Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1425: Xông Tới Cửa Thành (2)

Chương 1425: Xông Tới Cửa Thành (2)

Chương 1425: Xông Tới Cửa Thành (2)Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi lại mọc.Liễu Phán Nhi quả nhiên là mối họa lớn tiềm tàng.Mắt Từ Gia Thịnh ánh lên vẻ kiên cường bình tĩnh: "Từ Gia Thịnh ta trải qua bao nhiêu sóng gió, lần này có vẻ nguy hiểm, nhưng chỉ cần rời khỏi thành Tang, chúng ta sẽ tới Bắc Nhung, trời cao đất rộng, nào có ai làm gì được chúng ta?"Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh đều là những người lợi hại ở Đại Chu, Từ gia với Tiết thị biết nếu chúng trốn đến những nơi khác trong Đại Chu, thì cuối cùng chúng vẫn sẽ bị bắt.Nhưng Bắc Nhung lại khác, người của Đại Chu không thể dễ dàng qua lại, nói chỉ là quan lại, càng không thể tùy tiện đi qua, nếu không sẽ phá vỡ hiệp nghị giữa hai nước.Tiền thị nghe được lời nói của trượng phu, bà ta dần thở phào nhẹ nhõm, trước mặt chỉ còn vài người, bà ta có thể lập tức rời khỏi thành.Những người khác thuộc Từ gia cũng nơm nớp lo sợ, hy vọng có thể nhanh chóng rời đi.Ba huynh đệ Từ gia nhìn nhau, trước đây bọn chúng đều đã bắt nạt Liễu Phán Nhị, không những đánh Liễu Phán Nhi còn nhổ vào đồ ăn của Liễu Phán Nhi, còn rắc bùn đất lên, ép Liễu Phán Nhi ăn cho bằng hết.Từ Gia Thịnh không để ý tới chuyện đó nữa, chỉ nhảy thẳng xuống xe lao ra ngoài.Trước đây hắn ta còn muốn động tay với nhan sắc xinh đẹp của Liễu Phán Nhị, nhưng Liễu Phán Nhi luôn đấu tranh quyết liệt với hắn ta, bây giờ nghĩ đến ánh mắt hung ác của nha đầu kia, vẫn thấy sợ hãi như cũ.Trong lúc Từ gia đang xếp hàng chờ đợi, một đội nha dịch cưỡi ngựa tới và la lên: "Viên đại nhân ra lệnh, đóng cửa thành lại."Thấy phải xếp hàng, chúng chỉ ước được xuống xe ngựa, đấy mấy người phía trước ra, nhanh chóng đi qua chỗ kiểm tra để rời khỏi thành.Nhị thiếu gia Từ gia có lá gan nhỏ nhất, thân thể suy yếu nhất hôn mê bất tỉnh ngay tức thì.Khi Từ gia nghe thấy điều này, chúng bị dọa cho hét hoảng lên.Thậm chí còn có những chuyện ác liệt xấu xa hơn dần xuất hiện trong đầu chúng, càng nghĩ chúng càng trở nên sợ hãi. Bà ta cũng không muốn chết, cũng xuống xe ngựa muốn xông ra.Đã như vậy, thà cứ chạy ra ngoài, có lẽ còn có thể sống được.Khi Tiền thị thấy trượng phu bỏ trốn một mình, thấy khó chịu trong lòng, Từ Gia Thịnh chính là một kẻ ích kỷ như vậy.Việc ông ta làm không thể giấu được, sớm muộn gì cũng bị tra ra, đến lúc đó thì chỉ có đường chết.Có người đóng cửa, có người chặn Từ Gia Thịnh lại.Đại nhi tử của Từ gia và lão tam của Từ gia, cũng mặc kệ lão nhị Từ gia, nhảy ra khỏi cửa sổ chạy trốn.Sau khi thủ vệ binh thấy vậy thì tức thì vây đến.Mấy chiếc xe ngựa của người Từ gia phía sau thì khóc sướt mướt, khóc thét lên liên tục.Lúc còn trẻ Từ Gia Thịnh là một tên thư sinh, sau này có tuổi thì mập lên rất nhiều, chạy không được nhanh, sức mạnh cũng yếu hơn nhiều, không phải là đối thử của các binh sĩ thủ thành cao lớn.Nghe nói có một nông gia nữ sau khi bị nhị thiếu gia Từ gia xâm hại, thì đâm thẳng vào cổng Từ gia mà chết, cuối cùng bỏ tiên ra để giải quyết vấn đề.Hồ sư gia nặng nề nói: "Có người cáo trạng ngươi đầu độc nhạc phụ nhạc mẫu, giết hại hành hạ chính thê, chiếm đoạt sản nghiệp Liễu gia. Bên cạnh đó còn có người cáo trạng Từ phu nhân Tiền thị cho vay nặng lãi, cáo trạng đại nhi tử của ngươi buôn bán hàng nhái, cáo trạng nhị nhi tử của ngươi coi mạng ngươi như cỏ rác, khinh nam bức nữ...Từ Gia Thịnh bị đẩy ngã ngồi trên đất, thở hổn hển: "Các ngươi không thể bắt ta, ta là Từ Bán Thành."Bị Viên đại nhân phía người truy bắt, kể cả người có đeo vàng đeo bạc, thủ vệ cũng không dám thả cho đi.Nghe được một loạt lời cáo trạng, đám người đang xem náo nhiệt xung quanh đều giật mình. Nhưng rất nhanh, họ đã lấy lại bình tĩnh, Từ gia mấy năm nay này quả thực rất ngang ngược.Thấy Từ Gia Thịnh định xông tới, binh sĩ thẳng chân đá một cái: "Thành thật chút đi, còn xông ra nữa ta sẽ động thủ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận