Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1166: Lý Gia Là Đại Ca Của Công Chúa (2)

Chương 1166: Lý Gia Là Đại Ca Của Công Chúa (2)

Chương 1166: Lý Gia Là Đại Ca Của Công Chúa (2)"Công chúa tiểu di nói, nếu như ăn ngon, ngày mai tiểu di sẽ đưa cho thúc."Cố Thiệu nhẹ nhàng nuốt xuống bánh kem ở trong miệng, rồi cảm ơn."Đa tạ công chua mùi vị rất ngon, Cố mỗ biết ơn rất nhiều."Không từ chối, đã đồng ýLý Nguyên Bảo chắc chắn là như thế.Ăn bánh, uống trà xong, tinh thần Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu cũng tốt lên.Lý Đại Bảo ngôi ở trên ghế bên cạnh, không có quay về phủ.Lý Nguyên Thanh cười nói: "Đại Bảo, bây giờ con không quay về phủ sao?"Cố Thiệu ăn xong bốn miếng bánh kem, ăn no, trong lòng vui vẻ.Lý Nguyên Thanh sờ đầu nhi tử lớn của mình: "Không cần lo lắng, ta sẽ thắng.""Cho dù tên ngu xuẩn nào gặp phải phụ thân của ta, đều dơ tay đầu hàng, chạy mất dép.""Phụ thân con rất lợi hại, là đại tướng quân bách chiến bách thắng."Nghe phụ thân nói như thế, hốc mắt của Lý Đại Bảo nóng lên.Lý Nguyên Thanh cười lớn, có chút vui vẻ, cũng không lo lắng như lúc nãy nữa."Mẫu thân nói muộn quá, con không được về, con lo lắng cho phụ thân, muốn ở bên cạnh người nhiều hơn."Chờ đợi luôn là việc mệt mỏi nhất, Lý Đại Bảo hơi buồn ngủ, ngáp một cái, nằm xuống bàn.Lý Nguyên Thanh cười, có chút đắc ý:"Chúc Cố đại nhân sớm ngày thành thân sinh hài tử sớm, có thật nhiều con.""Chúc cho Lý huynh, bắt được hết tất cả "Nhìn thấy động tác của Lý Nguyên Thanh, Cố Thiệu nhớ lúc còn nhỏ, phụ thân yếu ớt, nhưng vẫn quan tâm hắn ta rất nhiều.Bây giờ Lý Nguyên Thanh không phải là đại tướng quân, có trái tim sắt đá như trên chiến trường nữa.Mà là một người phụ thân yêu thương hài tử.Lý Nguyên Thanh sai người câm y phục, khoác lên người Lý Đại Bảo. Phụ thân yêu thương hắn ta, cũng không được lâu, khi hắn ta sáu tuổi phụ thân qua đời.Sau khi hai người đọc thư, thở dài một hơi.Cho đến sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Thế Đức phái người đến, mới đi đến Kim Lăng.Ánh mắt Cố Thiệu nhìn hai miếng bánh kem ở trên dĩa, suy nghĩ có vài phần không rõ.Người thân của hắn ta càng ngày càng ít, hắn ta chưa bao giờ cảm thấy cô đơn như bây giờ, cũng chưa bao giờ thèm khát có thêm người thân như bây giờ.Hắn ta dâng thư của Mạnh Thế Đức cho Lý Nguyên Thanh, đây là thư mà Triệu tri phủ tự tay viết cho Cố Thiệu.Vất vả chờ hắn ta trưởng thành, tổ phụ cũng qua đời.Chỉ cần bắt được Thần Vương, hơn nữa tìm được bằng chứng Thần Vương tạo phản, buôn lậu, buôn bán vũ khí, cũng đã đủ để định tội.Lý Nguyên Thanh đứng dậy, duỗi người."Cố đại nhân, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, đều thuận lợi."Cố Thiệu chắp tay, lên tiếng khen ngợi."Lý huynh mưu tính sâu xa, kế hoạch nào cũng có, Cố mỗ bội phục."Lý Nguyên Thanh cười lớn, không quan tâm."Vì công việc, và không phụ công ơn của bệ hạ.""Ta sẽ phụ trách bến cảng, và những chiếc thuyền bên bờ biển, đề phòng bọn cướp biển."Thành Kim Lăng, phải dựa vào Cố đại nhân rồi.Cố Thiệu gật đầu:"Ta sai người bảo vệ thành Kim Lăng, trong vòng ba ngày, sẽ quay trở lại như cũ."Lý Nguyên Thanh gật đầu:"Được, ngươi có việc thì bảo người hầu báo với ta một tiếng là được.""Một đêm không ngủ, ta phải về nghỉ ngơi rồi."Nói xong Lý Nguyên Thanh ngồi xổm xuống, cõng Lý Đại Bảo đi ra ngoài.Lý Đại Bảo dụi mắt, sau khi tỉnh táo lại thì thấy mình đang ở trên lưng phụ thân. Trong lòng cậu nhóc cảm động."Cha, người thả con xuống đi! Con tỉnh rồi, có thể tự đi được."Lý Nguyên Thanh nở nụ cười, tiếng cười sảng khoái."Đại Bảo nhà ta đã lớn thế này rồi, qua mấy năm nữa là ta cống không nổi mất!"Lý Đại Bảo nhảy xuống từ trên lưng phụ thân, thân thiết nắm tay phụ thân."Cha, người còn trẻ mà! Cho dù sau này người có già đi, thì đổi thành Đại Bảo cõng người.'Lý Nguyên Thanh cười cười: "Tốt, không hổ là nhi tử cả ngoan ngoãn hiếu thuận của nhà ta!"Nhìn bóng lưng hai cha con Lý Nguyên Thanh với Lý Đại Bảo đang rời đi, trong mắt Cố Thiệu đong đầy sự mơ ước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận