Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1574: Thỉnh Giáo, Đây Là Đãi Ngộ Của Lão Sư (1)

Chương 1574: Thỉnh Giáo, Đây Là Đãi Ngộ Của Lão Sư (1)

Chương 1574: Thỉnh Giáo, Đây Là Đãi Ngộ Của Lão Sư (1)"Chùa Kim Quang ở kinh thành có một ngàn ba trăm hòa thượng. Mấu chốt ở các hòa thượng này là, bọn họ thật sự muốn làm hòa thượng thì cũng thôi, thế mà lại có rất nhiều người thường xuyên đi xuống núi, đội tóc giả, đi kỹ viện, uống rượu ăn thịt.""Nếu bọn họ đã không muốn làm hòa thượng thì cho bọn họ hoàn tục đi. Mặt khác, bệ hạ còn cảm thấy ruộng đất của chùa miều vô cùng nhiều, hoàn toàn vượt qua như cầu chùa miếu. Nếu tứ đại giai không thì làm gì còn được nhiều ruộng đất, vàng bạc tài bảo đến như vậy?"Lý Nguyên Thanh không nhịn được mà bật cười: "Bệ hạ anh minh."Liễu Phán Nhi cũng cười, đúng là chỉ có Chu Bình Đế mới có thể nghĩ ra được chuyện này!Bản đồ Đại Chu càng lúc càng lớn, nhưng gia tăng dân số, không phải là chuyện mà từ trước đến nay chỉ cần làm một lần là xong được.Vì thế, việc di dân trở thành ưu tiên hàng đầu trong chuyện này.Dù là việc ở biên quan hay là ở phương Nam đều có rất nhiêu điêu kiện thuận tiện, nhưng những người đã định cư, đều cảm thấy không muốn phải xa quê hương của họ.Chỉ cần ở quê quán bọn họ còn có thể sống được, có cơm để ăn, thì không muốn đi đến nơi khác."Đúng thế, tỷ tỷ, ngươi hiện tại đã là Quận Chúa, thân phận tôn quý, làm việc gì cũng càng phải thêm sạch sẽ nhanh nhẹn." Đây là Lý Tiểu Bảo.Lương Bảo cũng cười: "Bệ hạ quả thực là anh minh, bằng không thì cũng không thể được các đại thân ủng hộ, cũng không thể được bá tánh kính yêu, càng không thể thực hiện được Đại Chu trung hưng."Lý Nam và Lý Tiểu Bảo, Lý Vi, thậm chí còn có Tạ Kim Đậu, cũng vô cùng tò mò, đôi mắt trông mong mà chờ tỷ tỷ mở ra.Lý Dung mang theo lễ vật mà bệ hạ Hoàng Hậu nương nương, còn có của Đại hoàng tử cho nàng ấy trở về phòng mình.Sau khi Lương Bảo nói lời này, ăn trưa xong rồi thì trở về nghỉ ngơi."Tỷ, mau mở ra đi, để bọn ta nhìn xem?" Lý Nam thúc giục, có chút mất kiên nhẫn không thể chờ nổi.Chu Bình Đế đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp để bá tánh di dân. Lý Dung nhanh chóng che miệng Lý Nam lại: "Ngươi bớt nói thêm mấy câu giúp ta, ta sẽ rất cảm tạ ngài!"Tạ Kim Đậu chớp chớp mắt, tò mò hỏi: "Đại hoàng tử là ai?"Lý Nam cười nói: 'Là người tương lai...Lý Vi cười hì hì: "Ta muốn nhìn thử một chút xem đại hoàng tử viết tin gì cho tỷ tỷ?"Lễ vật được ban thưởng thì có thể xem cùng với đệ đệ muội muội, nhưng mà thư thì phải xem riêng một mình.Tạ Kim Đậu không biết tại sao, lúc này cậu bé còn không biết không bao lâu sau đó, bản thân mình sẽ trở thành em vợ của đại hoàng tử.Có thân phận như vậy, hơn nữa bảo thân còn là Kim Lăng Hầu, cả đời này vinh hoa phú quý, không phải lo đến áo cơm.Lý Nam cong môi cười, nói: 'Không nói, không nói.'Thư của đại hoàng tử, cũng nho nhã lễ độ, nhưng trong các câu nói lại có một chút nhớ nhung.Hài hước mà lại hoạt bát.Dù cho có nói bao nhiêu đi nữa thì cũng không cụ thể.Lý Dung suy nghĩ, nên hồi âm lại với đại hoàng tử như thế nào đây?Tự giữ mà lại ổn trọng.Vì thế, Lý Dung dành chút thời gian, vẽ mấy bức tranh thú vị về hình ảnh đệ đệ và muội muội chơi đùa ở trong thôn.Cái này phù hợp với phong cách nhất quán của đại hoàng tử.Thái phu tử cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, ăn uống no đủ thì mang theo những đề mục mà mình không biết, đến xin lĩnh giáo Đức Thụy phu nhân Liễu Phán Nhi.Sau khi Liễu Phán Nhi biết được chuyện đó từ chỗ Lương Bảo, thì sai người chuẩn bị một cái bảng đen.Người hiếu học đến như thế, thật khiến cho người ta phải kính nể.Liễu Phán Nhi cũng nghĩ rằng sau khi dạy cho Thái phu tử, thì sau này Thái phu tử có thể dạy lại cho những người khác trong Quốc Tử Giám.Thái phu tử này quả thực không phải người tâm thường, toán học tiểu học hoàn toàn không phải là vấn đề, ông đều hiểu toàn bộ, lại còn có thể suy một ra được ba.

Bạn cần đăng nhập để bình luận