Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1062: Có Thai (1)

Chương 1062: Có Thai (1)

Chương 1062: Có Thai (1)Ngày mai sẽ đến giao thừalGiăng đèn kết hoa, dán câu đối, đốt pháo.Toàn bộ trấn Cát Tường được bao phủ trong bầu không khí vui vẻ của năm mới.Trong không khí, còn có mùi thuốc súng nổ pháo, đuổi tật bệnh và nghèo khó đi, giữ lại bình an và khỏe mạnh.Cơm tất niên rất phong phú, cả một nhà ngồi ăn với nhau.Trong phòng đốt rất nhiều nến, chiếu sáng phòng ốc, cũng chiếu sáng đôi mắt của mỗi người.Năm mới hạnh phúc là điều mà tất cả mọi người mong đợi.Liễu Phán Nhi giơ ly lên, nàng và mấy đứa nhỏ uống mật ong còn Lý Nguyên Thanh và Lưu thị uống rượu.Ở Lưu trong lòng thị, Liễu Phán Nhi đã quá cực khổ để gìn giữ cái nhà này, cũng đến lúc phải để cho nam nhân gánh vác."Hơn nữa năm nay còn tìm được cha ruột của A Dung, cũng tìm được người thân của A Dung. Điều càng khiến ta cảm thấy vui vẻ là A Dung đồng ý ở lại với chúng ta."Lý Nguyên Thanh cũng cười cười: "Trước đó đều là nương của mấy đứa lo liệu việc nhà, từ nay về sau, ta cũng ở nhà. Cho dù có khó khăn gì thì ta cũng sẽ giải quyết."Nói xong, tất cả mọi người giơ ly lên, chạm vào nhau, uống cạn."Tóm lại một năm này, có chuyện xấu, nhưng lại có nhiêu chuyện tốt hơn. Đây là thành quả sau một năm cố gắng của tất cả chúng ta, vì thành quả năm nay, chúng ta cạn một chén."Lời này giống như gậy thần giữ biển, làm cho tất cả mọi người đều thoải mái."Năm nay chúng ta thu hoạch lớn, kiếm được rất nhiều bạc, cũng nhận được rất nhiều sự giúp đỡ, thế lực của chúng ta càng lúc càng lớn, càng ngày càng có tiền."Lưu thị gắp một miếng, nếm thử một miếng, mặt lộ vẻ không hiểu.Người vừa buông thả lỏng thì lại dễ dàng mang thai.Vừa nghĩ đến chuyện này, thật trùng hợp, Liễu Phán Nhi vừa gắp miếng cá, ăn một miếng, lập tức cảm thấy thịt cá rất tanh, khẽ nhíu mày: "Có phải là hương vị của con cá này bị thay đổi không?” Có Lý Nguyên Thanh ở bên cạnh, Liễu Phán Nhi cũng có thể nhẹ nhõm hơn một chút.Liễu Phán Nhi vẫn luôn chú ý vào tháng này, đã bị chậm hơn một tuần.Lưu thị vừa nói thì ánh mắt mọi người đều nhìn lại.Lý Nguyên Thanh nắm chặt tay Liễu Phán Nhị, tha thiết nhìn Liễu Phán Nhi: "Thật sao?""Thịt kho tàu rất ngọt, mùi vị không tệ, vẫn giống như bình thường, là món lúc trước muội thích ăn nhất. Bây giờ muội... A, Phán Nhi, khẩu vị của muội thay đổi bất ngờ, có phải là mang thai rồi không? Tỷ nói với muội này, mang thai chính là như vậy. Bình thường thích ăn, nhưng sau khi mang thai thì khẩu vị sẽ bị thay đổi.""Còn chưa xác định, đại phu Tiểu Thành trở về huyện thành qua tết, qua mấy ngày chờ đại phu Tiểu Thành quay lại thì xem một chút."Lý Đại Bảo lộ vẻ nghiêm túc: "Nương, thật sự không cần mời đại phu sao?"Liễu Phán Nhi dở khóc dở cười, nhanh chóng ngăn lại."Mau đi mời, không thể trì hoãn." Lưu thị cũng nhanh chóng thúc giục, cũng không còn quan tâm đến chuyện ăn cơm tất niên.Lý Nguyên Thanh liền đứng dậy: "Không được, bây giờ ta sẽ đi mời đại phu.""Được rồi, mang thai mà thôi, có gì mà ngạc nhiên. Nếu như mang thai thì nó cũng đã ở trong bụng. Mấy ngày nay, ta sẽ cẩn thận một chút, không đi ra ngoài. Nếu không mang thai thì cũng chỉ bị tiêu chảy. Đừng có gấp, cứ ở nhà chờ. Gần sang năm mới, đừng huy động nhân lực.'Bởi vì rất thích ăn cá, cho nên nàng không nghĩ là mang thai."Không cần, mấy người nên nghe lời, đừng chọc ta tức giận, cũng không có chuyện gì cả.' Liễu Phán Nhi cười khẽ, cẩn thận quan sát mấy đứa bé.Lý Đại Bảo thở phào: "Nương yên tâm, con sẽ trông coi đệ đệ muội muội. Tuyệt đối không để bọn họ nghịch ngợm quấy rối."Lý Nam chạy đến trước mặt mẫu thân, ngửa đầu, hỏi: "Nương, lúc nào đệ đệ muội muội đi ra chơi với con?”Liễu Phán Nhi sờ sờ đầu Lý Nam: "Còn phải tám, chín tháng mới sinh, đợi đến lúc một tuổi thì mới có thể chơi với con." 

Bạn cần đăng nhập để bình luận