Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 224: Kho Hàng Không Gian Tri Kỉ (1)

Chương 224: Kho Hàng Không Gian Tri Kỉ (1)

Chương 224: Kho Hàng Không Gian Tri Kỉ (1)Liễu Phán Nhi cười: "Lý thái nãi nãi nói rồi, vậy thì trời hôm nay nhất định sẽ mưa."Lý Tiểu Bảo vò đầu, vẻ mặt đầy sự tò mò: "Nương, tại sao vậy? Là bởi vì Lý thái nãi nãi lớn tuổi rồi nên biết xem trời mây mưa phải không?"Liễu Phán Nhi lắc đầu, ngữ khí nghiêm túc: "Tiểu Bảo, Lý thái nãi nãi lớn tuổi rồi, có kinh nghiệm sinh hoạt, có thể quan sát ra dấu hiệu trời mưa, cũng có thể bởi vì bà ấy có tuổi rồi nên bị thấp khớp ở chân. Vào đêm trước khi thời tiết thay đổi, bà ấy sẽ cảm thấy chân cẳng không thoải mái, thậm chí đau đớn. Cho nên mới đoán được thời tiết mây mưa như thế nào."Lý Tiểu Bảo như chợt hiểu ra: "Mây mưa có thể đoán trước sao ạ?"Liễu Phán Nhi thấy thế thì nhanh chóng giải thích tiếp: "Tiểu Bảo à, mây mưa là có thể đoán trước. Ví dụ chúng ta thường xuyên nói tục ngữ như, bình minh không ra khỏi nhà, hoàng hôn đi muôn dặm. Còn có người quan sát thiên văn ban đêm cũng có thể dự đoán thời tiết từ đó. Chỉ là ta không hiểu những thứ đó, chờ con trưởng thành, có thể học với người khác."Lý Tiểu Bảo gật đầu: "Cảm ơn ạ, nương, chờ ta trưởng thành, sẽ học tập những thứ phức tạp hơn."Đang nói thì vợ của Lý Thạch Tượng nghe thấy Liễu Phán Nhi đã trở về, nhanh chóng mang theo nhi tử lại đây lấy lương thực, lấy củi gạo mắm muối.Lý Thạch Tượng thấy Liễu Phán Nhi không có nước tương: "Vợ Nguyên Thanh, nhà ngươi còn bán nước tương không?"Liễu Phán Nhi bọc toàn bộ hương liệu cần dùng trong băng gạc đã có thể tỏa ra mùi vị, vừa có thể ngăn các gia vị ảnh hưởng đến mùi vị trong nồi canh vừa có thể bảo mật."Vậy được, buổi tối ta đến xem." Vợ của Lý Thạch Tượng cười nói: "Đương gia ta hiện tại thích ăn lắm, nhất định phải làm!"Vốn dĩ cho rằng bọn họ thật sự không có tiền, không nghĩ tới vì ăn thịt mà nhà nào nhà nấy lại có tiên."Nhất định sẽ làm." Liễu Phán Nhi đồng ý, Lúc trước góp tiền mua lương thực rất nhiều nhà nói không có tiên, không muốn bỏ tiên, là nàng kiến nghị chờ thu hoạch sẽ trả lại, những người này mới bằng lòng cho vay tiên.Trượng phu và nhi tử làm việc tốn sức, ăn chút thịt mới có thể có sức lực.Nếu muốn bán thịt kho lâu dài, thì phải nắm giữ cách nấu ở trong tay mình, không thể để cho người khác nhìn thấy nàng dùng hương liệu gì.Liễu Phán Nhi gật đầu, mua hai bồn lớn, có thể làm không ít thịt kho, nhà mình ăn không hết, đương nhiên là sẽ bán thịt kho: "Bán chứ, hôm nay trở vê sớm, buổi tối là có thể làm xong, nếu muốn mềm thì ngày mai sớm tới tìm mua nhé."Hôm nay Liễu Phán Nhi mua nồi to lớn gấp đôi cái nồi ngày hôm qua, đủ khả năng bỏ hai chậu ruột lợn lớn.Lưu thị, Lý Đại Bảo và Lý Phương đã nhanh chóng rửa sạch ruột lợn.Một mình Lưu thị bê cái bồn sứ, hai người Lý Đại Bảo và Lý Phương hợp lực bê một cái bôn sứ khác.Liễu Phán Nhi lấy cái nồi choai choai ngày hôm qua kia xuống, sau đó đặt nồi to hôm nay mua lên, dùng sức chà thật mạnh.Đúng lúc này, mây đen trên bầu trời càng ngày càng dày, nơi xa bắt đầu có sét đánh, cực kỳ nhiều tia chớp.Ngày hôm qua làm thành chân heo nấu đậu nành, hôm nay Liễu Phán Nhi quyết định kho hai cái móng heo.Lý Dung bắt đầu nấu nước, chốc lát sau nước trong nồi đã sôi trào, mặt trên có một lớp bọt trắng.Không chỉ có ruột heo, còn có gan heo, heo dạ dày.Liễu Phán Nhi vừa cầm cái muỗng trúc vớt bọt trên bề mặt, vừa thúc giục Lý Dung: "A Dung, nhanh chóng cùng các tỷ tỷ vào sơn động, đừng ở dưới lều trúc. Đại tẩu, tẩu cũng qua đó đi! Một mình ta ở đây là được, không cần nhiều người ở chỗ này như vậy."Lưu thị thấy tam đệ muội kiên trì, những người còn lại chỉ cân xem lửa, cho củi vào là được, nhiều người đúng thật không cần thiết: '"Được, tam đệ muội, ta mang đứa nhỏ vào sơn động còn có thể làm quần áo."

Bạn cần đăng nhập để bình luận