Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1395: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (1)

Chương 1395: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (1)

Chương 1395: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (1)"Khỉ cũng không ăn nhiều bằng muội và cũng không có nhiều thịt như muội phải không?”Lý Nam trèo được một nửa, nghe thấy lời của Tiểu Bảo ca ca thì liền không vui, bé phản bác: "Ca như vậy là không được. Ta là muội muội của ca còn con khỉ thì không phải. Sao ca lại quan tâm đến con khỉ chứ không phải là muội muội của mình vậy?”"Nương nói ở bên ngoài thì giúp lý không giúp thân nhưng ở trong nhà thì phải giúp thân không giúp lý. Ca nói ta như vậy, sau này ca sẽ không còn muội muội yêu thương ca như ta nữa.”"Ca cũng đừng quên lúc mình sinh bệnh, là ta bưng trà đổ nước, ở bên cạnh chăm sóc ca chứ không phải con khỉ, còn nữa, khi ca mệt cũng chính là ta bóp vai đấm lưng cho chứ không phải con khỉ"Lý Tiểu Bảo đương nhiên biết muội muội tốt hơn khỉ, vừa rồi cậu chỉ tùy tiện châm chọc một câu đã bị muội muội phản bác lại nên cũng chẳng nói được gì.Khi đối mặt với muội muội, dù Lý Tiểu Bảo cực kỳ thông minh, ăn nói sắc bén thì cũng chỉ có thể đầu hàng nhận thua."Được rồi, ca ca sai rồi, muội đi xuống nhé? Muội trèo cây làm gì? Trên đó cũng không có tổ chim."Lý Nam lắc đầu,/'Ta không tìm tổ chim, ta có việc phải làm. Ta muốn tiếp tục trèo cây, nếu ca lo lắng cho ta liền làm cái đệm cho ta đi, thế mới là ca ca tốt của ta."Thị vệ hiểu được ánh mắt của Lương công công nên lặng lẽ vượt tường rồi núp đi.Cuộc trò chuyện giữa hai huynh muội đã bị mọi người ở ngoài bức tường nghe thấy rõ ràng.Lương Bảo cũng dở khóc dở cười, con gái nuôi của hắn ta đúng là vừa ngốc vừa đáng yêu.Cặp song sinh long phụng của Lý ái khanh thật thú vị.Lý Nguyên Thanh muốn lên tiếng nhưng bị Chu Bình đế ngăn lại.Nhưng mà hắn ta cũng lo lắng cho Lý Nam, đừng có ngã đấy. Hắn ta nháy mắt với thị vệ bên cạnh, nếu bị rơi xuống thì phải tiếp được kịp thời.Lý Tiểu Bảo cẩn thận chờ đợi, nếu muội muội rơi từ trên cây xuống thì cậu sẽ làm miếng đệm hình người. Lý Nam vội vàng co rúm người lại và sợ bị tên trộm bắt được: "Cha, nương, có người muốn giết tai"Sắc mặt của ám vệ Chu Bình liền đen lại. ...Nếu không phải biết con bé là con gái của Lý Nguyên Thanh thì bé đã bị bóp gãy cổ từ lâu rồi.Lý Nam tiếp tục trèo cây nhưng không ngờ sau khi trèo đến đỉnh thì phát hiện có người ở trên cây nhà bé, bé vội hét lên: "Có trộm! Ca, nhà chúng ta có trộm."Chu Bình đế chưa kịp nói chuyện thì Lý Nam đã không vui,'Cha, nam nhân kia đang trèo lên cây của chúng ta phải không? Cha có định dạy cho nam nhân đen mặt này một bài học không?”Trên tóc của Lý Nam còn có lá cây, lúc bị xách rất khó chịu.Lý Nguyên Thanh bước tới ôm lấy con gái: "Bệ hạ, thật sự xin lỗi, con gái nhỏ của thân không hiểu chuyện, kính xin được chuộc tội."Mọi người nhìn qua thì thấy ám vệ đen mặt xách quần áo sau lưng Lý Nam rồi nhảy từ trên cây xuống.Lý Nguyên Thanh bịt miệng Lý Nam lại,'Đó là thị vệ của Bệ hạ."Lý Nam suy nghĩ rồi trả lời: "Cha nói Bệ hạ là chân long thiên tử. A Nam đến xem Bệ hạ có phải là rông thật không? Có phải Bệ hạ có thể cưỡi gió đạp mây không? Trên đầu có sừng không?”Cho dù gặp được hoàng đế thì Lý Nam cũng không sợ hãi, hắn ta không cao băng cha bé và cũng không đẹp trai bằng cha bé.Khi Lý Nam tiến cung đã gặp qua Triệu Hoàng hậu và Lệ thái phi nhưng chưa từng thấy Chu Bình đế.Lý Nguyên Thanh không muốn tiếp tục trả lời con gái và nói với cô bé: "Cây cao như vậy, con leo cây làm gì? Không sợ té ngã à?”Nhưng mà hoàng đế có quyên lực, mọi người nhìn thấy hoàng đế đều phải quỳ lạy.Lý Nam cảm thấy khó hiểu,'Sao lại thế? Thị vệ sao không ở trên mặt đất mà lại bò trên cây ở nhà chúng ta thì bảo vệ Bệ hạ như thế nào?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận