Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1380: Có Thể Gánh Vác Sao? (1)

Chương 1380: Có Thể Gánh Vác Sao? (1)

Chương 1380: Có Thể Gánh Vác Sao? (1)Tê tam lão gia thấy tiểu nữ tế hoạt bát như thế, cũng lắc đầu bật cười, Hài tử này."Ở chung với Lý Đại Bảo trong khoảng thời gian này, hắn thật sự càng ngày càng thích Lý Đại Bảo. Mặc dù không thi công danh, nhưng đọc thuộc tứ thư ngũ kinh, cũng hiểu, chỉ là càng am hiểu tường tận nguồn gốc hơn mà thôi.Một quan viên Từ đại nhân ở bên cạnh quen biết Tề tam lão gia, lúc này chua xót nói: "Chúc mừng Tề đại nhân tìm được giai tế."Nội tâm Tề tam lão gia đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn khiêm tốn,'Vẫn là một hài tử, không thận trọng, sau này vẫn cần các vị đồng liêu bao dung."Triệu đại nhân lập tức thấy Tê tam lão gia có hơi chướng mắt, cảm thấy đây là đang khoe khoang.Hầu gia mười ba tuổi, quan lục phẩm mười ba tuổi, không phải đều là hài tử sao?Nhưng đó cũng là hầu gia, còn đường đường chính chính là quan viên công bộ nữa.Chưa tới nửa năm, làm cho bệ hạ mấy đồ vật đó, tính toán sơ qua, có thể kiếm cho bệ hạ ba trăm vạn ngân lượng."Nếu Tề đại nhân đã có lòng mời như thế, vậy ta không khách khí nữa." Đồ ăn ở lầu Túy Tiên không rẻ, nếu Tê đại nhân đã bằng lòng tiêu tiền mời khách, đương nhiên bọn họ bằng lòng, dù sao cũng không tốn tiền.Đây nào phải làm quan, đây chính là một tán tài đồng tử!"Tê đại nhân, bổn quan cảm thấy ngươi có hơi huênh hoang đấy! Nữ tế tốt như thế, ngươi còn khiêm tốn. Nếu như ngươi không thích, ngươi từ hôn đi, ta liền đi cầu thân." Từ đại nhân không vui, không nhịn được mà nói xoáy vị đồng liêu vô cùng ngứa đòn này.Cho dù đổi thành ai làm hàng đế, đều sẽ coi Lý Đại Bảo thành Đại Bảo Bối(Tán tài đồng tử: Người đem lại hạnh phúc, may mắn, thành công)Tê tam lão gia cười ngượng, cũng cảm thấy bản thân bản thân có hiêm nghi chiếm được hời còn khoe mẽ, Tê mỗ ở đây nhận lỗi với mọi người, nhưng mà Đại Bảo vẫn còn nhỏ, sau này mong các vị đồng liêu giúp đỡ. Tối hôm nay, lâu Túy Tiên, Tê mỗ mời khách."Triệu đại nhân là một quan viên hộ bộ, hiểu hơn người khác một chút.Báo Tử nhìn thấy Lý Đại Bảo, vội vàng chào hỏi,'Đại thiếu gia, phu nhân và lão gia đã vào trong rồi."Bình thường Lý Đại Bảo làm việc ở nha môn cách phường Bình Khang không xa, cho nên Lý Đại Bảo cưỡi ngựa rất nhanh đã về đến nhà.Nhìn thấy cửa lớn mở ra, Lý Đại Bảo xông vào trong,'Cha, nương..."Tê Đại Bảo cả đường phi nước đại, không ngồi xe ngựa, trực tiếp cưỡi ngựa về nhà.Liễu Phán Nhi cười cười, sờ đầu của Lý Dung và Lý Lệ,"Trên đường bọn ta có nhiều người đi cùng như thế, sau đó các ngươi đi đón ta."Lý Dung, Lý Lệ đang vây quanh Liễu Phán Nhi và đệ đệ, muội muội."Nương, mấy ngày nay bọn con luôn đợi thông báo, muốn ra cổng thành đón mọi người, không ngờ mọi người không nói lời nào đã đến nhà rồi.""Báo Tử, đoạn đường này ngươi vất vả rồi." Lý Đại Bảo cười nói, cũng không dừng lại, trực tiếp xông vào trong nhị môn, sau đó lại đến hậu viện."Trong và ngoài nhà này các ngươi thu xếp rất tốt, quản lí có trật tự, ta vô cùng hài lòng. Vừa rồi ta nhìn sơ qua một chút, đến cả viện lạc của đệ đệ, muội muội, các ngươi cũng dọn dẹp ổn thoả, có lòng rồi."Hạ nhân đi vào bẩm báo, nói đã chuẩn bị xong.Liễu Phán Nhi lắc đầu,Vẫn chưa, nhưng mà A Lệ và A Dung đã sai người chuẩn bị rồi, rất nhanh là có thể dùng bữa rồi."Sau khi Lý Đại Bảo đi vào thì vội vàng hành lễ với phụ mẫu,'Cha, nương, hai người vất vả rồi. Đã ăn cơm chưa?"Liễu Phán Nhi tán thưởng,'Chính vì mấy việc nhỏ này, càng có thể nhìn ra tâm ý của các ngươi."Lúc này Lý Lệ ôm Lý Vi, đùa với tiểu đường muội.Lý Dung cười nói: "Đây là việc bọn con nên làm, ở kinh thành này cũng không có việc gì, nên chỉ bận làm mấy việc nhỏ này."Mấy món ăn này đều do Lý Dung và Lý Lệ chỉ định, không chỉ bày biện đẹp, mà mùi vị cũng được. 

Bạn cần đăng nhập để bình luận