Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 654: Lòng Tham Vô Độ. (3)

Chương 654: Lòng Tham Vô Độ. (3)

Chương 654: Lòng Tham Vô Độ. (3)Ở phòng cách vách, Quách nương tử đang ôm chặt lấy con gái Triệu Tiểu Nhã, sợ con gái sẽ bị cướp đi.Triệu Tiểu Nhã cũng run run rất sợ hãi.Chu Thúy Hoa ở đầu cửa đúng lúc thấy một màn này, hổn hển đi tới trước mặt ông cụ Triệu: "Chuyện ngươi đang làm, trời đang nhìn. Ngay cả hậu thế của mình cũng có thể bán được thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt! Không tin, ngươi liền thử xem xem”Chu Thúy Hoa hận nhất là loại người bán nữ nhân.Nếu ông cụ Triệu thực sự dám làm vậy, trên đường rời thôn Cát Tường sẽ cho bọn họ vào bao tải đánh cho bọn họ một trận.Lúc đầu là ông cụ Triệu muốn 20 lượng bạc, nhưng dưới căm ghét của mọi người, sợ tới mức không dám mở miệng.Ông cụ Triệu cười haha nói: 'Chúng ta không bán cháu gái, nếu Quách thị muốn giữ con gái lại thì phải cho chúng ta 12 lượng bạc. Lúc trước Đức Thụy phu nhân vì A Phương và A Lệ cũng làm như vậy mà."Liễu Phán Nhi gật đầu: "12 lượng bạc thì có thể nhưng ta có hai yêu cầu. Thứ nhất, Quách nương tử luôn chăm chỉ cần cù, ở trong thôn luôn được khen người chưa từng mắc sai làm, không thể bị hưu, mà phải hòa ly. Thứ hai ngươi đã đồng ý cách làm của ta, cầm bạc, phải ký giấy đoạn tuyệt, về sau nhà các người không còn quan hệ gì."Hơn nữa quan phủ cấp bạc, dọc đường đi có thể thoải mái hơn chút ít.Liễu Phán Nhi tới thư phòng viết giấy hòa ly và giấy đoạn tuyệt.Rất nhiều thôn dân làm chứng, dấu vân tay, sau này sẽ là nhân chứng vật chứng.Ông cụ Triệu như sợ Liễu Phán Nhi và Quách nương tử đổi ý cũng ấn dấu tay đồng ý.Quách nương tử biết chữ, cũng sẽ biết viết chữ, không chút do dự kí đơn hòa ly và giấy đoạn tuyệt, hơn nữa còn ấn dấu vân tay.Ông cụ Triệu vui vẻ cầm bạc đi, có 12 lượng bạc này, đủ trở lại phủ Tâm Dương, vẫn còn dư ít.Ông cụ Triệu muốn nhanh chóng lấy được bạc, rời khỏi nơi này sớm: "Được, ta đồng ý hết."Ông cụ Triệu nhận được bạc, mua gạo mì thịt bò bắt đầu nấu cơm. Hành vi của ông cụ Triệu bị mọi người thống hận, không ngừng mắng mỏ.Liễu Phán Nhi lạnh lùng nhìn bóng lưng ông cụ Triệu rời đi, tiền của nàng cũng không dễ lấy đi như vậy đâu. Chỉ là nàng còn chưa kịp ra tay thì đã có người không nhịn được xuống tay ác hơn.Về quê, quan phủ lại phát hạt giống, hàng trăm mẫu đất trong nhà cũng được trồng lại.Mỗi lần thấy Lý Anh Nương, ông cụ Triệu lại nghĩ cách vơ vét tài sản của Lý Anh Nương.Có tiên có ăn, ông cụ Triệu cũng biết ý tưởng lúc trước của con trai không tồi, chuẩn bị đi đòi tiên Lý Anh Nương.Mỗi ngày ông ta lượn lờ trong thôn, thỉnh thoảng còn vào quán rượu ngôi.Bây giờ là Tết nguyên đán, cho dù lên tới thị trấn cũng không tìm thuê được xe, sớm nhất thì phải đợi đến đầu năm sau, trấn Cát Tường mới có xe ngựa.Ánh mắt của Tam quả phụ rất tốt, nhìn ra được ông cụ Triệu có vấn đề. Nếu ông cụ Triệu này muốn rời khỏi thôn Cát Tường thì dù trong tay ông ta có một ít bạc, cũng nên phải tiết kiệm một ítlVậy mà ông ta lại có dư tiền đến đây uống rượu, lại còn để ý tới Lý Anh Nương.Cuối cùng ông cụ Triệu cũng tìm được cơ hội, đi theo Lý Anh Nương, cười kỳ dị, nhỏ giọng nói: "Anh Nương, chúng ta chuẩn bị quay lại phủ Tâm Dương, ngươi có gì muốn nói với cha mẹ ngươi không?”Tam quả phụ nghĩ, rất nhanh hiểu ra, ông cụ Triệu này muốn nhân cơ hội đe dọa vơ vét tài sản của Lý Anh Nương. Vì vậy bà ta cố ý tìm cơ hội, bảo Lý Anh Nương ra ngoài mua đồ, xem bản thân có đoán đúng hay không.Ngoại hình Lý Anh Nương không đẹp cũng không có điểm chung với ông cụ Triệu này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận