Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1232: Khuê Nữ Mập Mạp (1)

Chương 1232: Khuê Nữ Mập Mạp (1)

Chương 1232: Khuê Nữ Mập Mạp (1)Bởi vậy sau khi rời khỏi nha môn đã tự mình đi thăm Lý gia.Lý Nguyên Thanh đi qua đi lại, lo lắng chờ ở đó ngoài cửa.Nghe được rằng Cố Thiệu đến đây, hắn trực tiếp để người làm dẫn Cố Thiệu tới chỗ này.Sau khi Cố Thiệu đi vào, chắp tay hành lễ với Lý Nguyên Thanh."Hiện tại Đức Thụy phu nhân ra sao rồi?"Lý Nguyên Thanh thở dài nhíu mày, có chút lo lăng."Đã qua hai canh giờ rồi, nhất định là do đứa bé này tính tình chậm chạp chưa chịu ra ngoài.'"Còn không mau ra ngoài sẽ làm khổ Phán Nhi!""Vậy thì tốt rồi, Đức Thụy phu nhân phát hiện ra khoai lang khoai tây giúp gia tăng sản lượng lương thực, giúp lương thực đồi dào hơn trước. Rất nhiều người đã có thể được ăn no, không còn phải chịu cảnh đói bụng nữa. Nhất là những nơi phải chịu thảm họa lũ lụt hạn hán, sau khi qua đi còn có thể thu hoạch được cái ăn."Biết hỏi Lý Nguyên Thanh cũng không được gì, Cố Thiệu chỉ có thể nghe được tiếng kêu đau từ trong phòng truyền ra."Vừa rồi lão phu đã bắt mạch cho phu nhân, thân thể của phu nhân được chăm sóc rất tốt. Vị trí thai lại thẳng, hơn nữa tay nghề cảu hai bà đỡ đều vô cùng tốt, nhất định có thể bình an vô sự sinh đứa bé ra ngoài."Tống đại phu gật gật đầu, trầm giọng trả lời.Vì vậy hắn quay đầu nhìn về phía Tống đại phu: "Đại phu, Đức Thụy phu nhân không sao chứ?"Nghe thấy như vậy Cố Thiệu hơi yên tâm hơn một chút."Đợi sinh ra, lớn lên xong ta nhất định phải dạy dỗ nó thật tốt."Trong lòng hắn vô cùng sợ hãi, vừa rồi hắn đưa đồng hồ cho mẫu thân, có phải đã đem tới xui xẻo cho mẫu thân hay không?Một nữ nhân có công đức lớn như vậy nhất định sẽ được ông trời bảo vệ, bình an sống lâu trăm tuổi.Thời điểm này Lý Đại Bảo đỏ bừng hai mắt, không ngừng nghẹn ngào. Tình hình thiên tai hai năm nay được kiểm soát tốt hơn không phải bởi vì hoàng đế phát nhiêu ngân lượng để cứu tế nạn thiên tai, mà là do hạt giống năng suất cao đã phát huy tác dụng quan trọng của nó."Đại Bảo, những lời này của ngươi là có ý gì vậy?"Lý Đại Bảo lau nước mắt: "Chuyện này đều do ta, là ta đã phạm phải điều kiêng kị."Nghe thấy lời này, Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu đều nhìn qua.Lý Tiểu Bảo nhỏ giọng an ủi: "Đại ca đừng khóc, mẫu thân nhất định không xảy ra chuyện gì đâu.”Lý Đại Bảo chỉ vào chiếc đồng hồ để bàn xinh đẹp đặt trên ghế đá bên ngoài.Lý Nam có phần đăm chiêu, nàng biết không phải là đại ca cố ý.Lý Nguyên Thanh đi nhanh tới chỗ Lý Đại Bảo, vuốt ve đầu hắn.Nghe nói vậy, Lý Nguyên Thanh nhìn về phía bàn đá, lúc này bỗng nhiên hiểu ra vấn đề."Nhất định là do nguyên nhân này đụng tới mẫu thân, cho nên mới khiến mẫu thân đau như vậy.""Vốn dĩ mấy hôm nay nương của ngươi sẽ sinh em bé, không phải hôm nay thì là ngày mai, không liên quan đến chuyện ngươi tặng lễ vật đâu.""Ngay từ đầu ta không hề chú ý, chỉ cảm thấy chiếc đồng hồ này đặc biệt tốt, mặt trên có gắn đá quý đẹp đẽ, hơn nữa nét điêu khắc cũng vô cùng tinh tế. Ta đã nghĩ tốt nhất là tặng cho mẫu thân, chỉ là ta quên rằng đồng hồ không thể tặng.""Đại ca, nương đã đưa cho ngươi năm lượng bạc, tương đương với việc ngươi bán cho nương rồi, không tính là tặng quà."Lý Tiểu Bảo cũng trấn an: "Đúng vậy đại ca à, ngươi không phạm vào điều kiêng kị gì đâu, đừng suy nghĩ linh tinh nữa.Thể nhưng Lý Đại Bảo hết sức lo lắng đau lòng cho Liễu Phán Nhi.Trong đầu là hình ảnh mẫu thân ra sức bảo vệ cho bọn họ trên đường chạy trốn, lúc ở Giang Nam ổn định cuộc sống, hăng hái nỗ lực tiến lên phía trước, cố gắng phấn đấu cho cuộc sống của bọn họ.Mặc kệ mọi người khuyên nhủ ra sao, Lý Đại Bảo vẫn đau lòng không nhịn được.Nếu Liễu Phán Nhi không may xảy ra chuyện gì, Lý Đại Bảo chắc chắn sẽ vô cùng bi thương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận