Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 518: Không Phải Bây Giờ Ta Đã Đến Tìm Nàng Rồi Sao? (2)

Chương 518: Không Phải Bây Giờ Ta Đã Đến Tìm Nàng Rồi Sao? (2)

Chương 518: Không Phải Bây Giờ Ta Đã Đến Tìm Nàng Rồi Sao? (2)Đến trước cửa nhà, Lý Đại Bảo chuẩn bị đưa tay ra gõ.Đúng lúc này, Lý Tiểu Bảo chỉ vê hướng nào đó, hô to: "Nương, có ngựa đang chạy đến đây, trên đó có mấy người lận!"Lý Đại Bảo lập tức xoay người, chạy đến bên cạnh Lý Tiểu Bảo quan sát: "Họ tới nhà của chúng ta sao?"Lý Dung nheo mắt nhìn kỹ, sau đó hét lên một tiếng: "Nương, là cha, cha đã trở về."Lý Đại Bảo đang cố nhìn thì bị nắng chói mắt làm cậu bé không thấy rõ, nghe Lý Dung nói, lập tức chạy ra ngoài: "Là cha thật sao? Ta đi xem thử!"Hai đứa nhỏ Lý Tiểu Bảo và Lý Nam cũng chạy theo, nhảy nhót đi sau lưng ca ca và tỷ tỷ.Lý Phương và Lý Lệ thấy thú vị, vì thế đi qua góp vui.Đứng ở chỗ cũ chỉ còn Lưu thị và Liễu Phán Nhi, xa xa nhìn ngựa chạy đến.Đây là biệt danh mà nàng và Lý Nguyên Thanh dùng để gọi nhau, chỉ có hai người là nàng và Lý Nguyên Thanh biết.Liễu Phán Nhi dường như không nghe được lời Lưu thị nói, ánh mắt đăm đăm dõi theo nam nhân đang cưỡi ngựa về hướng này.Đúng lúc này, Lý Nguyên Thanh bỗng nhiên hô to: "Tiểu nha đầu!"Vốn dĩ cứ tưởng chỉ là giống tên mà thôi, khí chất hay diện mạo tất nhiên là sẽ không giống, không có chuyện trùng hợp nhiều vậy được. Nhưng hiện tại khuôn mặt này giống đến mức không thể chối cãi, Liễu Phán Nhi có thể hy vọng xa vời rằng Lý Nguyên Thanh cũng xuyên về cổ đại giống mình hay không?Hắn... khuôn mặt của hắn vậy mà thật sự rất giống Lý Nguyên Thanh của kiếp trước.Giọng nói, ngữ điệu này hoàn toàn trùng khớp với âm thanh nàng vẫn hằng nhớ nhung!Lưu thị che miệng cười, thúc nhẹ vào cánh tay người bên cạnh một cái: 'Liễu muội muội, chắc chắn là do tam đệ đã nhận được thư của muội, không đồng ý hòa li, gấp gáp chạy về đây mà."Liễu Phán Nhi nhìn thật sâu vào Lý Nguyên Thanh đã dừng ngựa, chỉ một ánh mắt thôi, nàng đã có thể xác định, hắn chính là Lý Nguyên Thanh của kiếp trước.Mắt thấy bọn nhỏ lon ton chạy đến, Lý Nguyên Thanh lập tức giảm tốc độ lại, nhưng đôi mắt hắn nhanh chóng lướt qua bọn trẻ mà nhìn sang nữ tử hồng y đang chạy đến đây.Ngũ quan giống nhau, tuy trang phục không giống, nhưng sống lưng thẳng tắp và thần thái ấy, là cực kỳ tương tự!Liễu Phán Nhi lúc này không màng mà trả lời Lưu thị, chỉ nhanh chân chạy lên phía trước, nàng muốn tiến gần hơn, gần hơn với chân tướng...Liễu Phán Nhi la to thôi chưa đủ, còn phải túm tay áo Lý Nguyên Thanh kéo xuống từ trên ngựa nữa mới vừa.Âm thanh của nàng trong trẻo, vang xa, hơn nữa âm lượng cũng rất lớn, thế nên đến cả thôn trưởng Lý và Chu Thúy Hoa ở cách vách đều nghe rõ mồn mộ.Bọn họ chưa từng nghe âm thanh của Liễu Phán Nhi chứa đầy sự tức giận như vậy, vì thế nhanh chân chạy ra ngoài xem.Liễu Phán Nhi không ngừng bước, tiếp tục chạy về phía trước, chạy đến trước mặt đầu ngựa to lớn, buồn bực hô to với người còn đang ngôi trên lưng ngựa: "Lý Nguyên Thanh, chàng là đồ dối trá, chàng hứa sẽ trở về lâu như vậy, nhưng lại không thấy tăm hơi đâu. Chàng mau xuống đây cho ta, nhanh lên!"Giây phút Lý Nguyên Thanh nhìn thấy Liễu Phán Nhi, cả người đều rơi vào trạng thái vui sướng, đây là Phán Nhi của hắn, tiểu nha đầu của hắn, người hoàn toàn thuận theo để Liễu Phán Nhi túm xuống.Không chỉ có thế, Liễu Phán Nhi còn đấm đá Lý Nguyên Thanh mấy phát mới hả dạ: "Chàng là kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Chàng nói chuyện không biết suy nghĩ, gạt ta lâu đến vậy..."Khi đó, Lý Nguyên Thanh nói với nàng, bảo nàng trở về, bảo nàng chờ hắn, hắn nhất định sẽ trở vê, nhưng mãi cho đến khi nàng trút hơi thở cuối cùng, Lý Nguyên Thanh cũng chưa từng trở vê dù chỉ một lần.Khóe miệng Lý Nguyên Thanh cong lên, ánh mắt tràn ngập vui sướng, dịu dàng nhìn Liễu Phán Nhị, tùy ý để cô nàng đanh đá của mình tay đấm chân đá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận