Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 76: Thực Vật Còn "Độc" Hơn Độc (2)

Chương 76: Thực Vật Còn "Độc" Hơn Độc (2)

Chương 76: Thực Vật Còn "Độc" Hơn Độc (2)Liễu Phán Nhi cẩn thận châm chước: "Thôn trưởng, ta biết rất nguy hiểm, chỉ là những thổ phỉ đó còn ác độc nguy hiểm hơn cây Kim Bì này, con đường phía trước không dễ đi, phía sau cũng không có đường lui, chúng ta chỉ có thể bí quá hoá liều. Yên tâm đi thôn trưởng, nếu như ta đã biết thì sẽ biết làm như thế nào."Liễu Phán Nhi nói, khiến cho mọi người lộ ra vẻ đau lòng, bọn họ sắp đến đường cùng rồi.Mới vừa nói xong, vốn dĩ mưa phùn hiện tại lại biến thành mưa to tâm tã, vài người vội vã chạy vê.Sau khi trở về, thôn trưởng Tào lập tức thu thập gạo nếp, nhanh chóng hấp chín, vo thành viên rồi đặt ở trên cánh tay Lý Đại Tráng, hy vọng có thể gỡ bỏ cái gờ trên tay của hắn ta.Tuy rằng phần lớn các đường gờ lộ ra đã được gỡ xuống, nhưng còn có một số ở dưới da Lý Đại Tráng, đau đến mức Lý Đại Tráng vẫn luôn hừ hừ, trực tiếp cầm lấy một cây dao, cắt miếng thịt kia xuống.Tuy rằng rất đau, hơn nữa máu tươi chảy ròng, nhưng không phải loại đau muốn chết như thế nữa.Thôn trưởng Tào nhanh chóng tìm loại thuốc Kim Sang tới câm máu cho Lý Đại Tráng.Sau khi trở về Liễu Phán Nhi tìm thấy trong bọc áo bông, móc bông bên trong ra."Vậy được." Lưu thị đồng ý, cực kỳ tò mò Liễu Phán Nhi cuối cùng đã tìm được loại kịch độc nào?Liễu Phán Nhi ngẩng đầu, nhìn vê phía mấy ánh mắt lo lắng, cười cười, trái lại an ủi: "Đừng sợ, hôm nay chúng ta đã tìm được một loại thực vật cực kỳ độc. Chỉ là thứ đồ kia quá độc, chỉ cần không cẩn thận khả năng sẽ làm bản thân trúng chiêu, ta đang suy nghĩ cách lấy được những lá cây đó làm thành vũ khí."Lưu thị lên tiếng: "Tam đệ muội, đứa trẻ dễ động tay động chân, tay chân ta linh hoạt, ta giúp muội.'Liễu Phán Nhi lắc đầu: "Không cần, ta tự mình làm là được."Lý Đại Bảo nghe thấy có cách, hơi thở phào nhẹ nhõm: "Nương, con giúp người."Liễu Phán Nhi nghĩ rồi nghĩ: "Đại tẩu, chờ ta nghĩ làm như thế nào đã, rồi dạy tẩu làm, sau đó tẩu lại giúp ta." Lý Đại Bảo tò mò, hỏi: "Nương, thôn trưởng nói chúng ta làm sao bây giờ? Trời mưa to rồi, chúng ta cũng không thể chạy vào trong đó chứ?"Lưu thị nướng hai con chuột trúc, còn một con còn lại bỏ nhiều lát gừng và hành rừng, nấu thành canh, buổi sáng ăn bánh bao rau dại, buổi trưa làm bữa trưa thịnh soạn.Bầu trời trong vắt, mặt trời đã lên cao trên bầu trời trong xanh.Mặt đất lầy lội, những giọt nước trên lá cây bay hơi nhanh, không khí trong lành vẫn còn mùi lá mục.Mưa phương Nam tới nhanh đi cũng nhanh.Điều kiện đơn sơ, hiện tại Liễu Phán Nhi chỉ có thể dùng cách đơn giản nhất, chế tạo ra vũ khí an toàn hữu hiệu.Lý Nam ăn canh, đổ mồ hôi khắp người, tinh thần cũng tốt hơn một chút, còn ăn nửa cái bánh bao rau dại.Liễu Phán Nhi nhìn thấy Lý Nam hết bệnh rồi, không có nỗi lo sau này, sau khi trời tạnh mưa, nàng nhét bông vào lỗ mũi, đi ra ngoài.Không chỉ có thể ăn no, còn có thể ăn được.Chỉ chốc lát sau, Liễu Phán Nhi lại đi vào chỗ cây Kim Bì sinh trưởng.Liễu Phán Nhi nhét miếng bông trong lỗ mũi, đồng thời nàng còn ngừng thở, trực tiếp chém đứt một gốc cây cây Kim Bì, hơn nữa dùng đao cắt đứt lá cây.Bởi vì chỉ có một mặt lá cây Kim Bì, còn mặt kia thì không, chờ đến khi phơi khô, có thể ném ra ngoài, một "quả boom' sinh học đơn giản đã được tạo ra.Đồng thời, Liễu Phán Nhi cũng tìm thấy một loại đất sét đỏ gần đó, nàng thử nặn đất sét thành một chiếc bánh hình tròn, sau đó kẹp những chiếc lá Kim Bì vào giữa hai chiếc bánh đất sét bằng cành cây, để lại phần lớn lá bên ngoài, thật cẩn thận nhào trộn với nhau, tạo thành một khối đất sét.Nàng dùng nhánh cây, kẹp những chiếc lá lại với nhau, giữ chúng để sử dụng sau này.Liễu Phán Nhi làm hơn một trăm cái, đặt chúng trên những tảng đá lớn phơi khô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận