Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 952: Điên Cuồng Giành Giật, Kiếm Lời Lớn (3)

Chương 952: Điên Cuồng Giành Giật, Kiếm Lời Lớn (3)

Chương 952: Điên Cuồng Giành Giật, Kiếm Lời Lớn (3)Hai quan viên phụ trách việc nông nghiệp được bệ hạ phái đi nay cũng đã trở về, và xác nhận đó hoàn toàn là sự thật.Chu Bình đế nhận được bức tấu chương như này thì vui mừng đến mức đi qua đi lại.Triệu Hoàng Hậu nhìn thấy bộ dạng phấn khởi của trượng phu, tràn đầy ý cười: "Chúc mừng bệ hạ, chỉ một mẫu đất là có thể nuôi sống cả một gia đình, chưa một vị đế vương nào từng làm được điều này, nhưng bệ hạ đã làm được, bệ hạ anh minh."Chu Bình đế cười,Đều là nhờ Đức Thụy phu nhân am hiểu việc nhà nông, không ngừng cải tiến kỹ thuật, bằng không trẫm cũng không thể đạt được công lao như vậy. Năm trước trấn Cát Tường thu hoạch được sản lương nông sản cao, đem những hạt giống đó gieo trông ở những địa phương khác, cũng áp dụng thêm biện pháp bón, ủ phân của trấn Cát Tường, sản lương thu hoạch cũng rất khả quan, mỗi quý đều có thể thu được năm trăm năm mươi cân. Ở phương Nam xa xôi, còn có thể gieo trồng loại lúa ba vụ, sản lượng một năm còn cao hơn nữa."Triệu Hoàng Hậu cũng thấy vui mừng thay bệ hạ, nghĩ đến những lời Liễu Phán Nhi từng nói trước đây, giá lương thực thấp sẽ gây ra tổn thất cho nhân dân: "Bệ hạ, bây giờ suy ngẫm lại những lời Đức Thụy phu nhân nói ngày trước, việc dùng lương thực của chúng ta để đổi lấy lông cừu, thịt dê, thịt bò của các quốc gia láng giềng phương Tây, thực sự rất ổn thỏa, hợp lý. Đại Chu có nhiều lương thực ăn không hết, đương nhiên sẽ làm giá lương thực bị tụt giảm. Tuy rằng dân chúng có thể ăn no bụng, nhưng cũng không thể gia tăng được thu nhập khi vụ lương thực được mùa bội thu, càng không thể mua thêm nổi một bộ quần áo.""Hiện tại đem bán số lượng lương thực dư thừa của chúng ta đi, có thể đổi về lông cừu, thịt bò, thịt dê cùng với vài loại nhu yếu phẩm khác nữa. Không những có thể làm phong phú thêm các loại hàng hóa của Đại Chu, mà còn có thể ổn định được giá cả lương thực trong nước. Hơn nữa, việc trao đổi, buôn bán lương thực cũng là một vũ khí sắc bén trong vấn đề khống chế các nước láng giêng. Một khi chiến tranh nổ ra, thì trực tiếp ngưng bán lương thực. Nếu đã không có lương thực, thì sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với một quốc gia."Chu Bình đế càng nghe đôi mắt càng sáng lên "Hoàng Hậu nói rất đúng, việc này đích thực có thể coi là chính sách lâu dài của đất nước. Có thể dùng dê, bò để đổi về nguôn lương thực vừa chất lượng, mà giá lại rẻ của Đại Chu ta, thì bọn họ ngày càng không biết trồng trọt. Lương thực bị chúng ta kiểm soát trong tay, vậy thì bọn chúng càng không dám làm điều xăng bậy.' Nhận được tin tức tốt này, Chu Bình đế và Triệu Hoàng Hậu lại ban thưởng thêm cho Liễu Phán Nhi rất nhiêu đồ vật. Chờ sau khi Lý Nguyên Thanh hồi kinh, lại cùng nhau nhận phong thưởng thăng quan tiến chức và danh hiệu cáo mệnh.Biết tin Lý Nguyên Thanh sẽ trở về, Liễu Phán Nhi lập tức thu dọn hành lý, tạm biệt Tề lão phu nhân, ngoài ra còn chuẩn bị một phần hậu lễ."Mấy ngày nay, nhận được sự chăm sóc tận tình của Tề gia, trong lòng ta vô cùng biết ơn. Nay có chút lễ mọn này, xin lão phu nhân hãy nhận lấy.""Lão phu nhân đừng nói như vậy, A Dung là tôn nữ ngoại của người, sau này mỗi năm ta sẽ phái người đưa A Dung về thăm người. Lan Lăng hầu phủ ở Lan Lăng, cách phủ Tâm Dương mấy trăm dặm, gần hơn kinh thành nhiều. Lão phu nhân và lão thái gia sau Tết sẽ vê quê, sau này đi lại sẽ thuận tiện hơn."Thấy Tề lão phu nhân rõ ràng đồng ý rồi, Liễu Phán Nhi thở phào nhẹ nhõm, tươi cười càng chân thành hơn.Tâ lão phu nhân tươi cười, gương mặt hiền từ, vừa vuốt đầu Lý Dung vừa nhẹ nhàng nói: '"Phán Nhi, không cần khách sáo như vậy. Hai nhà chúng ta thân thiết vì A Dung. Ta có thể thấy được ngươi thật sự yêu thương A Dung. Đứa nhỏ A Dung này cũng ỷ lại vào các ngươi. Ta có thể yên tâm để A Dung ở bên các ngươi. Từ giờ trở đi thường xuyên qua lại, đừng quên lão thái bà ta đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận