Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 444: Đại Tẩu Muốn Đồng Quy Vu Tận (2)

Chương 444: Đại Tẩu Muốn Đồng Quy Vu Tận (2)

Chương 444: Đại Tẩu Muốn Đồng Quy Vu Tận (2)Lưu thị vừa lau nước mắt cho A Phương vừa hít thật sâu, cho bản thân dần bình tĩnh lại: "Đệ muội, ta biết muội là người tốt hơn nữa còn biết giữ chữ tín, ta tin muội. Những chuyện khác đều nghe theo muội, nhưng chuyện tiếp sau đây phải nghe ta, nếu không tất cả chúng ta đều sẽ bị bố mẹ chồng vu vạ."Liễu Phán Nhi nghe vậy thì cau mày: "Ta còn tưởng là chuyện gì nữa. Bọn họ đúng là phiền thật, nhưng vẫn có cách để đối phó với họ, đại tẩu không cần phải ra vẻ liều mình đi chết thế đâu. Nào phải chuyện ghê gớm gì, cũng có phải hỏa diệm sơn không vượt qua nổi đâu. Đại tẩu, yên tâm đi, Liễu Phán Nhi ta không phải kẻ dễ bắt nạt đâu!"Lưu thị lắc đầu: "Mặc dù muội thông minh và cực kì bản lĩnh, nhưng trước bậc trưởng bối, dưới sự chèn ép của chữ hiếu, dù muội có là cáo mệnh phu nhân ngũ phẩm được bệ hạ đích thân sắc phong, thì cũng không thể làm liều được. Đệ muội, nghe ta đi, khi họ đến đây, chúng ta hãy giả vờ nhận họ, ta sẽ nấu cho họ một bàn đồ ăn, rồi bỏ độc vào đó, khiến họ chết vì trúng độc. Đến lúc đó, ta sẽ đến quan phủ tự thú, chém đầu mình ta là được rồi. Muội và đám trẻ vừa thoát khỏi đôi phu phụ ác độc ấy, vừa khiến Lý Nguyên Công chết vì trúng độc."Liễu Phán Nhi nghe vậy còn thấy sợ hơn cả vừa rồi khi nghe Miêu Nhi tỷ bảo ông Lý và bà Lý tìm đến.Liễu Phán Nhi dở khóc dở cười, lắc đầu phì cười: "Đại tẩu, ta không thể không bội phục sự dũng cảm của tỷ, nhưng chúng ta làm việc gì cũng phải chú trọng đến phương pháp và chiến lược. Tẩu đến cái chết còn chẳng sợ thì còn sợ gì nữa?"Lý Phương vừa nghe mẹ nói vậy cũng hoảng quá oa oa khóc lớn: "Mẹ ơi, mẹ đừng chết, đừng chết vì mấy người xấu kia, không đáng đâu."Lưu thị lắc đầu, thái độ cứng rắn: "Đáng chứ, lấy mạng của mình ta, đổi lấy sự an toàn cho muội và đám trẻ, ta không tiếc bỏ ra bất cứ giá nào."Lúc này, Miêu Nhi tỷ đã dẫn nha dịch vào.Sau đó, Liễu Phán Nhi đã thưởng cho nha dịch hai lượng bạc, nha dịch chào tạm biệt và đi khỏi.Liễu Phán Nhi nhận thư, mở ra xem một lượt rồi hỏi: "Dám hỏi đại nhân đây, những người ấy tới đâu rồi?"Nghe vậy, Liễu Phán Nhi gật đầu: "Cực cho ngươi rồi, phiền ngươi về báo lại với Triệu tri phủ một tiếng, cảm ơn ý tốt của ông ấy."Nha dịch cung kính đáp lời: "Thưa phu nhân, phủ Tâm Dương cách huyện Thôi Dương ba ngày đi đường, rồi phải mất thêm một ngày nữa mới đến trấn Cát Tường, tại hạ cưỡi ngựa đến đây mất một ngày rưỡi, còn bọn họ đoán chừng phải mất thêm hai ngày rưỡi nữa mới đến nơi."Liễu Phán Nhi chẳng phải người ưa ngậm bồ hòn làm ngọt, đợi khi đám người đó tới, nàng nhất định sẽ xử lí từng người một, quyết không nương tay."Vâng thưa phu nhân." Nha dịch đáp lại, chuẩn bị cáo từ, rời đi.Nha dịch hành lễ với Liễu Phán Nhi, sau đó đưa thư cho nàng.Liễu Phán Nhi lắc đầu, nhẫn nại giải thích: 'Không cần đâu, còn hai ngày rưỡi nữa, ta có đủ thời gian để nghĩ cách giải quyết. Đây là nhà cao cửa rộng bệ hạ ban thưởng cho ta, sao ta có thể đồng ý cho lão Lý và mụ Lý với đám vô dụng họ sinh ra vào ở với mình được? Đừng vội, để ta nghĩ xem."Liễu Phán Nhi thấy đại tẩu như vậy, ruột đau như cắt, vì họ, đại tẩu đã quyết định hi sinh chính mình.Trong mắt Lưu thị, đây là biện pháp lao khổ một lần, sung sướng cả đời khi đã đi đến bước đường cùng.Sau khi nha dịch đi, Lưu thị đã hoàn toàn bình tĩnh lại, nói với Liễu Phán Nhi: "Tam đệ muội, lòng ta đã quyết, muội không cân khuyên ta nữa. Ta chỉ xin nhờ muội một chuyện, nhất định phải nuôi lớn A Phương và A Lệ, rồi tìm cho hai đứa một nhà chồng tử tế."Lúc này, Lý Dung và Lý Lệ cũng đã biết được tin dữ động trời, cũng vội vàng chạy về.Dáng vẻ của họ y như nhà để tang ai, bất lực, không biết làm thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận