Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1187: Trêu Chọc Xong Rồi Lập Tức Chạy (2)

Chương 1187: Trêu Chọc Xong Rồi Lập Tức Chạy (2)

Chương 1187: Trêu Chọc Xong Rồi Lập Tức Chạy (2)Nhưng không nghĩ tới cảm giác của Cố Thiệu lại nhạy bén như vậy, quay đầu rất nhanh.Cửu công chúa nhón mũi chân, trùng hợp hôn lên môi dưới của Cố Thiệu.Cửu công chúa hơi sửng sốt một lúc, còn chưa kịp cảm nhận, đã nghĩ đến bước tiếp theo, nhanh chóng đào tẩu.Đây là kỹ xảo được ghi trong sổ tay nhỏ, trêu ghẹo xong liên chạy!"Cố đại nhân, bổn cung phải về kinh thành đây.""Chàng đã bị bổn cung hôn, vậy thì đã là người của bổn cung, bổn cung ở kinh thành chờ chàng tới cưới tal"Cửu công chúa nói xong, lập tức sử dụng khinh công chạy mất, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.Cố Thiệu chỉ nhớ rõ hình dáng tấm lụa đỏ tung bay trong không trung của Cửu công chúa."Cố đại nhân, bình thường công chúa của chúng ta vô cùng đoan trang rụt rè."Không phải nói sẽ rụt rè sao?Công chúa đi rồi, nhưng thân là đại cung nữ bên cạnh công chúa, là người công chúa tín nhiệm nhất, Thái Ngọc không thể đi được.Sao vừa bắt đầu đã hôn rồi, không sợ dọa Cố đại nhân chạy mất à?Không phải nói sẽ từng bước tiếp cận sao?Nàng ta phải ở lại giải quyết hậu quả, thay công chúa nói một câu.Đại cung nữ Thái Ngọc rất muốn khóc!"Dĩ nhiên Cố mỗ biết công chúa Tử Hà rất tốt."Vừa rồi Cố Thiệu đỏ mặt, đó là bởi vì có Cửu công chúa ở đây.Hiện tại Cửu công chúa đã chạy trối chết, vẻ ửng đỏ trên mặt hắn ta cũng dần dần biến mất."Chẳng qua là người phải rời khỏi Kim Lăng ngay nên không thể bỏ Cố đại nhân được."Mặc kệ như thế nào, cuối cùng đại cung nữ Thái Ngọc cũng giúp công chúa nhặt lại thể diện đã đánh rơi trên mặt đất trở vê. Đại cung nữ Thái Ngọc nghe được lời này trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm."Đa tạ Cố đại nhân hiểu cho, Thái Ngọc cáo lui!""Mong Thái Ngọc cô nương chuyển lời đến Cửu công chúa, Cố mỗ sẽ nhanh chóng đến cầu hôn, nghênh thú công chúa."Cố Thiệu cũng không ở lại lâu trong hoa viên, chờ sau khi khôi phục lại dáng vẻ bình thường, gọi người hầu của Lý phủ báo cho Lý Nguyên Thanh rồi rời đi."Được, không hôn con nữa, đợi lát nữa bản công chúa sẽ trọng thưởng cho con.""Công chúa tiểu di, xuống miệng có chừng mực."Lý Nam lấy tay che mặt, chắc chắn trên mặt bé con có rất nhiều vết đỏ."A Nam, may mà con xuất hiện, nếu không ta cũng quên. Những lời đó của con, đã cổ vũ cho ta, ta đã nhân cơ hội này hôn Cố Thiệu rồi."Cửu công chúa thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Nam, toàn bộ đều là dấu son môi của nàng ấy thì lập tức ha ha cười to.Lúc này ở hậu viện, Cửu công chúa đang ôm Lý Nam dùng sức mà hôn.Đại cung nữ Thái Ngọc trở về thì nghe được đoạn đối thoại giữa công chúa và Lý Nam, lại một trận đau đầu."Công chúa, về sau người đừng lỗ mãng như thế. Nếu như để cho Thái Phi nương nương biết, thì cái mạng nhỏ của nô tỳ sẽ bay mất."Cửu công chúa cười cười, vỗ vai Thái Ngọc: "Yên tâm đi, chỉ cần kết quả cuối cùng tốt, mẫu phi sẽ không trách tội ngươi.""Sau này ta tìm được lang quân như ý, nhất định sẽ tìm cho các ngươi một nam tử tâm đầu ý hợp để thành thân. Phán Nhi tỷ tỷ nói đúng, tâm ý tương thông, nhất sinh nhất thế nhất song nhân, thật sự rất tốt đẹp."Lý Nam nhân cơ hội xen mồm hỏi: "Công chúa tiểu di, lỡ như Cố đại nhân không cùng người nhất sinh nhất thế nhất song nhân thì sao?"Đôi mày lá liễu của Cửu công chúa dựng ngược, mắt lộ tinh quang: "Ha hả, ta đây chỉ có thể để tang phu quân."Lý Nam hướng về phía Cửu công chúa giơ ngón tay cái lên, mặt đầy sùng bái: "Công chúa tiểu di, người thật là khí phách."Thái Ngọc vừa câm khăn lau mặt giúp Lý Nam, một bên nhỏ giọng nói: "A Nam, người còn nhỏ, ở bên ngoài không nên nói những lời như vậy." "Người là tiểu hài tử, có lẽ người khác sẽ không thèm để ý, cũng sẽ không nhằm vào người. Nhưng mà người khác sẽ bởi vì lời nói của người mà nghi ngờ sự dạy dỗ của Đức Thụy phu nhân."

Bạn cần đăng nhập để bình luận