Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 975: Giống Như Ánh Mắt Nhìn Cố Nhân (2)

Chương 975: Giống Như Ánh Mắt Nhìn Cố Nhân (2)

Chương 975: Giống Như Ánh Mắt Nhìn Cố Nhân (2)Bởi vì mẹ cả không thích, cho nên Yến Linh bị đuổi đi và lớn lên ở thôn khác.Mặc dù không được ăn ngon mặc đẹp, nhưng cũng có thể ăn đủ no mặc đủ ấm. Từ nhỏ hoạt bát sáng sủa, khi càng trưởng thành dung mạo càng xinh đẹp.Lúc trước Yến lão gia vì nịnh bợ một thương nhân lớn của Tây Vân Quốc, hiến tặng thứ nữ xinh đẹp cho đối phương, dùng chuyện này đổi lấy việc làm ăn.Khi đó hắn ta không thể đích thân đến Tây Vân Quốc, chỉ có thể phái người đến Tây Vân Quốc tra tìm tung tích của Yến Linh. Đợi sau khi điều tra được, thì biết Yến Linh và long phượng thai mà nàng sinh ra đều đã chất.Lương Bảo vô cùng tự trách, lúc đó không kịp thời cứu được Yến Linh, không báo đáp được ơn cứu mạng của Yến Linh.Bởi vậy khi gặp được đôi long phượng thai là Lý Nam và Lý Tiểu Bảo, Lương Bảo có thêm mấy phân chú ý.Thậm chí trong lòng hắn ta tưởng tượng, nếu như con của Yến Linh còn sống, thì cũng lớn bằng A Nam và Tiểu Bảo rồi.Yến Linh có đôi mắt xinh đẹp sáng ngời, A Nam cũng có, cho nên Lương Bảo lại có thêm mấy phần thiên vị đối với Lý Nam.Ban đêm, Liễu Phán Nhi nằm trong lòng Lý Nguyên Thanh, giọng điệu nghi hoặc: "Phu quân, chàng có cảm thấy lúc nãy khi Lương công công uống rượu, nhìn về phía A Nam, giống như đang nhìn một cố nhân không."Cho nên hắn ta chắc chắn Lý Nam không phải con của Yến Linh, trong lòng vẫn luôn tiếc nuối.Có điều, khi chức quan của Lý Nguyên Thanh càng ngày càng cao, binh quyền trong tay càng ngày càng nhiêu, Lương Bảo biết, phải giữ khoảng cách với bọn họ.Bên cạnh hắn ta có rất nhiều người a dua nịnh hót, nhưng phần lớn bọn họ đều có ý đồ với hắn ta, cho nên từ trước đến nay Lương Bảo không dám chủ quan. Chỉ khi ở chung với cả nhà Đức Thụy phu nhân, mới cảm nhận thấy thoải mái tự tại.Đời này, hắn ta là một người thân thể không trọn vẹn, không thể nào có con của chính bản thân mình, cho nên càng thêm thích Lý Nam.Lý Nam rời đi, cũng tốt, như vậy hắn ta cũng không cần phải thường xuyên đến Lý gia nữa.Lúc trước hắn ta cũng nghi ngờ Lý Nam là con của Yến Linh, nhưng hắn ta nghe ngóng ở chỗ Lý Nguyên Thanh, mới biết được không phải Lý Nguyên Thanh nhặt được Lý Nam và Lý Tiểu Bảo ở bên ngoài thành Tây Bắc, mà là ở thành Bắc Nguyệt, cách nơi Yến Linh sinh sống ngoài ngàn dặm."Trẻ con ngoan ta mới không chê nhiều, bọn nó cũng coi như được ta nuôi lớn, đứa nào ta cũng không nỡ rời xa." Liễu Phán Nhi cảm khái nói, lần này Tề gia cũng coi như biết nói đạo lý, mới có thể giải quyết thích đáng chuyện của A Dung.Liễu Phán Nhi thở phào, không ngờ rằng còn có nguồn gốc sau xa như vậy: "Vậy thì tốt, mặc dù tìm được người nhà của bọn nhỏ cũng rất tốt, nhưng ta sợ gặp phải kẻ không nói đạo lý, cố chấp muốn cướp bọn nhỏ đi. A Nam đáng yêu như vậy, ta càng không nỡ."Lý Nguyên Thanh cười: "Chúng ta tự sinh mấy đứa càng đáng yêu hơn, như vậy có lẽ trong lòng nàng sẽ không lo được lo mất nữa."Lý Nguyên Thanh ngẫm nghĩ, gật đầu: "Quả thật có cảm giác như vậy. Lúc trước Lương công công hỏi thăm ta về một nữa tử tên Yến Linh, nhưng sau khi thường xuyên cẩn thận so sánh, Yến Linh và con của Yến Linh đã chết, hơn nữa cũng không thể nào lưu lạc đến thành Bắc Nguyệt xa xôi ngàn dặm..."Chỉ chốc lát sau, đã truyên đến tiếng than nhẹ dịu dàng của Liễu Phán Nhi.Hắn nhậm chức ở Giang Nam, khá gần nhà, mỗi ngày đều có thể về nhà, có thể ở bên thê tử và các con.Liễu Phán Nhi ngượng ngùng, nhưng không ngăn được sự nhiệt tình của Lý Nguyên Thanh.Lý Nguyên Thanh cười, trở mình đè xuống dưới: "Nếu đã không chê nhiều, vậy thì chúng ta sinh thêm mấy đứa..."Đảo mắt đã tới lúc rời khỏi kinh thành, xe ngựa của Cố gia đã chờ sẵn bên ngoài cổng thành, hai nhà tụ họp lại với nhau, chuẩn bị cùng rời đi.Tề gia và Kim Lăng Hầu đều tới đưa tiễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận