Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1295: Kẻ Ác Phải Để Kẻ Ác Xử (2)

Chương 1295: Kẻ Ác Phải Để Kẻ Ác Xử (2)

Chương 1295: Kẻ Ác Phải Để Kẻ Ác Xử (2)Nhưng nếu ra tay nặng, lỡ đâu xảy ra án mạng thì Lý Nguyên Thanh sẽ hận ông ta.Chuyện này không dễ xử lý.Chu lão tam thấy phụ thân không trả lời, lại thấy nương tử vội vàng nên lên tiếng dò hỏi: "Chi bằng chúng ta hỏi Tam ca, Tam tẩu đi?"Lý Anh Nương nhéo tay Chu lão tam, tức giận nói: "Cho dù thế nào thì họ cũng là phụ thân và mẫu thân của ta và Tam ca, đây là sự thật không thể thay đổi.""Chúng ta hỏi thẳng trước mặt Tam ca, Tam tẩu, họ chắc chắn sẽ vì mặt mũi, vì không để người khác nắm thóp mà ngăn cản, không để chúng ta làm vậy.""Như vậy thì có khác gì giờ chúng ta mật báo cho họ đây? Không làm được gì cho Tam ca, Tam tẩu, không giúp họ giải quyết được rắc rối gì cả."Chu lão tam do dự: "Nhưng nếu Tam ca nàng không thích chuyện chúng ta định làm thì chẳng phải biến khéo thành vụng à?"Lý Anh Nương thấy bình thường trượng phu rất thông minh, không hiểu sao giờ lại ngốc vậy chứ?Mọi người nghe xong thì im lặng, suy nghĩ kế sách vẹn toàn."Tam tẩu ta và Tiểu Hoa tỷ lại càng hận họ đến tận xương tủy nhưng hai người họ không thể ra tay làm những chuyện này, dù sao thì họ cũng là người tốt.""Hơn nữa, chúng ta ra tay cũng không phải muốn lấy mạng họ, chẳng qua chỉ muốn khiến họ không thể tới trấn Cát Tường thôi, chuyện này cũng không khó."Lúc này, ông cụ Chu đập bàn, bật cười: "Anh Nương nói đúng, quả thật chúng ta không thể nói cho Tam ca, Tam tẩu của Anh Nương biết những chuyện này."Chu lão tam suy tư.Lý Anh Nương thấy công công đồng ý ra tay, thở phào nhẹ nhõm: "Cha, cũng không thể để họ tới Kim Lăng, để Tam ca con chịu thiệt.""Nếu Tam ca ta thật sự quan tâm tới phụ thân, mẫu thân thì đã sớm phái người đi đón họ rồi. Bây giờ, Tam ca không chỉ không nhận họ mà còn không phái người thông báo cho họ, vậy đủ để thấy Tam ca không muốn gặp họ."Ông cụ Chu cười thần bí: "Nàng đừng lo chuyện này, thôi không nói nữa."Ông cụ Chu cười: "Mặc dù mỏ bạc Tây Sơn và mỏ sắt Đông Sơn cũng chúng ta không tuyển người bị bắt cóc nhưng không có nghĩa là không có chỗ nhốt đám người đó.Ba người khác đồng loạt nhìn ông cụ Chu: "Đương gia, chàng định dẫn đám người đó tới đâu vậy?"Một lúc lâu sau, Tam quả phụ chợt cười: "Nếu là trước đây, lúc mỏ đá còn hoạt động, ta đã ném thẳng họ tới đó, bớt được bao việc."Lý Anh Nương gật đầu: "Con tin cha."Mặc dù Chu lão tam và Lý Anh Nương rất tò mò nhưng ông cụ Chu cũng không chịu nói.Lý Anh Nương định hỏi lại nhưng Chu lão tam đã ngăn nàng ta: "Trong lòng cha ta tự có tính toán, nàng đừng hỏi nữa.""Mau ăn đi, ăn xong ta còn phải ngủ sớm, nửa đêm phải dậy sớm lên đường. Ta đảm bảo có thể xử lý ổn thỏa chuyện này."Ông cụ Chu cười đắc ý: "Yên tâm, ta sẽ xử lý ổn thỏa, chắc chắn sẽ khiến con nở mày nở mặt trước mặt Tam ca, Tam tẩu.""Nó không nằm ở biên giới huyện Thôi Dương mà năm ở bên ngoài, vậy nên ta mới phải đi sớm, nghĩ cách lừa họ khỏi thành rồi mới hành động."Ba người Chu lão tam liên tục gật đầu: "Cha, bọn con chắc chắn sẽ không nói cho người khác biết."Ông cụ Chu cười, trong mắt tràn đầy ẩn ý: "Trong lòng ta tự có tính toán, nếu mọi người đã tò mò đến vậy thì ta sẽ nói cho mọi người biết nhưng không được nói cho người khác biết đó."Lý Anh Nương gật đầu: "Cha, con biết rồi ạ. Người cũng nên kiềm chế, đừng để xảy ra án mạng. Mặc dù con vẫn luôn hy vọng không có phụ mẫu như vậy nhưng con cũng sợ không xử lý ổn thỏa được."Ông cụ Chu nhỏ giọng nói: "Ta định tìm người bắt cóc họ, ném tới sơn trại làm việc. Sơn trại này nằm ở vị trí rất khó tìm, là do một người quen cũ của ta lập nên, rất đáng tin."Đến lúc đó, con cứ nói là nhà mình xử lý, cứ ôm hất lên người chúng ta, vậy thì cho dù Tam ca, Tam tẩu con không nói nhưng chắc chắn cũng sẽ nhận ân tình của con."

Bạn cần đăng nhập để bình luận