Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1644: Tại Sao Lại Hèn Hạ Như Thế? (1)

Chương 1644: Tại Sao Lại Hèn Hạ Như Thế? (1)

Chương 1644: Tại Sao Lại Hèn Hạ Như Thế? (1)Hoàng đế Chu Bình cảm thấy vui mừng: "Tốt, rất tốt. Với tốc độ của Lý ái khanh và Triệu ái khanh, có lẽ sẽ phải mất thêm hai tháng nữa để kiểm soát được tình hình chung. Tiếp theo, tất cả các bộ phải phối hợp chặt chẽ với nhau, phấn đấu để thực sự kiểm soát phủ Tây Vân càng sớm càng tốt.""Vâng, thưa bệ hạ.' Mọi người đáp lại.Liễu Phán Nhi nhận được thư nhà của Lý Nguyên Thư, thở phào nhẹ nhõm, mọi việc đều thuận lợi.Còn có một bức thư gửi đích danh Lý Dung, Liễu Phán Nhi đưa cho Lý Dung: "Đây là của cha con đưa cho con."Vẻ mặt Lý Dung khó hiểu: "Cha chỉ viết cho mình con à?"Lý Nam bĩu môi: "Cha bất công, không viết riêng cho con."Lý Dung trừng mắt nhìn muội muội liếc mắt một cái, mở thư ra, đỏ mặt."Đại tỷ, cha đã viết gì cho tỷ mà tỷ lại đỏ mặt thế?" Lý Nam khó hiểu, tò mò hỏi.Nhìn đến cuối cùng, Lý Dung rất lo lắng khi biết Đại hoàng tử còn bị thương."Vậy là của ai?" Lý Nam tò mò, duỗi đầu qua xem, sau đó nhìn thấy "Trạch';A? Hóa ra là...Minh tu sạn đạo ám độ trần thương, Đại hoàng tử theo cha tấn công Tây Vân quốc.Lý Nam chợt ý thức được, hóa ra là như vậy a: "Ồ, đúng rồi, Đại hoàng tử đã đi tuần tra ở Lĩnh Nam”Liễu Phán Nhi vội vàng ngăn cản nàng: "A Nam, ngươi biết là được, đừng nói ra. Giữ bí mật, dù sao thì bây giờ Đại hoàng tử đang tuần tra ở phía nam”Sau khi Lý Dung trở về, con bé đọc lại mấy lần, biết được Đại hoàng tử đã ra chiến trường, cũng viết ra cảm xúc của mình trên chiến trường.Lý Dung thấp giọng nói: "Không phải thư của cha."Vốn tưởng rằng khi có quan viên mới đến, những quan viên này sẽ thay đổi chính sách, nhưng không ngờ mọi chuyện vẫn như cũ.Ngoài ra, còn có quân áo giày vớ do con bé làm cho Đại hoàng tử, sau đó đóng gói trong một cái túi gôm cả thư gửi vê Tây Bắc.Với quan lại tại chỗ, không chỉ có binh lính Đại Chu trấn giữ thành trì, mà còn có quan viên Đại Chu quản lý những người mới trở thành dân tự do của bá tánh phủ Tây Vân.Không chỉ viết thư mà còn đặc biệt chuẩn bị "Bạch dược".Quan viên Đại Chu vẫn còn bất mãn nói: "Lý tướng quân, chẳng lẽ ngươi muốn đứng ra bênh vực cho bọn tiện dân này, giết một học giả xuất sắc như ta sao?"Một số quan lại Đại Chu cho rằng mình hơn người, bắt nạt bá tánh địa phương nên lập tức bị bắt lại theo lệnh Lý Nguyên Thanh.Lý Nguyên Thanh đi đầu, sử dụng quyền lực lâm thời quyết định.Tất cả những bá tánh vừa mới được tự do cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ không có chút nào nhớ nhung Tây Vân quốc trước đây, muốn trở thành người dân Đại Chu, bận bận rộn rộn trông trọt chăn thả, sinh sống cuộc sống của mình.Lý Nguyên Thanh đang ngồi trên công đường, bên cạnh là Đại hoàng tử, lúc này Đại hoàng tử đang quan sát hành động của Lý tướng quân.Tôn Lập Trụ nghe vậy nói: "Lý Đại tướng quân, mặc dù ngươi là tướng quân nhất phẩm, nhưng ngươi đừng có sỉ nhục văn nhãt""Đại Chu bệ hạ đã hạ chỉ, tất cả những người nguyện ý làm bá tánh của Đại Chu ta, đều là dân tự do, thân là lương dân sao lại ti tiện?"Lúc này Lý Nguyên Thanh đang xét xử!Bá tánh trong thành tới hơn mười vạn."Trái lại là ngươi Tôn đại nhân, không có chút nào coi trọng bá tánh, ngươi cư xử như vậy có thể quản lý tốt huyện Thanh Ngọc sao?”Huyện Thanh Ngọc này nổi tiếng với việc sản xuất thanh ngọc, là thành trì lớn nhất ngoại trừ thủ đô của Tây Vân quốc cũ.Lý Nguyên Thanh chán ghét nhất những người tự xưng là học giả, tự cho mình là cao quý hơn người."Lý Nguyên Thanh ta, trên xứng hoàng thiên, dưới không làm hậu thổ thất vọng, giữa trung thành với bệ hạ. Ta dũng cảm chiến đấu giết giặc, yêu thương đồng đội, thậm chí cống hiến hết mình cho triều đình.""Việc Lý mỗ làm không có gì là hèn hạ. Ngược lại là Tôn đại nhân, ngoài việc đọc sách thánh hiên mấy năm, đã cảm thấy mình là một hiền nhân. Trong miệng nói hèn hạ, nhưng toàn là làm chuyện hèn hạ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận