Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 364: Cơm Trưa Mười Món Mặn Một Chén Canh (1)

Chương 364: Cơm Trưa Mười Món Mặn Một Chén Canh (1)

Chương 364: Cơm Trưa Mười Món Mặn Một Chén Canh (1)Bọn họ lúc trước vẫn luôn hoài nghỉ lời khâm sai Cố Thiệu nói, nhưng nhìn đến số khoai lang mà bọn họ đào ra, bọn họ mới dần dần tin tưởng.Trên triều đình, bất đồng chính kiến, thường mắng chửi lẫn nhau, hận không thể nhảy dựng lên chỉ vào mặt đối phương mà mắng, nhưng trong đời sống hiện thực, mọi người cũng không phải kẻ thù của nhau. Đặc biệt là chứng cứ thật ở ngay trước mặt, bọn họ phải tin tưởng, phải thừa nhận công lao của Cố Thiệu.Bọn họ không thể vì không phục mà phản đối, mà chỉ phản đối khi sai. Nếu đối phương đúng, bọn họ còn có lý do gì để phản đối?Đại Nông T¡ Mễ đại nhân trả lời: "Để các vị đồng liêu chê cười rồi, Mễ mỗ xuất thân trong gia đình nông gia bần hàn, ký ức hồi nhỏ chỉ có đói khát. Tổ mẫu vì tiết kiệm lương thực, mà chết đói. Nếu năm đó cũng có khoai lang năng suất cao như vậy, không cần nhiều, một ngày hai củ khoai lang, tổ mẫu ta cũng không đến mức đói chết. Thiên hạ rộng lớn, quá nhiều bá tánh ăn không đủ no. Có lương thực thu hoạch năng suất cao như thế, thật sự là trời giáng điềm lành, Đại Chu hưng thịnh."Ở trong triều đình, bọn họ còn có thể phản bác, nhưng hiện tại các vị đại thần phản bác không được.Sản lượng khoai lang rất cao, những củ khoai đó hẳn cũng không phải giả.Cố Thiệu tiền đồ rất tốt, cũng sẽ không lấy con đường làm quan của chính mình ra để đùa giỡn.Tống đại nhân gật đầu, thâm chấp nhận: "Trời phù hộ Đại Chu."Chu Thúy Hoa gật đầu, cảm thấy Liễu Phán Nhi nói có lý: "Được, làm ở nhà ngươi đi. Nhà người có gì? Nếu không có gì, nhà ta có, ta lấy qua đây."Dù sao tự cổ chí kim, chưa bao giờ thu hoạch được năng suất cao như thế, càng không có chuyện thiên hạ dân chúng có thể được ăn no.Chu Thúy Hoa nhìn những đại nhân đó đang bất chấp cái nóng, xem khoai lang được đào ra, đi đến trước mặt Liễu Phán Nhi, nhỏ giọng hỏi: "Nguyên Thanh gia, trưa nay ăn ở nhà ngươi, hay là ăn ở nhà ta?”Chu Thúy Hoa được Lý Phương gọi qua hỗ trợ, bà ấy cũng bất chấp mà bỏ bê việc nấu ăn ở nhà, để bà bà ở nhà buồn bực cơm gạo. Buổi trưa mọi người ăn tạm một chút, bà ấy trước hết qua đây hỗ trợ chiêu đãi những đại nhân từ kinh thành tới.Xuất hiện cây trông năng suất cao, đó chính là điềm báo hưng thịnh. Liễu Phán Nhi nhìn lêu trúc nhà mình, trả lời: "Thím, trưa hôm nay ăn ở nhà ta đi, ở bên ngoài mát mẻ, trong sơn động nhiều người như vậy không quá tiện."Nếu dân chúng đều có thể ăn no cơm, không đói chết, Tống đại nhân còn có lý do gì mà ngồi trên long ỷ kia chỉ trích!"Được, ta liền mang qua." Chu Thúy Hoa đồng ý, chạy nhanh về nhà, không chỉ câm thịt, những đồ vật khác trong nhà, cũng cầm sang một ít.Chu Thúy Hoa gật đầu: "Buổi sáng hôm nay lúc thúc ngươi đi đưa đồ cho Triệu quản gia, có mua ba cân thịt, ta sẽ cho người xách qua đây.'Liễu Phán Nhi gật đầu: "Thím, chúng ta trước hết chiêu đãi tốt những đại nhân này, ta sẽ không khách khí với người, mau đem thịt qua đây, ta trước hết hầm thịt kho tàu."Liễu Phán Nhi nghĩ nghĩ, hỏi: "Thím, nhà người có thịt không?”Lưu thị ở ngoài ruộng nghe được nữ nhi nói, giao lại công việc cho Trịnh lão đại ở bên này, nàng ấy phải về hỗ trợ.Cuối cùng, Liễu Phán Nhi sẽ làm khoai lang ngào đường.Mười đồ mặn, một canh, đối với nông gia thôn mà nói, xem như không tồi.Liễu Phán Nhi bắt đầu liệt kê thực đơn, dưa chuột trộn chua ngọt, đậu que trộn, cải thìa xào, trứng xào cà chua, thịt băm xào mộc nh, khoai tây xào chua cay, thịt kho tàu, cá chua ngọt, còn có canh trứng cà chua và khoai lang ngào đường.Trịnh lão đại vừa nghe nói quan lão gia tới, càng thêm cung kính.Lý Đại Bảo cũng đi theo về nhà, lúc trở vê, còn câm những cái sọt đặt ở dòng suối nhỏ cạnh đồng ruộng, mang theo về nhà, cho mẫu thân nấu ăn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận