Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1242: Nhũ Danh, Đại Danh (3)

Chương 1242: Nhũ Danh, Đại Danh (3)

Chương 1242: Nhũ Danh, Đại Danh (3)Vừa vào Kim Lăng Hầu phủ liên đi thỉnh an Lan Lăng Hầu Tề lão gia và Tề lão phu nhân ở Kim Lăng Hầu phủ.Mấy đứa nhỏ rất lễ phép, xem ra bọn họ đã tốn không ít công sức để giáo dục bọn trẻ.Lý Đại Bảo đứng ở trước mặt mọi người, dáng người cao hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi.Tê Thục Viên đứng ở cách đó không xa, tuy rằng lớn hơn Lý Đại Bảo hai tuổi rưỡi nhưng chiều cao của nàng ấy và Lý Đại Bảo không khác nhau là mấy.Còn nhỏ tuổi mà đã có diện mạo vào cơ thể như vậy, trong tương lai Lý Tiểu Bảo tất nhiên sẽ có vóc dáng cao lớn săn chắc.Tuy không mập nhưng bàn chân bước đi khoan thai, vô cùng rắn chắc, có thể thấy được thường ngày hay tập võ.Người trẻ tuổi chăm chỉ như thế này cũng không nhiều.Lý Đại Bảo tập võ xuất phát từ mong muốn thân thể khỏe mạnh, muốn có được bản lĩnh tự bảo vệ bản thân, cũng không trông cậy vào võ công để giành lấy công danh hay vinh hoa phú quý gì cả.Tê phu nhân nhìn Lý Đại Bảo không để lại dấu vết, lại liếc mắt nhìn chất nữ của mình, càng có nhiều ý nghĩ hơn.Khuôn mặt của Đại Bảo chưa tới mức đẹp trai tuấn tú.Lan Lăng Hầu Tề lão gia và Tề lão phu nhân nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong mắt đều là ẩn chứa hàm ý rất vừa lòng.Giọng nói to mạnh mẽ, ánh mắt trong sạch, đúng là một đứa trẻ không tôi.Làn da còn có phần hơi đen nhưng vâng trán đầy đặn và khuôn mặt tròn, vừa nhìn đã thấy đây là đứa trẻ đặc biệt chững chạc và thẳng thắn.Chỉ bằng khí chất toát ra từ người Lý Đại Bảo đã có thể nhìn ra là người không bình thường.Như vậy mà có thể luôn luôn kiên trì, đúng là đáng quý.Lý Dung cười nói: "Đó là do phụ thân ta bắt về, ta cảm thấy rất đáng yêu nên đã giữ lại nuôi trong vườn hoa.”Vài người không nhịn được mà khen ngợi. "Trời ạ, trong vườn hoa vậy mà lại có một con hươu sao." Lý Nam ngạc nhiên, lần trước đến đây vẫn chưa có nó đâu.Sau khi thỉnh an các trưởng bối, Lý Dung dẫn theo huynh đệ tỷ muội đi dạo trong vườn."Này cẩn thận một chút, đừng để hươu nổi giận."Chỉ chốc lát sau người hầu mang rau và lá cây đến, mấy tiểu cô nương và Lý Tiểu Bảo cùng nhau cho hươu sao ăn.Còn Lý Đại Bảo đứng ở bên cạnh chăm chú nhìn bọn họ, phòng trừ trường hợp hươu sao nổi điên làm họ bị thương."Có người chuyên nuôi dưỡng chăm sóc cho nó nên không cần ta phải làm. Ta đi lấy rau và lá cây, chúng ta cùng nhau cho hươu con ăn."Xem hươu sao xong, mọi người còn cùng nhau đi đến nhà thủy tạ ngắm cá chép đủ màu.Lý Nam bị đại ca dạy bảo, chỉ biết cúi đầu cũng không dám giận dữ.Lý Đại Bảo nhanh tay lẹ mắt đã tóm muội muội lại.Lý Nam hưng phấn nhất nên bị trượt chân, suýt chút nữa ngã xuống nước.Lúc cho cá ăn còn có mấy con cá chép nhảy lên."Muội cẩn thận một chút, muội nên để ý dưới chân mình. Tuy có người hầu nhưng chưa chắc bất cứ lúc nào cũng có thể để ý đến muội. Chỉ có chính bản thân muội mới có thể hoàn toàn nắm chắc được bản thân mình. Cũng không thể không biết tự lượng sức mình mà đắc ý quên đi chú ý bản thân mình."Cá chép ở chỗ này đã được nuôi nhiều năm, thật sự rất to.Bởi vì vừa rồi bé con đã thực sự phạm lỗi, đại ca trách mắng cũng vì muốn tốt cho bé con thôi."Ta biết rồi, đại ca! Khi ta ngắm cá sẽ đứng xa ra một chút."Lý Đại Bảo cười cười sờ đầu muội muội."Thật ra cũng không phải không có cách để đến gần, muội cầm tay ta đi."Lý Nam nghe thấy thế thì cười ngọt ngào: "Cảm ơn đại cai"Biểu hiện của Lý Đại Bảo thể hiện ra ngoài vừa chững chạc vừa có trách nhiệm, khiến cho Tề Thục Viện có phần kinh ngạc.Trách không được muội muội A Dung thường xuyên nhắc đến đại ca, Lý Đại Bảo chu đáo lại cẩn thận, vô cùng quan tâm đến muội muội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận