Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1498: Được Mùa (1)

Chương 1498: Được Mùa (1)

Chương 1498: Được Mùa (1)Lệ thái phi mỉm cười, gật đầu: "Được, ngươi yên tâm, trong nhà có ta, ta giúp ngươi lo liệu.'Cố lão phu nhân có chuyện vui, tinh thân sảng khoái, mới đầu không quen thời tiết, giờ thì vui lắm nên cũng quên béng.Bà ấy hỏi han Cửu công chúa ân cần, còn bảo đầu bếp trổ hết tài năng nấu đủ món ngon cho công chúa.Cố Tấn lần này đích thân đến tiễn Cố lão phu nhân, dàn xếp chỗ ở ổn thỏa xong thì gửi thiệp mời cho phủ Đại Đô Thống, muốn tới cửa bái phỏng.Một là thỉnh an Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh.Hai là muốn gặp vị hôn thê Lý Lệ.Liễu Phán Nhi biết Cố lão phu nhân và Lệ thái phi tới hôm sau liền đến nhà bái phỏng, nhân tiện dắt bọn nhỏ theo.Cố Tấn nhìn thấy Lý Lệ, miễn bàn vui vẻ cỡ nào.Lệ thái phi cười: "Dù sao hai người các ngươi đều tốt, hai tốt gom thành một."Cố lão phu nhân cười nói: "Đám thanh niên các ngươi ra vườn dạo đi, ta nói chuyện với Đức Thụy phu nhân."Cố lão phu nhân cầm tay Liễu Phán Nhi, chân thành cảm tạ: "Phán Nhi, lần này nhờ có con. Con vừa may mắn vừa tốt bụng."Bây giờ chỉ còn Cố lão phu nhân, Lệ thái phi và Liễu Phán Nhi."Vâng, tằng bách tổ mẫu.' Cố Tấn đáp lời, dẫn mọi người ra hoa viên phía sau.Liễu Phán Nhi khiêm tốn: "Đó cũng vì công chúa muội muội làm người dễ gần, khiến ta không kiêm được muốn qua lại nhiều hơn."Theo chân Đức Thụy phu nhân, Lý Lệ càng thêm tri thư đạt lý, rực rỡ lóa mắt.Liễu Phán Nhi cười nói: "Không cần đâu, đứa nhỏ ở nhà học với thầy, đứa lớn hơn cũng bận rộn với con mà.'Lệ thái phi khen ngợi: "Ở trong cung, bệ hạ rất hay khen ngợi Đức Thụy phu nhân, rất giỏi làm đầy kho lúa. Chuyện hệ trọng như thu hoạch vụ thu đương nhiên phải dốc hết tâm trí vào làm, Đức Thụy phu nhân vội là phải, ngươi cứ vội đi, không sao đâu."Cố lão phu nhân cũng đồng ý: "Trong nhà có chúng ta, nếu con không yên tâm đám trẻ trong nhà thì có thể gửi chúng sang đây." Mấy người hàn huyên một hồi, Liễu Phán Nhi nói: "Sắp thu hoạch vụ thu, sau này không phải ngày nào ta cũng đến, lão phu nhân và Thái phi nương nương phải bận rộn nhiều. Lát nữa ta sẽ báo với công chúa muội muội một tiếng."Tháng chín là mùa thu hoạch.Liễu Phán Nhi không từ chối: "Nếu Cố Tấn bằng lòng thì cứ để hắn đến. Học nhiều một chút, tránh việc tương lai làm quan mà chẳng biết này biết kia.""Phiên con rồi." Cố lão phu nhân cười nói, có cháu chắt chít, đứa nào cũng bớt lo.Lúc này, Cố lão phu nhân nghĩ tới Cố Tấn: "Tiểu tử Cố Tấn kia học vấn không tệ, nhưng suốt ngày đọc sách sẽ thành mọt sách. Ta bảo nó theo con xuống đồng xem nông dân vất vả làm việc còn lĩnh hội được nhiều việc hơn là đọc vạn quyển sách."Ngô Tam Tráng cũng từ quân đội về, giúp gia đình thu hoạch vụ thu.Bà cụ Ngô liên tục gật đầu: “Giữ lại, ta sẽ chọn những hạt to vừa khỏe rồi gieo xuống đất, khi chúng hoàn toàn trưởng thành, mình có thể thu thập hạt củ cải đường rồi."Bà cụ Ngô cũng cười ha hả: "Đúng vậy, sớm biết củ cải đường kiếm được nhiều tiền như vậy thì năm nay mình đã trông nhiều hơn rồi."Ông cụ Ngô nghe vậy thì mặt mày hớn hở: "Ta thấy củ cải đường của chúng ta vừa to vừa chắc nịch, ước tính nặng mấy nghìn cân. Một mẫu đất có thể kiếm được mười lượng bạc, nhà chúng ta có mười mẫu đất, đó là một trăm lượng bạc.""Cha, mau thu củ cải đường, con từ trong thành về, nghe nói củ cải đường hai văn tiền một cân." Ngô Tam Tráng về nhà, vừa ăn cơm vừa thúc giục.Ngô Tam Tráng cười: "Chúng ta muốn trồng nhưng làm gì có đủ giống mà trồng. Muốn trồng nhiều thì phải tự giữ lại hạt giống."Mười mẫu củ cải đường trồng trong nhà đã chín hất.Ngô Tam Tráng nhắc nhở: "Cha nương, lá củ cải đường phơi khô, có thể dùng cho thỏ bò dê, đừng lãng phí."Ông cụ Ngô không thể hài lòng hơn với cuộc sống hiện tại của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận