Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 856: Dạy Nàng Ấy Làm Người (2)

Chương 856: Dạy Nàng Ấy Làm Người (2)

Chương 856: Dạy Nàng Ấy Làm Người (2)Trịnh phu nhân bị đánh thì toàn thân đau buốt nhức, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Vậy mà ngươi lại đánh ta vì một người ngoài? Ngươi có biết là nhờ ta cho nên ngươi mới có được ngày hôm nay không?”Trịnh đại nhân nghe nói như thế thì càng thêm tức giận: "Cũng chỉ bởi vì cưới ngươi cho nên tiền đồ đời này của ta cũng hỏng rồi. Sau khi trở về, ta sẽ viết thư bỏ vợ, trả ngươi về nhà mẹ đẻ mà ngươi lấy làm kiêu ngạo."Nói xong, Trịnh đại nhân hầm hừ sai người hầu đưa một trai một gái đi, còn về người đàn bà chỉ biết gây chuyện này thì hắn ta không muốn quan tâm!Trịnh phu nhân bị dọa sững sờ, không dám tin nhìn vào bóng lưng rời đi của chồng, tại sao bây giờ lại không sợ nhà mẹ đẻ của nàng ấy?Lúc này nha hoàn bà tử mới dám lên phía trước đỡ Trịnh phu nhân dậy: "Phu nhân, ngài sao rồi? Đều đã chảy máu, mau đi gọi đại phu."Trịnh phu nhân không lo cho vết thương, hỏi: "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?"Trong đó một người hầu nhỏ giọng nói: "Chuyện này có liên quan đến Đức Thụy phu nhân, phu nhân ngài đừng nóng vội, tiểu nhân sẽ đi nghe ngóng.""Vậy ngươi nhanh đi." Trịnh phu nhân đồng ý, trong lòng cũng rất nghi hoặc, nhưng mà vết thương trên người khiến nàng ấy suy nghĩ chậm hơn, tính khí cũng càng táo bạo.Bệ hạ?Đợi đến khi nàng ấy về đến nhà, cửa hông không mở cho nên chỉ có thể đi từ cửa ngách.Trịnh phu nhân vừa khóc vừa mắng.Trịnh phu nhân nghĩ về cảnh tượng của người phụ nữ bị chồng bỏ, cho dù có về nhà ngoại thì cũng sẽ bị chê cười. Vương thị, người phụ nữ tốt không có hai chồng. Nếu bị vứt bỏ thì cũng không được tái giá, chỉ có thể xuất gia. Nếu chồng chết thì cũng không được tái giá, chỉ có thể thủ tiết.Trên mặt bàn còn để một phong thư bỏ vợ, đây là do đích thân Trịnh đại nhân viết.Người hầu cũng nghe ngóng được tin tức trở vê: "Phu nhân, tiểu nhân đã thăm dò. Lương công công bên cạnh bệ hạ đọc thánh chỉ xong thì lão gia bị Lương công công khiển trách trước mặt mọi người. Còn nói lão gia cùng phu nhân có ý đồ mưu hại Đức Thụy phu nhân, hắn ta nhất định sẽ bẩm báo bệ hạ đúng sự thật." Trịnh phu nhân ngôi ở trên xe ngựa, vừa đi vừa mắng Trịnh đại nhân không có lương tâm, vong ân phụ nghĩa.Thúy Mai cũng lo lắng sau khi phu nhân bị đuổi đi thì hạ nhân như bọn họ sẽ bị đuổi theo, vội vàng nói: "Cởi chuông phải nhờ người buộc chuông, phu nhân, chúng ta mang quà đến chỗ Đức Thụy phu nhân xin lỗi, cho dù như thế nào, chỉ cân Đức Thụy phu nhân tha thứ, nói tốt vài câu ở trước mặt Lương công công thì có lẽ chuyện này sẽ không bị mang đến trước mặt bệ hạ."Sau khi Vương ma ma ở bên cạnh sau nghe thấy vậy thì lập tức gấp: "Phu nhân, ngài xin lỗi lão gia đi, dựa vào thiếu gia cùng tiểu thư thì chắc chắn lão gia sẽ không thật sự hòa li"Trịnh phu nhân đang cầm thư bỏ vợ trong tay: "Đã viết cả thư bỏ vợ rồi!"Trịnh phu nhân trợn tròn mắt, không phải chỉ là đụng vào thuyền hoa của nàng ta một chút thôi sao? Chuyện nhỏ như vậy mà cũng muốn bẩm báo lên trước mặt bệ hạ sao?Vương ma ma cũng cảm thấy đây là một biện pháp không tệ, còn nhớ rõ vừa rồi khi ở trên thuyền, Đức Thụy phu nhân có tính cách rất tốt, còn cho bọn họ xin lỗi, chỉ là lúc đó làm sao phu nhân biết được Đức Thụy phu nhân lợi hại như vậy chứ?Nếu sớm biết như thế thì Trịnh phu nhân đã sớm tránh xa, làm sao lại cố ý sai người đụng vào thuyền hoa của Đức Thụy phu nhân chứ?Trịnh phu nhân nghe thấy lời thuyết phục của người hầu thì suy nghĩ lại về thảm trạng sau khi bị đuổi đi, lập tức xé thư bỏ vợ, lau khô nước mắt, nhanh chóng thay một bộ đồ sạch sẽ: "Chuẩn bị quà, bây giờ chúng ta sẽ đến xin lỗi Đức Thụy phu nhân. Cho dù ta có phải quỳ xuống thì cũng phải được Đức Thụy phu nhân tha thứ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận