Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 116: Chia Ruộng (2)

Chương 116: Chia Ruộng (2)

Chương 116: Chia Ruộng (2)Liễu Phán Nhi mệt đến mức ngồi ở trên bờ ruộng, nhìn bốn sườn núi chung quanh đã được khai khẩn thành ruộng bậc thang. Trải qua sự tính toán đo lường của nàng ước chừng được 173 mẫu.Vốn dĩ nàng cho rằng chỉ được 150 mẫu đã rất nhiều rồi, nhưng không nghĩ tới khát vọng ở lại của thôn dân thôn Lý gia lại mãnh liệt như thế."Thôn trưởng đại thúc, các người đừng cảm khái nữa, ta cảm thấy hiện tại chia ruộng cho cá nhân đi, cho người quản lý cụ thể. Nếu không rất nhiều người sẽ không nghe theo sự sắp xếp, lại làm việc gian dối, đến lúc đó lương thực trồng ra không được tốt."Lý Đại Sơn thâm chấp nhận, liên tục gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, bản lĩnh người trong thôn chúng ta không lớn, nhưng mà bọn họ có nhiều tâm tư riêng. Chia sớm hơn một chút, sau này nhổ cỏ diệt trùng, tưới nước gì đó thì ai làm việc nhà nấy. Thôn trưởng, ngươi cũng không cần phải xen vào nhiêu như vậy, đỡ cho mình bị tức giận đến mức không ngủ yên, ăn cơm không vào."Thôn trưởng Lý gật đầu: "Được, hôm nay chia ruộng. Đến lúc đó cùng nhau thu lương thực. Sản lượng lương thực nhà ai cao đến lúc đó sẽ khen thưởng 50 cân lương thực. Có chỗ tốt chắc mọi người sẽ đều bằng lòng. Trong nhà ai không có sức lao động nam ta sẽ chia ruộng bậc thang phía dưới, có sức lao động nam chia chỗ cao.Trong thôn chúng ta tổng cộng có 173 mẫu đất, thôn chúng ta tổng cộng có 103 người, trong đó có tổng cộng 78 người tám tuổi trở lên, cộng với ba con trâu già tức là 81 người. Còn 22 đứa bé dưới tám tuổi, chia một nửa ruộng cho mọi người. Mà một người lớn được chia bao nhiêu đất nhỉ? Đại Sơn, người biết tính không?”Lý Đại Sơn vò đầu: "Phức tạp thế ta tính như thế nào?"Thôn trưởng Lý nhìn về phía Liễu Phán Nhi: "Nguyên Thanh gia, ngươi biết tính sao?"Thôn trưởng Lý đứng ở chỗ cao: "Mọi người lại đây nào, hiện tại chúng ta chia ruộng.'Liễu Phán Nhi nhặt một nhánh cây, bắt đầu ghi biểu thức số học trên mặt đất, chỉ chốc lát sau đã tính được kết quả.Trong khoảng thời gian này, mọi người đều cực kỳ mệt mỏi. Hiện tại sau khi rảnh rỗi có thể ngôi thì tuyệt đối không đứng. Có thể nằm thì tuyệt đối không ngồi.Thôn trưởng Lý vui mừng quá đỗi: "Được, được, Nguyên Thanh gia, suy nghĩ của ngươi rất tốt. Thôn Lý gia chúng ta muốn trở nên nổi bật còn phải có người đọc sách. Có thể thi công danh, thi công danh đó; Không thể thi công danh cũng biết chữ biết số cũng khá tốt. Đi thôi, hiện tại chúng ta trở về chia ruộng -""Thôn trưởng, một người lớn được một mẫu tám, đứa nhỏ được chín phần của một người. Cuối và còn dư lại bảy mẫu rưỡi không chia cho ai cả, xem như là ruộng đất trong tộc của chúng ta. Thu hoạch xong làm phong học ở trong tộc, duy trì tổ chức học đường. Mỗi ngày ta có thể dạy miễn phí hai canh giờ, nhưng không thể để ta bỏ miễn phí tiền giấy nghiên mực!"Hôm nay không cần ăn cơm cùng nhau, Chu Thúy Hoa cũng không cần nấu cơm cho mọi người cũng rất nhàn hạ.Liễu Phán Nhi đương nhiên biết tính: "Biết ạ, 22 đứa trẻ dưới 8 tuổi, mỗi đứa nhỏ được chia một nửa đất của ruộng, vậy tính thành 10 người lớn. Hơn nữa lúc trước là 81, giờ là 92. Tổng cộng 173 mẫu đất, trừ đi 92, từ từ, ta tính nhẩm không được, ta phải làm cái biểu thức số học!"Mọi người đang lười nhác nghe thấy chia ruộng thì lập tức sửng sốt, nháy mắt đã có tinh thần: "Thôn trưởng, không phải nói sau khi thu hoạch mùa một xong thì mới chia ruộng sao?”Thôn trưởng Lý cũng không khách sáo: "Rất nhiều người có tâm tư riêng, ăn chung nồi nhưng không muốn làm việc. Cứ cảm thấy mọi người làm cùng nhau thì mình làm thiếu một chút không sao cả. Mỗi người đều nghĩ như vậy, hoa màu trong đất còn có thể sống được sao?Hiện tại chia ruộng mọi người trồng được bao nhiêu lương thực thì đến lúc đó trả từng đó lương thực cho thôn. Ăn cơm cho mượn lương thực thì đến lúc đó mọi người cũng nộp lên trên dựa theo trông được nhiều hay ít hoa màu trên đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận