Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1430: An Ủi (1)

Chương 1430: An Ủi (1)

Chương 1430: An Ủi (1)Tới đông thì những cành dâu tằm đó sẽ được cắt tỉa để cây dâu không bị cao và những cành dâu tằm đó có thể dùng để nhóm lửaVỏ cây dâu tằm có thể dùng để xoa dây thừngTrẻ nhỏ thích nhất là dâu tằm, thật ngọt ngàoLúc này, Liễu Phán Nhi cảm nhận được trong không gian có biến hóa, nàng lặng lẽ nhìn qua, thì ra bên trong có rất nhiều mầm cây dâu tằmLiễu Phán Nhi nhìn thấy những mầm cây dâu tằm đó thì mỉm cười, không gian thật sự rất chu đáo, nàng cần gì thì liên gửi tớiCông đức càng nhiều thì đồ vật đưa tới cũng càng nhiềuLiễu Phán Nhi tìm một cơ hội để lấy mầm cây dâu tằm trong không gian ra. Mầm cây dâu tằm cao khoảng nửa mét, trồng cách nhau một mét, chờ tới khi mọc cành thì có thể vùi cành xuống đất, sau khi sống sót thì sẽ có cành dâu mớiNgoài ra sau khi vào đông, những cành dâu được cắt tỉa để ươm giống và sẽ có càng nhiều cây dâu giống hơnSau khi làm việc ở nông thôn hơn một tháng và cày bừa xong vụ xuân, Liễu Phán Nhi quay trở lại thành Tang thì mọi việc đã ổn địnhTuy nhiên, điều này đã được tổ tiên lưu truyền tới nay, nếu không nhìn thấy sự tiện lợi của cây dâu lùn thì không thể chặt bỏ đượcLiễu Phán Nhi không biết nuôi tằm nên nàng đã nhờ những phụ nhân ở thôn trang giúp mình nuôi tằm và trả tiền côngNgoài ra nàng cũng tìm được trứng tằm chất lượng tốt trong không gianVì vậy Liễu Phán Nhi dùng một thôn trang gân thành Tang không để trông ngô mà để trông cây dâu lùnTạm thời vẫn dùng lá dâu địa phương, chờ đến khi cây dâu lùn ra lá thì sẽ được cho ăn bằng lá dâu mới trồngDâu tằm ở đây rất cao, có cây còn cao tới hơn chục mét, việc hái lá dâu cũng trở nên khó khăn hơnNhững người làm chuyện xấu cho Từ Gia Thịnh đều bị khai trừ và đưa ra công lýMọi dấu vết của Từ gia đều được thay thế bởi Liễu giaTuy rằng Liễu lão thái gia không còn nữa nhưng bây giờ Liễu Phán Nhi đã trở lại Cửa hàng tơ lụa Từ gia giờ đã được đổi thành cửa hàng tơ lụa Liễu gia"Trương quản sự, ông có biết tại sao phu nhân lại gọi chúng ta tới đây không?" Đường chưởng quầy hỏi, ông ta là người phụ trách xí nghiệp tơ lụa của Liễu gia và cũng thực sự lo sợ sẽ xảy ra chuyện gì đóKhi Liễu Phán Nhi trở lại thành Tang, nàng gọi những người quản sự trong cửa hàng và xưởng tớiNhững người này lần đầu tiên thấy Liễu Phán Nhi đều cảm thấy bất anNăng lực an phận cũng không tệ lắm nên vẫn tiếp tục làm việc ở cửa hàng và xưởngTrương quản sự là người phương nam được Liễu Phán Nhi đưa về nên tất nhiên là mọi thứ đều hướng về phía Liễu Phán NhiNhững người khác tuy không nói nhưng suy nghĩ của họ cũng giống như Đường chưởng quầyTrương quản sự mỉm cười gật đầu: "Được rồi, thời gian dài thì ngươi sẽ biết Đức Thụy phu nhân là người biết phân rõ phải trái. Chỉ cần ngươi làm tốt mọi việc, đừng lừa dối người khác, cũng đừng làm trái pháp luật thì tiền công, tiên thưởng cho ngươi đều không ít.""Vậy thì tốt, ta sợ bản thân vụng về sẽ chọc tới phu nhân nên định nhờ Trương huynh cầu xin giúp." Đường chưởng quầy cười nói: "Chờ khi Trương huynh rảnh rỗi, ta nhất định sẽ mời Trương huynh ăn thịt dê.'Nghe thấy vậy thì Đường chưởng quầy mới yên tâm, oan có đầu nợ có chủ, đám người Từ gia kia sẽ phải chịu báo ứngĐường chưởng quầy liên tục gật đầu: "Đức Thụy phu nhân rất tốt bụng.""Phu nhân đã loại bỏ hết những kẻ phạm tội, hiện giờ những người còn lại đều trong sạch và có năng lực. Chỉ cần chúng ta làm việc tốt thì những chuyện khác không cân phải lo lắng. Đức Thụy phu nhân có phẩm chất cao thượng nên sẽ không xử lý người mà không có lý do."Sau khi nghe Trương quản sự nói thì có cảm giác như được uống thuốc an thầnHọ cùng nhau tới khách viện, Liễu Phán Nhi đã chờ sẵn ở đó và cũng không để những người này phải đợi

Bạn cần đăng nhập để bình luận