Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1502: Vạn Dân Đưa Tiễn (1)

Chương 1502: Vạn Dân Đưa Tiễn (1)

Chương 1502: Vạn Dân Đưa Tiễn (1)Liễu Phán Nhi nghe thế, ánh mắt sáng lên: "Thật tốt quá, vừa lúc có thể quay về trấn Cát Tường nhìn xem. Chúng ta có kỳ nghỉ, vậy Cố đại nhân và Cửu công chúa có có không?”Lương Bảo trả lời: "Đương nhiên là có, vừa lúc mọi người có thể cùng đồng hành trên đường.'Chuyện này không chỉ có Liễu Phán Nhi hay Lý Nguyên Thanh vui mừng, mà ngay cả Cửu công chúa và Cố Thiệu cũng vô cùng vui vẻ.Lương Bảo ở bên cạnh nghỉ ngơi và hồi phục một ngày, đi dạo khắp nơi, tuần tra dân tình thay bệ hạ, năm ngày sau, lại đi thành Bắc Vân.Bệ hạ phái người tới, tiếp nhận công việc của Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu.Trải qua một tháng giao nhận, tất cả sự tình đã được chuyển giao xong.Một nhà Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh, và cả một nhà Cửu công chúa, Cố Thiệu, đồng loạt khởi hành về kinh.Trên đường, Cố lão phu nhân tìm riêng Liễu Phán Nhi.Lần này, Lý Lệ cùng đi vào kinh thành, lại đi Thành Tang."Năm trước Thất Lang thi đỗ tiến sĩ, hơn nữa ở kinh thành nhậm chức hai năm. Hiện tại Thiệu Nhi về kinh, nó cũng nên lo lập gia đình.""Tuổi của A Lệ cũng không nhỏ, đúng lúc lập gia thất cùng Thất Lang."Kỳ thật Liễu Phán Nhi cũng có ý định như vậy, vội vàng đồng ý: "Lão phu nhân ta cũng đang có ý này.'"Vừa lúc nhân cơ hội này, tổ chức hôn sự cho Thất Lang và A Lệ. Cũng đúng lúc tất cả mọi người đều có mặt, rất có thể diện."Lần này trở về, vừa lúc làm lễ kết hôn cho bọn họ."Phán Nhi, sau khi trở lại kinh thành báo cáo công tác, Cố Thiệu có ba tháng kỳ nghị, vừa đúng lúc để chúng ta quay về phía Nam tế tổ."Tuy rằng bình thường có liên hệ thư từ với mẫu thân ở trấn Cát Tường, nhưng chung quy không gặp mặt, vô cùng mong nhớ.Bên người có ma ma trong cung tiêm di mặc hóa dạy lễ nghi cho đám nhỏ, Lý Lệ cũng học cùng, được lợi không ít.Dù sao cũng chỉ xã giao với các phu nhân nhà quan, đủ dùng rồi. Một lần đi này đợi ba năm liền.Nuôi tằm, có thể nuôi gấp đuôi tằm so với trước kia, cứt tằm còn có thể bán đi, hoặc là để lên men, trở thành phân bón tốt nhất.Bọn họ không biết Tổng đốc đại nhân là ai, rất nhiêu người cũng không biết Đại tướng quân đi đánh giặc là ai, nhưng bọn họ biết Đức Thụy phu nhân là ai.Bất kể là việc thay đổi phương pháp gieo trồng tiểu mạch của Liễu Phán Nhị, hay là cung cấp giống tiểu mạch năng suất cao chất lượng tốt, hoặc là việc mở rộng gieo trông cây củ cải đường, cải tạo giống dâu tằm thân thấp, đều giúp dân chúng địa phương được lợi rất lớn.Lúc rời đi, rất nhiều dân chúng biết được Đức Thụy phu nhân sắp đi, đều đi ra đưa tiễn.Có đất thì có thể tự dùng.Một cụ già chín mươi tuổi, tự mình nâng vạn dân tán, đưa cho Đức Thụy phu nhân.Dân chúng từ vùng ngoài đến, không chỉ được chia đất, mà sau một năm cố gắng, trực tiếp làm giàu.Dân chúng địa phương, từ cải thiện phương pháp gieo trồng, đến gieo trông giống tốt, lương thực sản xuất được trong nhà cũng tăng gấp đôi.Nghề thủ công nghiệp ươm tơ dệt ở địa phương cũng phát triển mạnh.Chỉ trong gần ba năm, phương Bắc đã phát triển mạnh.Không có đất thì có thể bán đi.Dân chúng hai bên đường, cũng quỳ trên mặt đất, cảm ơn ân tình của Liễu Phán Nhi.Liễu Phán Nhi vốn không phải là người chú trọng kiểu lễ nghĩa này, nhìn thấy nhiều người như vậy quỳ xuống vì nàng, nhất thời nàng thấy luống cuống trong lòng.Liễu Phán Nhi bước xuống từ xe ngựa, lớn tiếng nói: "Tất cả mọi người đứng lên, chư vị đều là con dân của Đại Chu ta, dưới gối có hoàng kim, chỉ lạy trời lạy đất lạy cha mẹ.”Nhưng mà dân chúng vẫn không đứng lên, cao giọng hô lên: "Đức Thụy phu nhân, công đức vô lượng, phúc thọ vô biên!"Cụ già lớn tuổi run rẩy nói: "Đức Thụy phu nhân, đây là vạn dân tán nhân dân chúng ta tự chế, kính mời ngài nhận lấy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận