Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 159: Sợ Vỡ Mật, Bị Dọa Chạy Mất (2)

Chương 159: Sợ Vỡ Mật, Bị Dọa Chạy Mất (2)

Chương 159: Sợ Vỡ Mật, Bị Dọa Chạy Mất (2)Chu Thúy Hoa vừa nghe được lời này thì lập tức nổi giận, gân giọng lên mắng: "Sao mấy người các ngươi có thể ăn nói bậy bạ thế hả? Tức phụ Nguyên Thanh, còn có nương của A Lệ, họ là người như thế nào, các ngươi còn không biết hay sao? Họ đều là những người cực kỳ ngay thẳng và đứng đắn! Các ngươi không thể hủy hoại thanh danh của người khác như vậy. Hơn nữa, hài tử Đại Tráng kia cũng là đứa hiên lành chất phác, lại còn hiếu thảo, hài tử tốt như thế mà cũng bị các ngươi nói thế này thì sau này làm sao còn tìm tức phụ được nữa?”Tức phụ của Lý ngốc càng gượng gạo hơn, ngượng ngập nói: "Tẩu tử, chúng ta cũng chỉ nói một chút vậy thôi, không có ý gì khác.""Nói một chút ấy hả?" Chu Thúy Hoa chế giếu lại: "Vậy ta cũng nói ngươi gian díu thông dâm với nam nhân của người khác, ngươi có vừa ý không? Nếu ngươi không ngại thì ta gặp ai cũng sẽ nói như thết""Tẩu tử, sao người có thể ngậm máu phun người thế chứ? Ta thông dâm với người khác lúc nào hả? Người chớ có bôi nhọ thanh danh của tai" Tức phụ của Lý ngốc cuống lên, cũng không còn để ý tới chuyện rửa rau nữa.Nam nhân nhà nàng ta vốn đã đa nghi, nếu nghe được người khác nói thế này, cho dù không phải sự thật thì cũng sẽ bị coi thành thật, rôi hắn sẽ lại đánh đập nàng ta một cách hung ác.Chu Thúy Hoa phản bác: "Ngươi cũng biết cái này là ngậm máu phun người à, không phải vừa rồi ngươi còn biết phun hay sao? Ngươi nói người khác thì được, còn người khác không thể nói gì ngươi hả?"Ngay lúc này, Liễu Phán Nhi và Lưu thị đánh xe bò đi tới, nghe thấy tiếng của Chu Thúy Hoa, cũng nghe được tiếng khóc của Lý Dung.Liễu Phán Nhi trực tiếp nhảy từ trên xe bò xuống, sau đó rút thẳng con dao lóc xương ra: "Kẻ nào lại đặc biệt tới ức hiếp khuê nữ nhà ta? Mau đứng ra đây cho ta, sau đó nhận lỗi với khuê nữ nhà ta, nếu không ta sẽ giết kẻ đó!"Chu Thúy Hoa thấy vậy cũng bị dọa hết hồn, vội vàng ngăn Liễu Phán Nhi lại: "Tức phụ nhà Nguyên Thanh ơi, mấy người này nói xấu sau lưng ngươi, quả thực là không đúng, ngươi mắng chửi bọn họ mấy câu, đánh bọn họ một trận cũng được, nhưng chớ có động đến dao chứ! Đây cũng không phải dọc đường chạy nạn nữa, giết người phải đền mạng đó!"Tức phụ của Lý ngốc cùng mấy nữ nhân kia đều bị dọa tới liên tiếp lùi vê phía sau, rau cỏ lẫn thức ăn trong tay rơi xuống dòng suối nhỏ rồi bị nước cuốn trôi đi.Sau khi nghe được mấy lời này của Lý Dung, Liễu Phán Nhi bèn quay đầu nhìn về phía mấy phụ nhân kia, ánh mắt càng trở nên lạnh giá.Lý Dung thấy nương che chở cho mình thì càng khóc lớn hơn: "Nương, chuyện là bọn họ nói người và đại bá mẫu không giữ gìn đạo đức của nữ nhân, có nam nhân chủ động tìm tới làm việc cho nhà chúng ta, bôi nhọ rằng hai người và thúc Đại Tráng có mối quan hệ không minh bạch."Bọn họ vừa rồi chỉ lo nói xấu Liễu Phán Nhi mà đã quên mất sự lợi hại của Liễu Phán Nhi, một người tàn nhẫn đã từng đâm chết một nhà bốn nam nhân của thôn Triệu gia.Liễu Phán Nhi lăm lăm con dao trong tay, bước từng bước tới gần mấy phụ nhân kia.Con dao lóc xương sáng loáng được Liễu Phán Nhi cầm trong tay, còn có một đôi con ngươi lạnh lùng tựa như loài lang sói của Liễu Phán Nhi nhìn về phía mấy người phụ nữ vừa ba hoa lải nhải ban nãy.Lưu thị cũng bị dọa giật nảy mình, lo tam đệ muội sẽ lửa giận ngút trời mà trực tiếp làm thịt mấy nữ nhân này: "Tam đệ muội, muội đừng giận! Đừng chấp nhặt với mấy kẻ kém hiểu biết này, bọn họ chỉ nói hươu nói vượn mà thôi!"Mấy phụ nhân kia thấy gương mặt âm u lạnh lẽo của Liễu Phán Nhi thì biết bọn họ đã đá trúng tấm sắt* rồi.(*) Đá trúng tấm sắt: Gốc là "đá vào thiết bản" ý chỉ đánh người khác nhưng bị người †a đánh lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận