Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1334: Luyện Võ, Tìm Bạc (2)

Chương 1334: Luyện Võ, Tìm Bạc (2)

Chương 1334: Luyện Võ, Tìm Bạc (2)Những ngày như vậy trôi qua, Liễu Phán Nhi cắn răng kiên trì, thoắt cái đã qua năm năm.Liễu Phán Nhi đã mười ba tuổi!Liễu Phán Nhi lớn lên rất xinh đẹp nên khiến thê tử của Từ Gia Thịnh vốn đã chướng mắt mình, càng làm đám nhi tử Từ Gia Thịnh ức hiếp cô.Vì không muốn để Liễu Phán Nhi ở nhà làm mình thấy chướng mắt nữa, nên sau này bà ta nhanh chóng lén lút tìm cho Liễu Phán Nhi một mối hôn sự rất xa.Mặc dù gia đình đối phương có một doanh nghiệp lớn, nhưng tính cách tàn bạo, đã giết chết ba người thê tử.Một nha hoàn làm ở viện tử của Từ phu nhân nghe trộm được, đã kể lại với Liễu Phán Nhi.Chỉ có Liễu Phán Nhi vào thời điểm nàng ta bị bệnh, lấy thuốc cho nàng ta, nhờ vậy nên tiểu nha hoàn mới không bị thiêu chết.Tiểu nha hoàn này tên là Tiểu Thúy, nàng ta luôn ghi nhớ ơn cứu mạng, vì thế không muốn đại tiểu thư lương thiện bị gả cho một nhân vật ác độc để rồi bị đánh chết."Nhưng nếu tiểu thư có bạc, trên đường đi người sẽ được dễ dàng hơn rồi. Tiết kiệm một chút thì vẫn đủ dùng trong một thời gian. Tiểu thư thông minh như vậy, nhất định có thể sống sót."Liễu Phán Nhi biết sớm muộn gì ngày này cũng sẽ tới, tuy rằng trong lòng vẫn thấy sợ hãi, nhưng nàng biết rõ ở lại chỉ có đường chết, còn không bằng rời đi, mạo hiểm một lần thì may ra còn có thể sống sót.Nhưng thái độ của Tiểu Thúy kiên quyết, câm túi vải thô mạnh mẽ nhét vào tay Liễn Phán Nhi."Về sau ngươi vẫn sống ở nơi này, nếu đưa số bạc này cho ta, ngươi sẽ không có của hồi môn, không thể tìm thấy một tấm phu quân tốt."Liễu Phán Nhi lắc đầu, không nhận ngân lượng của Tiểu Thúy: "Tiểu Thúy, đây là ngươi vất vả tích góp được, ngươi chịu đến báo cho ta tin tức này, ta đã rất biết ơn ngươi rồi.""Tiểu thư, quả thật là cuộc sống ở Từ gia rất khắc nghiệt, nhưng mà ta vẫn có thể ăn no mặc ấm. Còn về của hồi môn, sau này ta tích góp dần, dù gì ta vẫn còn nhỏ nên không hề gấp." "Tiểu thư, đây là tất cả ngân lượng mà ta tích góp được, tổng cộng ba lạng bạc và hai trăm xu, tiểu thư hãy cầm theo số bạc này rồi tranh thủ thời gian rời khỏi đây đi ạ.""Chu gia ở Vũ Thành ngày mốt sẽ đến đây rồi, tiểu thư, người đừng trì hoãn thêm nữa, mau đi sớm đi ạ.""Tiểu Thúy, ngươi phải sống thật tốt, hôm nay ngươi cho ta mượn ba lạng hai đồng bạc, tương lai ta sẽ trả lại ngươi gấp trăm lần, ta sẽ trả lại ngươi ba trăm hai mươi hai lượng bạc.Tiểu Thúy cũng nở nụ cười, lau nước mắt: "Vậy ta chờ tiểu thư trả lại ta ba trăm lượng bạc.'Liễu Phán Nhi lau nước mắt đi, gật đầu: "Chờ ta thoát khỏi cảnh khốn cùng này, ta nhất định sẽ đền đáp ngươi."Quả nhiên dưới một thước* bùn đất, phát hiện một cái hộp nhỏ, bên trong có sáu lượng vàng nguyên bảo mười lượng bạc, còn có một xấp ngân phiếu của tiền trang Hằng Thông. (*: 1 thước = 1⁄4 mét)Vào nửa đêm, Liễu Phán Nhi đến tiểu viện hoa mai mà mẫu thân từng nói với nàng.Tìm thấy cái giếng và tảng đá lớn bên cạnh giếng, ngay sau đó nàng cẩn thận câm xẻng đào lên."Ừm!" Liễu Phán Nhi gật đầu: "Tiểu Thúy bảo trọng."Sau khi nhặt những thứ này lên, Liễu Phán Nhi cẩn thận lấp lại hố, rồi bỏ hộp bạc vào túi.Lúc này trời đã gân sáng, Liễu Phán Nhi cởi quần áo ra, thay một bộ y phục là từ bông vải thô của gã sai vặt, phủ đầy bùn đất lên mặt làm nó chuyển sang màu đen.Liễu Phán Nhi đứng bên ngoài nhà lớn của Liễu gia một hồi lâu, nói lời tạm biệt với mọi thứ của trước kia.Có lẽ điều này mới là tốt nhất đối với ông.Nàng không nói lời tạm biệt với Mã Tam, trốn ra bằng hang chó bí mật đã bị bỏ hoang.Nếu cuộc đời cho nàng cơ hội, thì nàng nhất định phải trả thù.Trong chuồng ngựa, nàng đặt một thỏi vàng vào nơi cho ngựa ăn hàng ngày, đây là nàng muốn tỏ lòng hiếu kính với công ơn giảng dạy của Mã Tam bốn năm qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận