Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1603: Đánh Con (1)

Chương 1603: Đánh Con (1)

Chương 1603: Đánh Con (1)Hôm nay Cố Thiệu về nhà sớm hơn, sau khi về nhà, hắn ta ôm con để dạy những bài nhập môn.Đứa bé lớn một chút, biết ăn biết chơi nhưng không hứng thú với việc học.Cố Thiệu là mang trong mình thuộc tính của một học bá nên đương nhiên rất không vừa ý với con trẻ, mặc dù con trai còn rất nhỏ, nhưng yêu cầu với con trai lại rất cao.Có điều con không nghe lời, căn bản không học, trở thành một đứa trẻ nghịch ngợm.Cố Thiệu trong cơn tức giận đã đánh đánh mông của Cố Giác.Cố Giác như xé toạc cổ họng, khóc ầm ï không dừng: "Cha xấu xa! Cha đánh con, con muốn mẹ, con muốn tăng tổ mẫu..."Cố Thiệu nghe thấy điều này, càng tức giận hơn: "Bảo con học thì con không học, đánh con không phải là đúng sao?""Con ghét cha, con không thích cha." Cố Giác hét lớn, che kín mặt khóc lớn.Cố Thiệu chỉ vào Cố Giác: "Nó sắp bốn tuổi, không biết đọc sách, không biết học hành, chỉ ham chơi đùa và cãi lại."Cửu công chúa vừa nghe, đã gấp gáp nói: "Phu quân cũng thật là, tại sao lại đánh con?"Cho nên Cố lão phu nhân cũng đem người hùng hổ đi đến tiền viện.Cố lão phu nhân cũng biết rằng cháu trai đánh chắt trai của mình: "Cố Thiệu này, về đến nhà thì muốn tỏ vẻ? Lại có thể đánh con, ta muốn xem thử xem, có phải muốn đánh cả ta không?"Nói xong, thì vội vã chạy ra tiên viện.Sau khi đến tiên viện, Cửu công chúa đã giật lại Cố Giác từ tay của Cố Thiệu: "Phu quân, có điều gì thì hãy nói chuyện đàng hoàng, sao người đánh con làm gì?"Người hầu bên ngoài thấy lão gia đánh con, nên đã nhanh chóng chạy đến hậu viện để thông báo với công chúa và lão phu nhân.Cửu công chúa đồng tình:"Đúng vậy, là phu quân đã quá nóng vội. Người nghiêm khắc như vậy, con trẻ sẽ cảm thấy học hành là một việc rất đau khổ, sau này cho dù có thể học rồi, trong lòng cũng bài xích việc học."Cố lão phu nhân cũng gật đầu phụ hoạ: "Ta thấy con mới là thiếu đánh nhất, đứa trẻ còn nhỏ, dù muốn bắt đầu học, cũng không thể dùng roi vọt." "Khi con lớn bằng Giác Nhi, gia gia của con bế lấy con, vừa kể chuyện, vừa học chữ, cũng không giống con bây giờ câm lấy cây thước, bắt ép học."Cửu công chúa ôm lấy con trai, cứng cổ cãi nhau tranh lý với Cố Thiệu: "Còn chưa đầy bốn tuổi, mới chỉ có ba tuổi thôi, người bắt một đứa trẻ ba tuổi phải học hành, có thể học được gì?"Cố Thiệu không nghĩ đến việc né, nên đã bị gậy của tổ mẫu đánh trúng.Cố lão phu nhân nghe những lời này, như vậy còn được sao, cầm gậy lên, lao vào đánh Cố Thiệu: "Lúc con còn nhỏ, ta và gia gia con có từng đánh con không? Có từng động đến một ngón tay của con không?"Cửu công chúa nhìn thấy Cố lão phu nhân động tay rồi, nàng ta cũng không tiện nói tiếp, chỉ có thể ở đây dỗ con.Cố Giác nằm trong vòng tay của mẹ, còn uất ức nghẹn ngào: "Con không biết, thì cha đã đánh con. Mẹ, tăng tổ mẫu, mông con đau quá."Cố lão phu nhân đau lòng, không vui nói: "Con thật ngốc nghếch, ta đánh con, con không biết chạy sao? Còn không bằng Giác Nhi!"Nếu đứa trẻ không thể thành tài, vinh quang của Cố gia xem ra chỉ có thể đến từ tước vị ở phía công chúa.Cố Thiệu tâm trạng phức tạp, từ khi có Cố Giác, hắn ta và Cửu công chúa không sử dụng biện pháp tránh thai, nhưng vẫn luôn chưa có thai.Cửu công chúa cho đó là hiển nhiên: "Đúng đó, con còn nhỏ, làm sao có thể học được.Cố lão phu nhân dừng lại một lúc: "Con cái còn nhỏ, lớn một chút nữa thì sẽ muốn học.'Nói không chắc có thể đời này chỉ có một đứa con.Cố Thiệu cười khổ: "Tổ mẫu, con cái có thể ngốc một chút, nhưng không thể không nỗ lực. Người nhìn đứa trẻ này xem, một chút cũng không thích học hành, sau này làm sau thành tài?”"Hai người chỉ nghĩ cảm thấy con trẻ còn nhỏ, nhưng hai người cũng không xem thử vào năm ngoái khi Cát Tường cũng lớn tâm này, Tam Tự Kinh đã có thể học thuộc rồi, hơn nữa còn biết cả tính toán."

Bạn cần đăng nhập để bình luận