây giờ là mùa đông da lông cũng rất đáng tiền, còn đắt gấp đôi giá chúng ta bán cho thương lái cơt"Lão Hoắc nghĩ nghĩ rồi lắc đầu,' Bọn ta còn phải ở trên núi trông chừng mấy người kia cơ, không thể xuống núi. Ba huynh đệ các con, cùng với Nhị thúc Tam thúc của các con, đưa vợ con cùng xuống núi đi."Ông già Chu này không có lừa hắn.Hoắc Lão Nhị dẫn theo Nhị Thúc, Tam Thúc, còn có các huynh đệ khác cùng nhau xuống núi, mỗi người bọn họ đều vác trên lưng nào là nấm, là dược liệu hái trên núi, còn có da lông nữa.Hoắc đại tẩu xót con, sợ kéo dài lâu đứa nhỏ không chịu nổi,' Nhị đệ, ngươi mau cõng đứa nhỏ đến huyện thành khám bệnh trước đi, đợi chúng ta đi bộ qua đó, nó sốt cao quát"Ốm còn rất nặng, đứa nhỏ đã sốt đến phát run cầm cập.Có lẽ do trong núi quá lạnh, mới sáng sớm đã lên đường, có đứa trẻ đã ốm phát sốt rồi.Ba bốn chục người rầm rầm rộ rộ như vậy xuôi theo con đường đi hướng về phía huyện Thôi Dương.Đứa nhỏ này là tiểu nhi tử nhà Hoắc Lão Đại.Nữ nhân trong nhà thì ôm theo hài tử, vô cùng vui vẻ vì được xuống núi.Hoắc Lão Nhị nghe thấy vậy liền lập tức bỏ hết đồ trên lưng lừa xuống,' Đại tẩu, đưa đứa bé cho ta...Tiểu hài tử khó chịu đến mức khóc to, cổ họng cũng sắp gào rách rồi.Mọi người đều vô cùng lo lắng.Lúc này đoàn người Liễu Phán Nhi vừa hay đi ngang qua.Tai Lý Nam vô cùng nhạy bén, từ tít đằng xa đã nghe thấy tiếng trẻ nhỏ khóc,' Nương, mọi người mau lên, con nghe thấy phía trước có người khóc."

Bạn cần đăng nhập để bình luận