Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 462: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (2)

Chương 462: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (2)

Chương 462: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (2)Thôn trưởng Lý trả lời: "Đây là nơi mà bệ hạ đã ban cho Đức Thụy phu nhân, Liễu Phán Nhi."Lý lão phu nhân sốt ruột bước lên, nghẹn ngào nói: "Vậy Liễu Phán Nhi chính là vợ của tam nhi chúng ta, nàng là con dâu tốt. Ta nghe nói quan phủ đã xây nhà lớn, trời tối rồi, mau đưa chúng ta đến đó. Dọc đường đi cả nhà đã chịu rất nhiều khổ cực, giờ đến nhà là có thể nghỉ ngơi thoải mái."Nghe Lý lão phu nhân nói năng hùng hồn như vậy, cuối cùng thôn trưởng Lý cũng hiểu nỗi khổ của Liễu Phán Nhi.Thôn trưởng Lý liếc nhìn Lý lão gia với ánh mắt đồng tình, thế nhưng ông không nói gì thêm.Ông nhìn tất cả mọi người: "Nếu bà con già trẻ gái trai ngày xưa của thôn Lý gia đã đến đây, vậy ta cũng sẽ không bỏ mặc mọi người. Tuy nhiên ta nói trước, giúp đỡ thế nào là nhờ vào tình cảm, ai không giúp mọi người cũng không thể bắt ép. Để ta nhanh đưa mọi người đến chỗ ở, trời tối rôi chắc ai cũng đói bụng, mau ăn ít bánh bao cho đỡ đói.""Lúc trước khi chúng ta đến đây, nơi này vẫn vô cùng hoang vắng, nơi ta đưa mọi người đi chính là lều trúc mà chúng ta xây lúc mới đến. Ta đã bảo người phủ rơm rạ xung quanh lều trúc, có thể giữ ấm và chắn gió. Bên trong cũng được trải một lớp rơm rạ rất dày, không lo bị lạnh."Nghe thôn trưởng Lý nói vậy, ai nấy đều rất ngạc nhiên.Trong đó Lý Tứ nói với giọng điệu quái gở: "Ngươi là thôn trưởng, còn là tộc trưởng của tộc Lý thị, dĩ nhiên chúng ta phải đi tìm ngươi rồi."Lý lão phu nhân sốt ruột, giọng nói bỗng nhiên cao vút, vừa sắc nhọn vừa the thé: "Ngươi nói gì? Sao Liễu Phán Nhi kia lại không phải con dâu của ta? Nguyên Thanh không ở đây, chẳng lẽ nàng định vụng trộm với người khác?""Lúc trước các ngươi dùng tiền để qua sông cũng chỉ lo cho mỗi nhà mình, thôn trưởng này có nói gì đâu! Cũng như bây giờ, các ngươi đừng mơ đến chuyện ta đập nồi bán sắt để giúp các ngươi! Người nào đồng ý ở lại thì theo ta đến ở lều trúc, nếu đi nhanh còn có thể chọn được chiếc tốt. Ta là thôn trưởng cũng là tộc trưởng, chứ không phải là cha mẹ của các ngươi, không có chuyện ta dốc hết mọi thứ để giúp đỡ các ngươi đâu.'Nếu Lý Nguyên Công đã hỏi như vậy, lúc trước thôn trưởng Lý đã có sự đồng ý của Liễu Phán Nhi nên bây giờ ông có thể trả lời: "Ngươi cũng nói, dĩ nhiên cha ngươi phải ở nhà của huynh đệ ngươi đúng không? Thế nhưng bây giờ Đức Thụy phu nhân có phải vợ của huynh đệ ngươi nữa đâu? Ngươi nghĩ người nhà mình còn có mặt mũi gì mà đến ở nhà Đức Thụy phu nhân?”Lý Nguyên Công nóng vội, chạy đến đằng sau thôn trưởng Lý: "Tam thúc, ban nãy ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của cha ta đấy! Cha ta là gia chủ, dĩ nhiên phải vào ở nhà của huynh đệ ta rồi. Sao ngươi lại nhìn cha ta bằng ánh mắt đó?"Cùng đến đây không chỉ có người ở thôn Lý gia mà còn có cả người thôn khác, nghe vậy họ vội đi theo ông.Sau khi nghe thấy thôn trưởng Lý nói vậy, mọi người vốn đang bàn tán sôi nổi, đều ngẩn cả người.Nghe hắn ta nói thế, thôn trưởng Lý trợn trắng mắt: "Ta không phải là cha ngươi, sao ta phải chịu trách nhiệm với ngươi? Những căn nhà kia đều nhờ chúng ta vất vả mấy tháng mới có thể xây xong, hơn nữa nhờ có Đức Thụy phu nhân hướng dẫn mọi người gieo trông khoai lang đỏ, cũng ta mới có ngày tháng tốt lành như bây giờ. Tất cả chúng ta đều phải chịu khổ cực để khai hoang trong ngày hè nóng bức, ai nấy đều đói xanh xao vàng vọt."Thấy bà ta nói vậy, thôn trưởng Lý vội vàng quát lớn: "Đó chính là ngũ phẩm cáo mệnh Đức Thụy phu nhân, một người dân bình thường như ngươi mà gọi thẳng tên húy của phu nhân là phạm pháp! Nếu không muốn vào trong đại lao thì ngươi nói năng cho cẩn thận.""Đó là con dâu của ta, ta gọi tên nàng thì có làm sao? Chẳng lẽ cáo mệnh phu nhân thì lại bất hiếu với cha mẹ chồng?” Lý lão phu nhân bắt bẻ, bà ta tức giận thở hổn hển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận