Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 946: Hết Sức Ngu Xuẩn (1)

Chương 946: Hết Sức Ngu Xuẩn (1)

Chương 946: Hết Sức Ngu Xuẩn (1)"Cuộc sống tốt lên, thì sẽ không tùy tiện phá hoại, một khi bọn họ có mưu đồ bất chính, chiến mã của bọn họ ít đi, sức chiến đấu cũng sẽ giảm xuống, ngoài ra, chúng ta lập tức chấm dứt mậu dịch, đối với bọn họ, những lông cừu kia xem như vô dụng; thịt bò thịt cừu không ăn hết, tôn trong tay bọn họ, cũng sẽ tạo thành lãng phí cực lớn, hậu quả như vậy, sẽ khiến bọn họ tự loạn mà mất vị thế."Ánh mắt của Chu Bình Đế sáng lên: "Những lời này của Đức Thụy phu nhân, khiến ta nghĩ đến thời Xuân Thu, điển tích Quản Trọng lợi dụng số tiền lớn mua nai, không tốn một binh lính nào đánh bại Sở quốc."Liễu Phán Nhi gật đầu: "Bệ hạ anh minh, thật ra thần phụ chính là ý này. Tuy những quốc gia kia cũng sẽ có người hiểu được nguy hại trong đó, nhưng có lợi ích to lớn, đại cuộc khó có thể thay đổi."Chu Bình Đế nở nụ cười, nhìn về phía Liễu Phán Nhi với ánh mắt khá tán thành: "Cách của Đức Thụy phu nhân thật tinh diệu, lát nữa trẫm sẽ thương lượng nghị chính với triều thân."Liễu Phán Nhi cung kính trả lời: "ÐĐều là bệ hạ khiêm tốn, bình dị gân gũi, đồng ý nghe thiển kiến của thần phụ. Thần phụ bằng lòng nộp bản vẽ máy chải thô và máy dệt sợi lên triêu đình, tận hết sức lực hèn mọn này."Triệu hoàng hậu từ thái độ của Chu Bình đế nhìn ra được đề nghị của Liễu Phán Nhị, hẳn là rất có triển vọng, vì vậy càng thêm khách sáo với Liễu Phán Nhi.Đợi đến lần này Liễu Phán Nhi tiến cung, lại nhận được rất nhiều ban thưởng.Lương công công đích thân tiễn Liễu Phán Nhi ra ngoài, nửa đường gặp Vệ Lam quận chúa với trang phục lộng lẫy, dẫn theo cung nữ và nội thị, oai nghiêm hùng hồn đi tới trước mặt.Nếu Vệ Lam quận chúa này giống như công chúa Tây Dương trước kia, trực tiếp có thể kêu bệ hạ ban hôn, Liễu Phán Nhi khâm phục nàng ta có ý nghĩ cũng có can đảm.Liễu Phán Nhi chỉ là cáo mệnh tứ phẩm, tự nhiên cũng phải hành lễ: "Vệ Lan quận chúa vạn phúc kim an.”Vệ Lam quận chúa lạnh lùng hừ một tiếng: "Chẳng qua là một số kỹ xảo khéo léo, cũng đáng để Đức Thụy phu nhân huy động nhân lực tiến cung sao? Hoàng đế thúc thúc coi trọng bản lĩnh trông trọt của Đức Thụy phu nhân nhất, ngươi không ở nhà thành thật trông trọt, đến kinh thành làm gì? Kinh thành này phồn hoa, bị hoa mắt, không thể nhìn thấy hoa màu trong đất, Đức Thụy phu nhân có phụ hoàng ân, thì thê thảm rồi."Liễu Phán Nhi giữ thái độ đúng mực, lạnh nhạt trả lời: "Làm ra một số đồ vật mới lạ, đưa vào cho bệ hạ và hoàng hậu nương nương xem thử."Vệ Lam quận chúa cũng không quan tâm Lương Bảo, mà là trực tiếp đi tới trước mặt Liễu Phán Nhi, híp mắt nhìn về phía Liễu Phán Nhỉ: "Hôm nay Đức Thụy phu nhân tiến cung là có chuyện gì?”Trên trán Liễu Phán Nhi hiện lên ba gạch đen, cảm thấy Vệ Lam quận chúa này cao cao tại thượng đã lâu, được người ta tâng bốc, đầu óc có phải có vấn đề hay không?Thấy Vệ Lam quận chúa đi thẳng đến đây, Lương công công hành lễ: "Hành lễ cho Vệ Lam quận chúa.Liễu Phán Nhi trả lời: "Đa tạ Lương công công nhắc nhở, thần phụ cáo lui."Liễu Phán Nhi cười như không cười nhìn về phía Vệ Lam quận chúa: "Đa tạ quận chúa nhắc nhở."Lương Bảo không thể chống đối Vệ Lam quận chúa, nhưng hắn ta có thể nhắc nhở thúc giục Liễu Phán Nhi sớm xuất cung: "Đức Thụy phu nhân, bệ hạ sắp xếp công việc cho ngài, vô cùng quan trọng, vẫn mong phu nhân cẩn trọng đối đãi, không thể trì hoãn. Tạp gia đưa phu nhân xuất cung."Nhưng bây giờ thì sao, chỉ có thể nhảy nhót trước mặt nàng, mặt mày xấu xí.Vệ Lam quận chủ thấy Liễu Phán Nhi muốn đi, bỗng chốc không vui lòng: "Bổn cung cho ngươi đi rồi sao?"Lương công công vốn đang mỉm cười, lúc này ngẩng đầu nhìn sang Vệ Lam quận chúa, híp mắt lại: "Quận chúa, bệ hạ xác thực sắp xếp việc cho Đức Thụy phu nhân, không thể chậm trễ, vẫn mong quận chúa cho đi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận