Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 546: Không Thể Không Nói Với Ngươi Chuyện Này Được (3)

Chương 546: Không Thể Không Nói Với Ngươi Chuyện Này Được (3)

Chương 546: Không Thể Không Nói Với Ngươi Chuyện Này Được (3)Tuy Lý Nguyên Thanh không thích Tam quả phụ nhưng vai vế trong thôn của nàng ta cao, lại là người lớn, hắn hơi cúi người: "Tam thẩm khách sáo quá.""Vừa có một mẻ rượu ngon đấy, lại đây uống một chén đi." Tam quả phụ mời chào, còn nháy mắt với ông cụ Chu.Ông cụ Chu nhớ đến Lý Anh Nương ở sân sau, vội vàng chạy lại: "Lý tướng quân, nghe danh ngài đã lâu, mời ngài vào trong này, ta cũng có chút chuyện cần nói với ngài.'Lý Nguyên Thanh ngờ vực, đây là lần đầu hắn gặp ông cụ Chu, ông cụ này có chuyện gì cần nói với hắn cho được?Tam quả phụ cũng bước tới, bây giờ quán rượu đang không có khách, rất thích hợp để nói chuyện: "Nguyên Thanh, ta không thể không nói với ngươi chuyện này được."Lý Nguyên Thanh bước vào: "Tam thẩm, có chuyện gì ngài cứ nói đi."Tam quả phụ dè dặt đặt câu hỏi, cẩn thận quan sát vẻ mặt của Lý Nguyên Thanh, thấy Lý Nguyên Thanh không tỏ ra phiền chán thì tiếp tục nói."Nguyên Thanh à, chắc là ngươi biết chuyện mà phụ thân và mẫu thân ngươi làm nhỉ? Họ không chỉ bán nhị tẩu và chất nữ của ngươi đi mà còn bán cả Anh Nương nữa. Nếu Anh Nương không nghe lời chúng ta ở lại trong này, đi cùng chúng ta đến thôn Cát Tường thì giờ nó đã bị bán tới lầu xanh rồi. Đáng thương biết bao! Suýt chút nữa là cuộc đời nó đã bị hủy đi rồi.""Người cũng chịu khó, trông cũng đoan chính. Anh Nương là khuê nữ nuôi của ta, lão Tam lại là con riêng của ta nên mới muốn làm mai cho Anh Nương. Vốn ta cũng chuẩn bị dùng tiền viết thư đưa đến Tây Bắc, nói rõ tình huống với ngươi, không ngờ ngươi đã trở lại. Vậy chúng ta hãy bàn chuyện hôn sự này, ngươi cảm thấy thế nào?"Lý Nguyên Thanh vẫn tỏ ra lạnh lùng, hóa ra là trốn ở nhà Tam quả phụ."Hóa ra Anh Nương đang ở nhà của người!" Lý Nguyên Thanh gật đầu nhìn Tam quả phụ: "Tam thẩm, vậy ngài có tính toán gì tiếp không? Ngài có biết tuy rằng Anh Nương là muội muội của ta, nhưng quan hệ của ta với nàng ta cũng chỉ bình thường thôi. Nàng ta từng đối xử không tốt với con ta, mặc dù ta không tới nỗi phải trừng phạt nàng ta, nhưng ta cũng không để lo liệu mọi chuyện cho nàng ta được nữa. Nàng ta vô lễ với Phán Nhi, ta cũng không thể đón nàng ta quay vê được. Ngài cho nàng ta ở lại có nghĩa là đã có tính toán rồi đúng không?”Đúng là không sail Trước đó Liễu Phán Nhi đã nói với hắn về chuyện của Lý Anh Nương, đoán rằng Lý Anh Nương không về cùng phụ mẫu hắn mà đã trốn đi rồi, trốn trong chính thôn này.Tam quả phụ bị đôi mắt giống như có thể nhìn thấu lòng người của Lý Nguyên Thanh nhìn chằm chằm, cười châm chọc nói: "Khi Anh Nương mới đến, suy nghĩ của ta rất đơn giản, ta không muốn Anh Nương lại rơi vào hố lửa, không nghĩ nhiều như vậy. Sau đó, ta cũng nghĩ tới quan hệ giữa Anh Nương và nương tử hài tử của ngươi, đưa Anh Nương trở vê cũng không thích hợp. Đang lúc mặt ủ mày chau, lão tam nhà Chu thúc của ngươi từ chức trong thị trấn, đến trấn trên mở một cửa hàng tạp hóa."."Sau đó tộc trưởng đuổi phụ thân và mẫu thân ngươi ra khỏi dòng họ, Anh Nương sợ rằng quay về sẽ bị họ bán tới lầu xanh nên đã lén chạy tới nương tựa ta. Ta cũng đã nhìn Anh Nương lớn lên, đương nhiên là không thể đứng im nhìn Anh Nương bị phụ mẫu ngươi đẩy vào chỗ chết được, nên đã giấu Anh Nương ở nhà ta."Lý Nguyên Thanh bỗng nhiên tỉnh ngộ, mơ hồ hiểu được kế hoạch của Tam quả phụ.Lý Nguyên Thanh suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Chỉ cần di nương bằng lòng, ta đương nhiên sẽ không phản đối."Dù không thích Lý Anh Nương nhưng Lý Nguyên Thanh lại càng chán ghét cách làm của cha mẹ ruột, bán con dâu và cháu gái vào thanh lâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận