Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 713: Trúng Độc (2)

Chương 713: Trúng Độc (2)

Chương 713: Trúng Độc (2)Tứ Mao vỗ ngực một cái: "Báo Tử ca, huynh cứ yên tâm. Nếu không có phu nhân thì cũng đã không có bọn ta bây giờ, . Tuy bọn ta còn nhỏ nhưng cũng biết xem sổ sách, biết tính toán, cũng biết kinh doanh. Buổi tối bọn ta sẽ ở bên trong cửa hàng, trông chừng đồ vật trong khố phòng, cam đam hoàn thành nhiệm vụ."Tam Mao cũng cười, nói: "Bọn ta đã từng lăn lộn nơi phố phường, nếu không có mắt nhìn cũng không sống được tới bây giờ. Phu nhân dạy bảo bọn ta nhiều như vậy, nếu vẫn làm không tốt thì đấy chính là đồ đần.""Hai người các ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận được như vậy là tốt rôi, cứ cố gắng làm việc, phu nhân sẽ không bạc đãi các ngươi đâu." Báo Tử trầm giọng nói: "Không nên gây xung đột với người khác, phải nhẫn nhịn. Không nhịn được cũng phải nhịn, sau đó báo lại cho phu nhân, đã biết chưa?”Làm ăn buôn bán kiêng kị nhất là xung đột với khách hàng, không chỉ ảnh hưởng tới chuyện làm ăn mà còn có thể ảnh hưởng tới danh dự."Đã rõ, Báo Tử ca." Tam Mao và Tứ Mao đồng ý, tự mình đứng ở cửa ra vào nhìn Báo Tử ca, sau đó vội vàng đánh xe ngựa đưa phu nhân rời khỏi.Liễu Phán Nhi không biết rằng, lão già gian xảo kia mới bị đưa đến đại lao của huyện nha chưa được bao lâu đã chết vì thất khiếu đổ máu.Người phía dưới không dám giấu diếm, vội vàng trình báo lên Lưu đại nhân.Huyện lệnh Lưu sững sờ: 'Bây giờ bọn buôn người lợi hại như vậy sao? Ta còn chưa kịp thẩm vấn, phạm nhân đã bị diệt khẩu rồi?"Trợ tá Từ gật đầu: "Không thể tra xét được, Thần Vương rất có thanh thế tại phủ Tâm Dương, hơn nữa đại bộ phận bạc được khai thác đều nộp lên cho bệ hạ biểu đạt thành ý. Nếu đắc tội với Thân Vương, nói không chừng sẽ đắc tội với bệ hạ. Đại nhân, tâm địa của Đức Thuy phu nhân thiện lương, hơn nữa có chút ngay thẳng, nàng chỉ cho đó là bọn buôn người, cũng không biết chuyện của Thần Vương và mỏ bạc Tây Sơn, ngài còn phải phái người đi nhắc nhở Đức Thuy phu nhân một chút đấy!"Trợ tá Từ cau mày: "Đại nhân, tại hạ cảm thấy đây không phải là một tên buôn người bình người. Nếu là một con buôn bình thường, sau khi đồng bọn bị bắt, những người còn lại đã sớm chạy trốn mất dạng rồi, làm sao còn có lá gan thuê người diệt khẩu chứ? Bọn chúng không sợ bị tóm gáy hay sao?"Lưu đại nhân hít vào một ngụm khí lạnh, nội tâm vô cùng kinh hoảng. Mỏ bạc Tây Sơn, đây chính là sản nghiệp của Thần Vương. Năm ấy lúc tiên đế còn tại vị vô cùng tin yêu người đệ đệ này, đất phong ngay tại phủ Tâm Dương, huyện Tây Sơn. Mà mỏ bạc lại nằm ngay huyện Tây Sơn.Ánh mắt của trợ tá Từ lấp loé, sau đó lấy nắp chén trà trước mặt ra, dùng ngón tay chấm chút nước trà rồi viết lên mặt bàn: "Mỏ bạc Tây Sơn."Lưu đại nhân cũng dần tỉnh táo lại, cảm thấy trợ tá Từ nói rất có đạo lý: "Đúng vậy, không thể suy đoán theo lẽ thường. Trước đó chúng ta cũng nhận được báo án, đa số được đưa tới đều là tiểu hài tử và các cô nương, có rất ít nam tử, nhất là thanh niên cường tráng từ mười lăm tuổi trở lên. Trợ tá Từ, ngươi nghĩ xem nơi nào cần những thanh niên cường tráng này, hơn nữa còn có năng lực giết người diệt khẩu?""Vậy chuyện này không thể tra xét nữa sao?" Lưu đại nhân lo lắng, nhìn về phía trợ tá Từ.Bên cạnh là trợ tá họ Từ, là một tú tài, nhưng sau nhiều lần trượt đã thông qua quan hệ đẩy vào môn hạ của Lưu gia, trở thành huyện lệnh của Lưu đại nhân.Lưu đại nhân sâu sắc chấp nhận: "Thế lực của Thần Vương lớn, không dễ dây vào. Đức Thuy phu nhân có lòng tốt, lại có tài trong lĩnh vực nông nghiệp, chúng ta phải bảo vệ Đức Thuy phu nhân. Trợ tá Từ, ngươi dùng lí do kiểm tra việc lai tạo hai vụ lúa, thay ta đến trấn Cát Tường một chuyến, sau đó nói rõ tình huống với Đức Thuy phu nhân. Chuyện này không thể điều tra thêm, coi như lão già kia sợ tội nên tự sát, vấn đề kết thúc ở đây. Nếu cứ tiếp tục tra xét thì cho dù có thể giữ được cái mũ cánh chuồn (*) này cũng không bảo vệ được mạng nhỏ."(*) mũ cánh chuồn: mũ quanTrợ tá Từ đồng ý: "Vâng thưa đại nhân."

Bạn cần đăng nhập để bình luận