Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 344: Lúa Vàng Óng Trĩu Bông (1)

Chương 344: Lúa Vàng Óng Trĩu Bông (1)

Chương 344: Lúa Vàng Óng Trĩu Bông (1)Huyện lệnh Lưu nghe vậy thì cũng thấy Liễu Phán Nhi nói rất có lý: "Vậy được, tạm chưa đào ngoài ruộng mà trước tiên cứ đào khoai ở cổng nhà các ngươi đi, dẫu sao cũng phải làm thành sân phơi."Hầu như là người của thôn Lý gia đều trồng khoai lang trước cổng nhà, bây giờ nghe nói không cần đào khoai trong ruộng mà đào khoai ở cổng trước, nên mới sáng sớm ngày ra đã bắt đầu đào.Đương nhiên là có cả nha dịch mà Lưu đại nhân phái tới, ở cạnh trông coi và cân đo.Sau khi được phơi nắng sơ sơ, thì vận chuyển liên tục lên trấn, rồi ký gửi ở đó. Vì được trồng trước cổng nhà, được tưới bằng nước vo gạo, lại được nhổ cỏ thoát nước thường xuyên, cũng được bón phân nhiều nên các khoai lang này trông cũng tốt.Nhất là khoai lang nhà Liễu Phán Nhi, lần này cho sản lượng rất tốt, đạt hơn bảy nghìn cân. Sản lượng khoai lang của những nhà khác, tốt thì được năm sáu nghìn cân, không tốt thì chỉ được bốn năm nghìn cân.Để cho các lão đại nhân ở kinh thành xem thì tất nhiên phải cho xem sản lượng cao nhất, lúc bấy giờ huyện lệnh Lưu đại nhân ngăn nhà Liễu Phán Nhi đào tám phân đất còn lại, mà giữ đó đợi đến lúc các đại nhân ở kinh thành tới thì đào.Những nhà khác đào khoai lang với khí thế hừng hực, xe vận chuyển khoai lang cứ nối đuôi nhau không ngứớt.Quán trà của Tam quả phụ cũng buôn bán được rất tốt, không chỉ nha dịch của huyện nha uống trà, mà những xa phu kia cũng uống, còn có người quanh thôn sang đây xem náo nhiệt. Một ngày mà kiếm được tận một hai trăm văn tiên, còn nhiều hơn cả đi làm thuê cho người ta.Ông ấy từng tận mắt bông lúa rồi, không hề to như vậy. Mà bông lúa của thôn Lý gia không chỉ to, mà hạt còn tròn đều căng mẩy, hái một bông lúa xuống đặt vào tay, trữu nặng.Liễu Phán Nhi lo rằng lúa dưới ruộng đã chín mà thu hoạch chậm trễ sẽ ảnh hưởng đến sản lượng, thế nên đã san bằng toàn bộ chỗ đất rộng trồng khoai lang với khoảng đất trống còn lại trong viện, sau đó dùng cối xay bằng đá ép cho thật chặt, dùng để làm sân phơi thóc.Ông ấy xuất thân từ gia tộc lớn, trước đó đã làm quan, dù không đến mức không phân biệt được ngũ cốc, nhàn tay rỗi chân, nhưng cũng không tinh thông chuyện nhà nông. Nghe nói khâm sai Cố đại nhân đến huyện Thôi Dương, ông ấy mới tích cực làm này làm kia.Vừa thấy một cái là Lưu đại nhân đã trừng to mắt.Lưu đại nhân rảnh rỗi không có việc gì, được Liễu Phán Nhi và thôn trưởng Lý dẫn đi, xuống ruộng lúa nhìn thử.Không chỉ tiêu chuẩn hóa việc buôn bán ở thị trấn, chỉnh lý lại trị an ở khắp nơi, mà còn xuống ruộng xem thử, nghe lão nông nói chuyện đất đai.Không thể không nói rằng mèo có cách của mèo, chó có cách của chó, người thông minh cũng lắm thủ đoạn kiếm tiền. Nếu Tam quả phụ dồn hết tâm trí vào việc kiếm tiền với quản lý gia đình thì mẹ chồng nàng dâu hai người đã có thể sống an ổn qua ngày.Cũng bởi sau khi lúa trổ bông ông với Lý Đại Sơn đã thường xuyên so sánh thử với các thôn khác.Mặc dù thị vệ nghi hoặc, nhưng đây lệnh của đại nhân, nên lập tức cưỡi ngựa đi làm việc.Thôn trưởng Lý đắc ý, ông biết Lưu đại nhân muốn so xem lúa trong ruộng của bọn họ với lúa thôn khác xem lúa nào lớn hơn. Kết quả không có gì bất ngờ, đương nhiên là lúa của thôn ông ấy lớn hơn.Lưu đại nhân vẫy vẫy tay, dặn dò thị vệ bên người một câu: "Đi đến ruộng lúa của những thôn khác, lấy cho ta mười bông lúa."Có một lần vặt trộm lúa của người ta nên bị coi như ăn trộm, phải chạy mấy dặm liền mới bỏ lại được người đuổi theo.Lý Đại Bảo vô thức đưa Lưu đại nhân đến ruộng lúa nhà mình, rồi tự nhiên hào phóng, ăn nói rõ ràng, đúng mực trước mặt Lưu đại nhân cũng như trước mặt Cố đại nhân trước đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận