Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1038: Lợi Dụng Thời Cơ (2)

Chương 1038: Lợi Dụng Thời Cơ (2)

Chương 1038: Lợi Dụng Thời Cơ (2)Ông cụ Chu đứng lên, khom mình hành lễ lần nữa: "Thảo dân biết nặng nhẹ, sau này sẽ cố gắng quan sát để lập công chuộc tội."Lý Nguyên Thanh tự mình đưa ông cụ Chu ra ngoài cửa, vô cùng khách sáo.Vốn là lúc đến ông cụ Chu còn thấp thỏm trong lòng, sau khi nói chuyện thành thật với nhau thì ông cụ Chu cảm thấy rất có lòng tin.Đợi đến lúc ông cụ Chu rời đi đi, Liễu Phán Nhi nhẹ giọng hỏi: "Sao rồi?""Thuận lợi." Lý Nguyên Thanh: "Lát nữa rồi nói."Việc này là việc bí mật, Liễu Phán Nhi cũng có thể kiềm chế sự tò mò của mình xuống.Buổi tối, sau khi hai người thân mật ở trong chăn, Lý Nguyên Thanh không có thói quen hút thuốc, nhưng lại thích nói chuyện phiếm.Thế là hai người ở trong chăn nói vê những chuyện này.Lý Nguyên Thanh: "Đương nhiên là đi, đó là ân nhân Lý gia chúng ta, sao có thể không đi?""May mắn là sau đó có Cố đại nhân, hắn là khâm sai, tra được tình huống, đây là chuyện do quan phủ cấu kết với thổ phỉ, chặt đầu không ít người cho nên chúng ta mới có thể đi tới Giang Nam, hơn nữa còn tìm cho chúng ta một chỗ an cư lạc nghiệp. Cố đại nhân là ân nhân của chúng ta."Lý Nguyên Thanh cười cười: "Nếu là ân nhân thì ngày mai sẽ đến tặng quà cho Cố gia.Nếu không có Cố Thiệu thì người nhà dưới sự bảo vệ của Liễu Phán Nhi, mấy chục người có thể giữ được tính mạng, nhưng cuối cùng vẫn sẽ phải rất nhiều khổ cực.Tại điểm này, Lý Nguyên Thanh cảm ơn Cố Thiệu."Chàng đi không?" Liễu Phán Nhi hỏi, dọc đường đi từ kinh thành trở về, Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu không hề nhìn nhau. Ngoại trừ vài câu khách sáo thì không hề nói lời gì khác.Liễu Phán Nhi phiền muộn: "Ta biết, vào lúc chạy nạn, có rất nhiều người bị thổ phỉ cướp bóc. Ví dụ như vào lúc chúng ta qua một con sông quá lớn, mỗi người có thể bỏ ra 1 lượng bạc thì có thể qua sông. Nếu không trả nổi thì sẽ không thể qua sông. Đây là quy định của quan phủ. Nếu không qua được sông thì chỉ có thể trốn đi, còn bị thổ phỉ truy kích ở trong rừng rậm." Thần Vương càng có quyền lực thì càng gây hại lớn cho triều đình.Lý Nguyên Thanh: "Đúng, muốn nói với hắn một tiếng, để hắn hiểu rõ trong lòng. Thực ra lúc trước khi làm khâm sai, hắn tra được quan lại và thổ phí cấu kết bắt công nhân phi pháp vào mỏ bạc làm thì đã tra được mỏ bạc Tây Sơn, quặng sắt Đông Sơn. Thần Vương chắc chắn có liên quan đến chuyện này.""Cố đại nhân luôn luôn mưu tính sâu xa, nhạy bén hơn người. Hi vọng hai người các ngươi có thể hợp tác với nhau, đẩy ngã Thần Vương." Liễu Phán Nhi cười nói, nên bỏ loại u ác tính này.Liễu Phán Nhi nghe Lý Nguyên Thanh nghĩ một đằng nói một nẻo thì nở nụ cười: "Đây là chàng đang muốn trao đổi thông tin với Cố đại nhân đúng không?”Liễu Phán Nhi nghĩ nghĩ: "Chàng lo lắng Thân Vương ra tay với chúng ta sao?""Vậy ta sẽ dẫn mấy đứa nhỏ sang bên kia cùng chàng?" Liễu Phán Nhi không nỡ rời khỏi trấn Cát Tường, tất cả mọi thứ ở đây đều được nàng xây dựng từ lúc chưa có gì cả.Lý Nguyên Thanh nhíu mày: "Còn chưa rõ tình huống, các ngươi không nên đi."Lý Nguyên Thanh nhỏ giọng nói: "Nha môn chỉ huy Giang Nam tại Kim Lăng. Qua tết nguyên tiêu thì ta sẽ đến bên kia. Mặc dù hai bên không xa, nhưng cưỡi ngựa cũng mất một ngày."Lý Nguyên Thanh lắc đầu: "Chưa đến lúc vạch mặt cuối cùng thì Thân Vương sẽ không động đến trấn Cát Tường. Ta đang suy nghĩ, nên tìm một cửa sông ở gần trấn Cát Tường để làm thuyền lớn. Sau này ta sẽ sinh sống, làm việc ở hai nơi, cũng nên làm một xưởng đóng tàu, như vậy thì có thể về nhà mỗi ngày.""Làm như vậy thì ta còn có thể thăm dò ai có hai lòng. Hơn nữa, khi biết lực chú ý của ta đang đặt ở phương diện làm thuyền đóng tàu, Thân Vương sẽ buông lỏng cảnh giác, như vậy thì ta mới có cơ hội lợi dụng. Nhưng mà chuyện này không phải chuyện ngày một ngày hai, còn có thể là ba năm đến năm năm. Nàng không nên lo lắng thấp thỏm mỗi ngày."

Bạn cần đăng nhập để bình luận