Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 799: Nhìn Thấy Lợi Ích Thì Sẽ Bằng Lòng (2)

Chương 799: Nhìn Thấy Lợi Ích Thì Sẽ Bằng Lòng (2)

Chương 799: Nhìn Thấy Lợi Ích Thì Sẽ Bằng Lòng (2)"Vì vậy, phải để cho họ nhìn thấy ở lại nơi này sẽ có những lợi ích gì, hơn nữa còn có thể ăn no mặc ấm, như vậy thì bọn họ tự nhiên sẽ bằng lòng ở lại. Hiện nay đã gieo trồng ngô lên trên mấy trăm vạn mẫu đất mà trước đây chúng ta đã khai hoang xong xuôi kia, ngoài ra còn sử dụng phương pháp ủ phân mà nương tử ta đã nghiên cứu ra, như vậy có thể khiến cho đất đai càng thêm màu mỡ, hoa màu cũng có thể sinh trưởng tốt hơn rất nhiều. Bây giờ hoa màu sinh trưởng tốt tươi bạt ngàn núi đồi, phóng tầm mắt cũng nhìn không thấy điểm cuối, mọi người tận mắt nhìn thấy rồi thì tự nhiên sẽ bằng lòng ở lại thôi."Triệu đại tướng quân ngờ vực, trước giờ hắn ta vẫn luôn bận rộn việc quân, vê chuyện làm thế nào để trao đổi tù binh và dê bò, căn bản không để ý tới số đất hoang kia. Nếu Lý Nguyên Thanh không nói thì hắn ta cũng sắp quên luôn rồi. Dẫu sao thì sở trường của hắn ta là đánh trận, còn đối với việc làm ruộng này thì lại không thành thạo."Nguyên Thanh, ngươi đi xem rồi sao? Những hoa màu kia thực sự sinh trưởng rất tốt?" Triệu đại tướng quân hỏi, mặt lộ vẻ tò mò.Lý Nguyên Thanh gật gật đầu đáp: "Thuộc hạ đã đi xem rồi, cũng đã hỏi những người nông dân giàu kinh nghiệm kia rồi, những mảnh đất sử dụng guồng nước để tưới tiêu, sau đó sử dụng phân bón đã được ủ kỹ thì sản lượng mỗi mẫu có thể lên tới ba trăm cân. Nhưng những nơi mà guồng nước không thể tưới tới được thì chỉ có thể dựa vào nước mưa của ông trời, tương đối thiếu nước, sản lượng cũng thấp hơn chút, chỉ có hơn một trăm cân.""Chúng ta cứ tính toán dựa theo sản lượng thấp nhất là mỗi mẫu đất có thể thu hoạch được một trăm cân, vậy thì năm mươi mẫu là sẽ thu được năm nghìn cân lương thực, một trăm mẫu là mười nghìn cân. Căn cứ theo luật pháp của Đại Chu, khai khẩn đất hoang thì hai năm đầu sẽ không thu thuế, toàn bộ lương thực đều thuộc về chính bản thân người trồng. Hai năm sau, cứ một mẫu đất thì phải nộp hai đấu* lương thực cho quan phủ, chỗ còn lại thì toàn bộ là của mình, tương đương với việc nộp hai phần thuế cho quốc gia, tám phần còn lại là mình tự hưởng."(*) Đấu: đấu hay thưng là đồ vật dùng để đong lúa gạo rất tiện lợi, được dùng trong một thời gian khá dài dưới thời phong kiến, một thưng hay một đấu tương đương với 1kg lúa."Xây dựng các guồng nước tưới tiêu là quốc gia bỏ tiền, có được nguồn nước đủ đầy thì sản lượng lương thực mới có thể tăng gấp bội, thế nhưng nộp thuế vẫn là một mẫu đất chỉ thu hai đấu lương thực, như vậy tương đương với việc chỉ nộp một phần cho quốc gia, chín phần còn lại đều là của mình. Mùa đông có thể thử trồng lúa mì vụ đông, khi đã trông trọt thành thạo rồi thì sẽ thu hoạch được càng nhiều. Trong nhà có nhiều lương thực như vậy, không chỉ có thể ăn no bụng mà còn có thể đổi lương thực với những người dân du mục ngoài thảo nguyên, có thể ủ rượu, cũng có thể bán đi, lấy tiên mua các đồ dùng hàng ngày như vải vóc."Triệu đại tướng quân đã nghe ra được điểm mấu chốt quan trọng trong những lời kể của Lý Nguyên Thanh: "Trăm nghe không bằng một thấy, hay là chúng ta tổ chức cho các tướng sĩ đi ra ruộng xem một chút? Mọi người nhìn thấy trong ruộng có thể sinh trưởng ra thóc lúa tốt tươi thì tự nhiên sẽ bằng lòng ở lại."Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Đúng, để cho mọi người tận mắt nhìn thấy, lại có các lão nông dân giảng giải. Cộng thêm quốc gia còn sẽ bỏ tiền ra xây dựng miễn phí các guồng nước tưới tiêu và cung cấp tiền trợ cấp, như vậy tự nhiên sẽ ngày càng có nhiêu người tới đây hơn."Ngày thường Mạnh Thế Đức đánh trận cũng không sợ bỏ mạng, hắn ta không tiếc mạng của chính mình, cũng chẳng tiếc mạng của những binh sĩ cấp dưới, nhưng khi đã rời bỏ chiến trường, hắn ta sẽ dốc hết toàn lực để tranh thủ quyền lợi cho những tướng sĩ dưới quyền mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận