Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1383: Thông Hiểu Hiếm Có (2)

Chương 1383: Thông Hiểu Hiếm Có (2)

Chương 1383: Thông Hiểu Hiếm Có (2)Khó nghe thấy con gái nghe lời như vậy, Lệ Thái phi hơi kinh ngạc: "Sao hôm nay lại nghe ta khuyên bảo vậy?”Cửu công chúa cười: "Người là mẹ ta, trên đời này người đối tốt với ta nhất chính là người, đời này người sống vì ta.""Những điều người nói là lời vàng ngọc, mặc dù ta ngạo mạn cuồng vọng nhưng ta biết người nào tốt với ta. Bây giờ ta tìm được lang quân như ý, tốt hơn so với những công chúa tỷ muội đã gả đi.""Sau khi thành thân chính là sống nửa đời còn lại bên một người khác, kế tiếp phải dựa vào chính mình. Ta không thể giống như nam tử ra trận giết địch, cũng không thể đủ kiến công lập nghiệp, càng không thể giống như đại thần thể hiện học vấn ở trên triều đình, thế nên trọng điểm kế tiếp của ta là kế thừa tốt gia đình của mình, dạy dỗ tốt con cái của ta."Lệ thái phi nghe nói như thế, trong đôi mắt bà ấy có thêm một tâng nước: "Trước kia ta cảm thấy ngươi không hiểu gì, bây giờ ta phát hiện ngươi gì cũng hiểu."Cửu công chúa gật đầu, ngượng ngùng cười: "Trước kia là cái gì đều không hiểu, luôn cảm giác mình là công chúa, cao cao tại thượng, không gì không làm được. Đối với thứ mình có được, căn bản không thèm để ý nhưng kể từ sau khi ta quen biết Phán Nhi tỷ, sau khi ta hiểu cuộc đời của nàng khiến ta hiểu được một đạo lý rất quan trọng."Lệ Thái phi sửng sốt: "Đạo lý gì? Nói cho ta nghe một chút."Cửu công chúa dựa vào mẫu phi, nhẹ nói: "Quý trọng thứ mình có được, tất cả của tất cả đều không phải chuyện đương nhiên. Làm người phải trân trọng phúc lành, phải kiên cường, cũng phải biết ơn."Sau khi Liễu Phán Nhi nhận được ban thưởng của Lệ thái phi thì hơi kinh ngạc, không hiểu rõ lắm. Chỉ là nếu Thái phi ban thưởng, nàng sẽ nhận.Nghe nói như thế, Lệ thái phi hoàn toàn yên tâm, bà ấy có thể hiểu được một khi con gái ở tuổi này, cả đời không làm sai được.Lệ thái phi rất vui mừng, lúc này ban thưởng cho Liễu Phán Nhi.Nhưng bây giờ nhìn lại, thành hôn muộn một chút cũng không phải chuyện xấu, ít nhất đã hiểu rất nhiều đạo lý mà không phải ngu ngơ thành hôn, bị ép học nhiều đạo lý, hơn nữa còn học được sau khi chịu thiệt thòi.Trước kia bởi vì con gái chậm trễ không xong hôn sự, Lệ thái phi lo lắng cả ngày không thể bình yên.Có một tỷ muội tốt, quả nhiên là thầy tốt bạn hiền."Trước khi thành thân, đó là ta đầu thai tốt, trưởng bối người thân trong nhà cho ta dựa vào. Sau khi thành thân phải dựa vào chính mình. Cuộc sống sau này cần ta sắp xếp từng chút, không thể dựa toàn bộ vào người khác."Biết được Liễu Phán Nhi sắp tới nhà, Cố lão phu nhân đặc biệt bảo Cố Tấn, Cố Thiệu ở nhà.Không chỉ như thế, Liễu Phán Nhi còn mang hậu lễ đi Cố gia, thỉnh an Cố lão phu nhân.Lần đi này vừa hay nghỉ ngơi, Liễu Phán Nhi dẫn con trai, còn có cháu gái cùng đi Cố gia.Mặt khác, đã rất lâu nàng chưa gặp Cửu công chúa, bây giờ có lẽ tiến cung thỉnh an hoàng hậu, Cửu công chúa, Lệ thái phi, cho nên sai người lần lượt giao thẻ, đợi truyền vào.Lý Vi không sợ dang hai cánh tay để ôm.Trong đó Lý Lệ là vị hôn thê của Cố Tấn, mặc dù hai người gặp nhau không ít ở kinh thành, nhưng nam nữ trẻ tuổi, chỉ ngại gặp mặt ít mấy lần, sẽ không ngại gặp mặt thêm mấy lần.Cố lão phu nhân thấy Lý Vi thì nhanh chóng duỗi tay muốn ôm một cái: "Cục thịt nhỏ của ta, đứa bé ngoan, cho thái thái ôm một cái."Cố Thiệu chiêu đãi Lý Nguyên Thanh, Cố Tấn chịu trách nhiệm chiêu đãi nhóm người Lý Đại Bảo, Lý Lệ, Lý Dung.Trên ngón tay bà ấy đeo chiếc nhẫn ngọc lục bảo, xanh mơn mởn, nhìn rất đẹp.Lý Vi ôm tay bà ấy không buông, còn dùng ngón tay xoa.Lúc này Cố lão phu nhân gỡ xuống đeo lên ngón tay Lý Vi: "Tặng cái này cho Tiểu Cát Tường."Liễu Phán Nhi thấy thế thì nhanh chóng từ chối, chiếc nhẫn này là đồ yêu thích của bà ấy: "Lão phu nhân, người đừng làm như vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận