Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 508: Lý Tướng Quân Đại Thắng (1)

Chương 508: Lý Tướng Quân Đại Thắng (1)

Chương 508: Lý Tướng Quân Đại Thắng (1)Thì ra bởi vì phụ thân mất sớm, từ khi còn bé cơ thể của Lý Đại Tráng đã không tốt, hàng năm Lý đại nương đều phải vay tiên để sống qua ngày. Mãi cho đến khi Lý Đại Tráng qua mười tuổi, cơ thể trở nên khỏe mạnh có thể làm việc thì cuộc sống trong nhà mới tốt hơn một chútNhưng bây giờ Lý Đại Tráng không chỉ xây nhà mà còn có đất và có hai cửa hàng, cũng đã đính ước với người dân địa phương, đợi đến mùng 8 tháng chạp sẽ đón dâu.Cô nương phương Nam đều thanh tú xinh đẹp.Những người lớn tuổi trong làng đều lấy Lý Đại Tráng làm tấm gương, khuyến khích những người trẻ tuổi trong nhà cố gắng làm việc chăm chỉ thì mới có bạc, có nhà, có thê tử xinh đẹp.Vốn dĩ đều là người cùng một thôn, hơn nữa có một số người bên ngoài thôn, ở dưới quê bình thường đi chợ đều có thể nhìn thấy, cho nên sau đó những người này cũng rất nhanh đã nhập vào thôn Cát Tường, trấn Cát Tường.Báo Tử và Nhị Cẩu Tử vận chuyển vải đến trấn Hắc Sa, giúp đỡ sắp xếp mấy chục cuộn vải đặt ở quầy, sau đó bỏ toàn bộ số còn lại thì vào nhà kho phía sau, ký danh sách xong, ngày hôm sau bọn họ lập tức trở vê.Tiệm vải trên trấn Hắc Sa. Bởi vì lúc trước Liễu Phán Nhi đến nhà trấn trưởng Đường chào hỏi, được trấn trưởng Đường hứa hẹn, cho nên thường xuyên có người tuần tra đi qua cửa tiệm vải.Có mấy tên côn đồ thấy tiệm vải chỉ có mẫu thân và nữ nhi gai người đã đến làm loạn, sau đó bọn họ trực tiếp bị người tuần tra bắt đi, nhốt vào mỏ đá phục vụ ba năm lao động cải tạo."Diêm nương tử, mỗi ngày làm ăn đều như vậy sao? Có ai đến gây rối không?" Sau khi cửa hàng đóng cửa, lúc ăn cơm Liễu Phán Nhi hỏi Diêm thị.Diêm thị và nữ nhi Diêm Tiểu Mai bắt đầu kinh doanh vải, bán vải bông, mùa đông vải bông hơi dày, vì màu sắc tươi sáng và đa dạng nên rất được hoan nghênh.Nàng lập tức bảo Báo Tử và Nhị Cẩu Tử lại đưa thêm một xe nữa sang, còn nàng thì cưỡi ngựa qua, tham gia buôn bán.Sau khi nhận được thư Liễu Phán Nhi cũng rất kinh ngạc. Với tốc độ như vậy thì một tháng có thể bán được 600 cuộn vải, làm ăn rất tốt!Mới không quá nửa tháng đã bán sạch 300 cuộn vải, Diêm thị đành phải bảo nữ nhi viết thư cho Liễu Phán Nhi. Nàng ta bỏ tiền thuê người đưa thư, dặn dò Liễu Phán Nhi lại phái người đưa vải tới, sau đó thanh toán số bạc lúc trước rồi mang về cho Liễu Phán Nhi.Từ sáng đến tối, người đến mua vải không ngớt, buôn bán rất tốt.Vốn mấy tên côn đồ chỉ cân nhốt mười ngày nửa tháng là được nhưng hiện tại lại bị nhốt ba năm, toàn trấn đều biết chủ của tiệm vải này không dễ chọc, không còn tên côn đồ nào dám đến gây chuyện nữa."Có ai đến quấy rối không?" Liễu Phán Nhi lại hỏi, đây là điều nàng lo lắng nhất.Liễu Phán Nhi kinh ngạc vì Diêm thị có thể nghĩ đến phương thức tuyên truyền tốt như vậy: "Bận rộn như vậy hai người có thể làm được không?”Diêm thị gật đầu: "Đương nhiên có thể, vải vóc đều là muội phái người đưa tới đây, ta không cần phải đi nhập hàng. Hai mẫu thân và nữ nhi chúng ta có thể làm được, Tiểu Mai cũng rất hiểu chuyện, vẫn giúp ta làm việc."Diêm thị trả lời: "Lúc đầu công việc buôn bán không tốt, ta đã cầm chậu rồi ngâm vải vào trong đó, không phai một chút màu nào. Người trong trấn đã rất tò mò, nhao nhao tới xem, kiểm tra lại xác định thật sự không bị phai màu thì lập tức tới đây mua. Công việc làm ăn mới dần trở nên tốt hơn, bận rộn từ sáng đến tối."Diêm thị nghe liễu Phán Nhi hỏi, mặt mày hớn hở: "Vốn lúc đầu có mấy tên côn đồ trên đường tới quấy rối, nhưng bị người tuần tra bắt rồi bị đưa thẳng vào làm việc ở mỏ đá. Những thứ này hẳn là do trấn trưởng Đường giúp đỡ. Sau này muội phải đi cảm tạ trấn trưởng Đường một chút."

Bạn cần đăng nhập để bình luận