Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 382: Không Gian Lại Mở Rộng Nhưng Không Có Thời Gian Đi Xem (2)

Chương 382: Không Gian Lại Mở Rộng Nhưng Không Có Thời Gian Đi Xem (2)

Chương 382: Không Gian Lại Mở Rộng Nhưng Không Có Thời Gian Đi Xem (2)Lúc họ làm ruộng, hễ thấy trong ruộng có lúa là nhặt lên bỏ vào túi, tính ra cũng tích góp được hơn hai cân, giữ lại làm thóc giống nhà mình.Trịnh lão tam nhỏ giọng nói: "Đại ca, ta thấy mối hôn sự này với Đại Tráng không tệ đâu, nhà hắn ít người, ruộng chưa tới bốn mẫu nhưng lận lưng không ít bạc. Chờ Mai Hoa gả vào, chúng ta cũng có thể thường xuyên lui tới giúp này giúp kia, thôn Lý gia có chỗ tốt gì chúng ta cũng hóng được tiếng gió trước. Quan trọng nhất là Lý Đại Tráng là người tốt, tính tình đôn hậu, gả cho người như vậy cho dù không tới mức giàu sang quyền quý nhưng không lo cơm ăn áo mặc, không bị ấm ức hay thiệt thòi."Trịnh lão nhị cũng gật đầu: "Đúng đó đại ca, nếu được thì chúng ta cứ nói với chủ nhân, chủ nhân cảm thấy không tệ sẽ giúp truyền lời, hôn sự này coi như được định đoạt."Trong khoảng thời gian này những gì mắt thấy tai nghe đều khiến Trịnh lão đại chấn động. Ông ấy có kiến thức, đầu óc cũng thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra thôn Lý gia chất phác hiền lành, Lý Đại Tráng ngay thẳng chính trực.Bây giờ người ở những nơi khác vẫn còn đang quan sát, nếu đợi họ phản ứng kịp thì nói không chừng Lý Đại Tráng đã bị cướp đi rồi.Trịnh lão đại lập tức quyết định: "Được, ngày mai chúng ta đi làm, tiện thể nhanh chóng định ra mối hôn sự này."Ngày lúa được quan phủ mua đi, trong không gian của Liễu Phán Nhi lại có thêm rất nhiều thứ, cũng trở nên rộng rãi hơn, nhưng nàng thật sự không có thời gian vào xem, chỉ biết nôn nóng gào thét trong lòng.Buổi tối, Liễu Phán Nhi bảo Lý Đại Bảo gọi Lý trưởng thôn, Lý đại nương và Lý Đại Tráng qua đây bàn bạc chuyện mua nền móng ở hai bên đường chính, dù sao cũng phải xây dựng thị trấn nên cần mua sớm, đến lúc đó có thể xây cái cửa hàng.Liễu Phán Nhi lấy ra một tờ giấy, vẽ bản đồ đường chính ở phụ cận thôn Lý gia rồi đặt lên bàn: "Nhìn xem, đây là bản đồ thôn Lý gia và con đường chính gần thôn mình. Lương công công lén nói với ta, sản lượng khoai lang, khoai tây và lúa nước của cả thôn đều rất cao. Bệ hạ cảm thấy nơi này của chúng ta là nơi đất lành chim đậu, nhưng diện tích lại quá nhỏ, tên thôn còn không hay nên bệ hạ tính đích thân đổi tên cho thôn chúng ta. Không chỉ vậy, bệ hạ còn hạ lệnh xây dựng một trấn nhỏ dọc theo con đường chính này.' Lý đại nương cười ha ha: Nguyên Thanh gia gọi chúng ta đương nhiên là có chuyện tốt rồi. Trong mắt ta, Nguyên Thanh gia chính là chim hỉ thước hoa cát tường. Ngày tháng chạy nạn giúp chúng ta tránh né nguy hiểm, ổn định rồi lại cho chúng ta cuộc sống đủ đầy."Thôn trưởng Lý ngạc nhiên, thả bát đũa xuống, nhanh chóng giải quyết mì sợi trong miệng: "Nguyên Thanh gia, nói mau, rốt cuộc là chuyện tốt gì?"Liễu Phán Nhi được người lớn khen ngợi thì hơi xấu hổ, mặc dù nàng không thừa nhận mình là chim hỉ thước, nhưng nàng gọi họ tới đúng là có chuyện tốt: "Đại nương, thím, quả thật ta có chuyện tốt muốn thông báo cho mọi người."Thôn trưởng Lý ngại ngùng khen ngợi Liễu Phán Nhi, vừa ăn mì sợi vừa cười hì hì.Chu Thúy Hoa và Lý đại nương cũng lộ vẻ mong chờ.Trước mặt Liễu Phán Nhi, Chu Thúy Hoa không màng hình tượng, bưng một bát lớn đi tới, vừa ăn vừa hỏi: "Nguyên Thanh gia, ngươi gọi chúng ta tới để thông báo chuyện tốt gì à?"Thôn trưởng Lý trượt tay, suýt đánh rơi cái bát xuống đất, lắp bắp nói: "Nguyên Thanh gia, ngươi... ngươi đừng gạt ta, bệ hạ... bệ hạ thật sự tính ban tên cho thôn chúng ta? Còn xây một thị trấn nữa?"Lý đại nương vỗ đùi, vui vẻ ra mặt, không khép miệng được: "Trời ạ, không ngờ bà lão ta đời này còn gặp được chuyện tốt như vậy, chao ôi, sống trong thôn được Hoàng đế ban tên."

Bạn cần đăng nhập để bình luận