Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 731: Vui Mừng Khôn Xiết (2)

Chương 731: Vui Mừng Khôn Xiết (2)

Chương 731: Vui Mừng Khôn Xiết (2)Lưu thị và mọi người đứng lên nhìn về phía Liễu Phán Nhi đang ngồi cấy mạ, tốc độ gieo mạ của nàng rất nhanh."Thúc, thúc cứ dựa theo ương mã này lại làm cho ta bảy cái nữa." Liễu Phán Nhi cảm thấy như vậy là vừa vặn, không lớn không nhỏ, có thể làm dựa theo cái trước.Thợ mộc Lý đã nhìn thấy tốc độ cấy mạ của Liễu Phán Nhi, quả thật tốc độ nàng làm nhanh hơn một chút so với những người khác: "Được, vậy để ta trở về làm ngay, tới ngày mai là nhà ngươi có thể dùng được luôn rồi."Liễu Phán Nhi cảm ơn: "Cảm ơn thúc thợ mộc."Thợ mộc Lý và vợ trở về nhà tiếp tục chế tạo ương mã, Liễu Phán Nhi giống như trẻ con tìm được đồ chơi nên vẫn đang ở trên ruộng tiếp tục cấy mạ.Lưu thị nhìn mà thèm, thừa dịp Liễu Phán Nhi vừa cắm xong một chuyến, nàng ấy đi tới hai đầu bờ ruộng: "Ta khom lưng cả một ngày rồi cũng cho ta thử xem."Liễu Phán Nhi tránh ra: "Tiểu Hoa tỷ, ta thả mạ non cho tỷ rồi tỷ tới thử xem."Chờ đến khi Liễu Phán Nhi đặt mạ non xong, Lưu thị lập tức ngồi trên ương mã, còn chưa cấy mạ mà nàng ấy đã thở ra một hơi: "Ai u u, không cần phải khom lưng, cũng thoải mái thật."Tuy rằng đây chỉ là một công cụ đơn giản nhưng quả thật lại tiết kiệm nhân lực, giúp người ta làm việc cũng không còn mệt mỏi như vậy.Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Đó là chuyện đương nhiên, trong nhà ít ruộng khom lưng hai ba ngày có lẽ còn có thể chịu đựng được. Trong nhà mà nhiều ruộng khom lưng nhiều ngày như vậy sao mà chịu đựng nổi. Ương mã này có thể ngồi cấy mạ, phía trên còn có thể thả mạ non, nhẹ nhàng ít dùng sức."Trông thấy mọi người làm việc cả một ngày như vậy mà còn có thể cười nói vui vẻ cũng khiến nàng cực kỳ vui mừng.Chờ đến khi Lưu thị đi tới hai đầu bờ ruộng đổi đi cấy mạ mà vẫn không ngừng khen ngợi.Những người khác thấy thế cũng muốn được thử.Kỹ thuật thay đổi cuộc sống, quả nhiên không sai.Lưu thị làm việc càng nhanh nhẹn hơn Liễu Phán Nhi, mệt mỏi cả một ngày cuối cùng thắt lưng cũng đã được nghỉ ngơi nên tốc độ cấy mạ lại càng nhanh: "Liễu muội muội, thứ này quả nhiên dễ sử dụng thật." Liễu Phán Nhi đưa thẳng năm đồng bạc qua: "Thúc, thúc có thể làm nhanh như vậy khiến trong lòng ta đã thấy rất cảm kích rồi, sao ta có thể để thúc không kiếm tiên được chứ? Thúc cầm lấy tiên đi, cơm ơn thúc."Phần tốn công và tốn nhiều vật liệu nhất để làm một cái ương mã chính là tấm ván dưới của hai đầu ngửa lên. Thợ mộc Lý chỉ lấy phí của Liễu Phán Nhi là bốn mươi văn tiền: "Vợ Nguyên Thanh, ta chuẩn bị bán ương mã ra bên ngoài, ta sẽ lấy tiền công là hai mươi văn tiên, giá bán sẽ là sáu mươi văn tiền."Liễu Phán Nhi nghe được lời này lại cảm thấy không ổn khi nàng chỉ phải đưa cho thợ mộc Lý theo giá vốn. Nàng lập tức dựa theo giá bán cho người dân trong thôn là sáu mươi văn tiền một cái, tám cái vậy tổng cộng là bốn trăm tám mươi văn tiền.Ngày hôm sau, thợ mộc Lý mang tới bảy cái ương mã đến nhà Liễu Phán Nhi. Lúc đưa lại đây, ngoài ruộng chỉ có một người cấy mạ, tốc độ cấy mạ rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.Trong tay thợ mộc Lý không có tiên đồng chỉ có thể thu bạc về: "Vậy ta nhận, về sau nếu như có việc gì cứ việc tìm ta, ngàn vạn lần không cần phải khách sáo với ta. Dù cho suốt đêm không ngủ được ta cũng sẽ làm thật tốt cho ngươi."Thợ mộc Lý xua tay: "Không thể được, thật sự không thể được. Thứ này là do ngươi nghĩ ra, ta lại chuẩn bị chế tạo ra nó để bán đã không đưa tiền cho ngươi rồi."Lòng dạ Liễu Phán Nhi bao la, nàng chỉ ước gì món nông cụ này hữu dụng, có thể nhanh chóng truyền bá ra ngoài để nhiều người tiết kiệm được sức người sức của: "Thúc thật sự không cần phải khách sáo vậy đâu. Đây cũng là số tiền mà thúc vất vả làm ra được, thúc không thể không lấy."Liễu Phán Nhi đưa bạc cho thợ mộc Lý, cũng không có ý nghĩ lợi dụng người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận