Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 763: Mạnh Mẽ Và Chống Lưng (3)

Chương 763: Mạnh Mẽ Và Chống Lưng (3)

Chương 763: Mạnh Mẽ Và Chống Lưng (3)Tính tình của hắn ta vốn đã mềm yếu, bây giờ hiểu được mất nặng nhẹ thì bắt đầu khúm núm như chuột.Triệu nương tử ra khỏi xưởng, đi theo sau phu quân và cha chồng."Cha, ngươi đi lấy bạc trước đi, ta qua chỗ Đức Thụy phu nhân xin thứ tội, suy cho cùng vừa nãy mẹ chồng đã nói vài lời bất kính trước mặt phu nhân rồi."Ông cụ Triệu cười ha hả: "Đi đi, ngươi được phu nhân trọng dụng, cũng giúp ích cho Thạch Đầu sau này thi công danh."Triệu nương tử cười nói: "Vẫn là cha nhìn xa trông rộng."Mặc dù cha chồng xảo quyệt cực, nhưng ông ấy luôn muốn cả nhà trở nên tốt hơn.Dù ông hơi ích kỷ nhưng Triệu nương tử hiểu, hơn nữa còn rất tôn trọng.Không giống mẹ chồng, chỉ muốn lấy cái chức mẹ chồng ra để hếch mặt với nàng ấy, làm người ta ghét không chịu được.Nếu cuộc sống dễ chịu hơn, Triệu nương tử còn được chăm sóc con trai, cho nó một môi trường giáo dục cực tốt, một gia đình trọn vẹn.Liễu Phán Nhi cười cười, không thèm để bụng: "Ta nào có quan tâm, ngày nào ta cũng bận nhiêu việc như vậy, nếu bởi vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận, ta tức đến khi nào mới xong? Ngươi làm việc cho ta, ta đương nhiên sẽ làm chỗ dựa cho ngươi. Tự ngươi cáng đáng được thì không ai có thể ép buộc hay bắt nạt gì ngươi."Liễu Phán Nhi và Lưu thị nghe Triệu nương tử nói, biết Triệu nương tử không có ý định hòa ly."Cha chồng ta trốn phía sau, thấy chuyện đi về hướng bế tắc thì lập tức đứng ra răn dạy mẹ chồng và phu quân ta một trận, hơn nữa còn đồng ý để ta đứng tên nhà, lấy làm trấn an ta."Triệu nương tử vô cùng cảm động, gật đầu: "Đa tạ phu nhân, mẹ chồng và phu quân của ta đều là loại người ưa bắt nạt kẻ yếu. Vừa nãy họ đi tìm ta, bị ta mắng cho một trận. Họ còn muốn lấy hòa ly ra dọa dẫm ta, ta đồng ý ngay, sau đó đến lượt họ bị dọa."Nhưng ngẫm lại cũng dễ hiểu, bây giờ Triệu nương tử đã chiếm thế thượng phong, người nhà chồng kia sẽ không dám bắt nạt nàng ấy như trước.Triệu nương tử đi tới trước mặt Liễu Phán Nhi, quỳ xuống đất dập đầu: "Phu nhân, khiến ngài khó xử rồi!" Triệu nương tử cười, cảm tạ sự thấu hiểu của Lưu thị và phu nhân: "Tất cả đều nhờ phu nhân đã cổ vũ ta, đại ân đại đức của phu nhân, ta ghi lòng tạc dạ. Ta chỉ là một phụ nhân bình thường, không có bản lĩnh gì lớn, nhưng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức quản lý xưởng nhuộm vải của phu nhân thật tốt."Lựa chọn khác nhau nhưng mục đích giống nhau, họ đều hy vọng được đấu tranh và sống một cuộc sống tốt hơn.Lưu thị cười nói: "Như vậy cũng không tệ, bất kể thế nào, chúng ta đều mong ngươi sống tốt. Cha mẹ chồng và phu quân của ngươi đều nhượng bộ, đúng là không cần đến mức cá chết lưới rách. Dù sao ở giữa còn có một cậu con trai, ngươi đã quyết định vậy thì phải sống thật tốt. Thà sống tự cường tự lập còn hơn sống uất ức hèn nhát."Kết quả như vậy cũng không tệ.Ông cụ Triệu không dây cà ra dây muống, đánh thẳng vào vấn đề: "Nhà chúng ta may mắn có con dâu nên mới tích góp được nhiều bạc như vậy. Phu nhân, nhà ở sẽ do nương của Thạch Đầu đứng tên. Kính xin phu nhân viết luôn khế ước ở ngay chỗ này, hôm nay chúng ta lập tức đi mua nhà, tranh thủ trời đẹp chuyển chút gia sản này của chúng đến nhà mới. Cố gắng trong tối nay là dọn tới ở luôn."Triệu nương tử vừa cảm kích vừa vui mừng: "Đa tạ phu nhân!"Nói được một lúc, ông cụ Triệu dẫn theo con trai là Triệu Đức Vượng đến.Liễu Phán Nhi đang chờ câu này của Triệu nương tử: "Thấy ngươi có phần trung thành này, ta rất vui. Chăm chỉ làm việc, xưởng càng lúc càng lớn, ngươi cũng sẽ càng ngày càng bận rộn, nhưng ta cam đoan, tiền lương của ngươi chắc chắn sẽ không phụ công sức mà ngươi đã bỏ ra."

Bạn cần đăng nhập để bình luận