Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 467: Lý Nguyên Công, Ngươi Chính Là Một Đống Phân (1)

Chương 467: Lý Nguyên Công, Ngươi Chính Là Một Đống Phân (1)

Chương 467: Lý Nguyên Công, Ngươi Chính Là Một Đống Phân (1)Liễu Phán Nhi đã sớm chờ, lớn tiếng nói với bên ngoài: "Nếu đã hòa ly, thì bây giờ đã là người hai nhà. Nhà này là bệ hạ bảo quan phủ xây dựng cho ta, đây là của ta, không cho phép người ngoài vào ở. Bọn họ đã đến chứng thực, ta đây sẽ ăn ngay nói thật. Các ngươi đã nghe được, vậy các ngươi mau đi đi”Lý lão đầu nghe nói như thế, nhất thời tức giận không chỗ phát ra, vừa rồi bị Lý thôn trưởng đánh một cái tát, mặt đều sưng lên."Vợ Nguyên Thanh, lúc trước ngươi tình đầu ý hợp với Nguyên Thanh, không ngại ngàn dặm xa xôi gả tới đây, quả nhiên là hữu duyên ngàn dặm gặp nhau, ngươi còn cam nguyện nuôi bốn đứa nhỏ, là con dâu tốt của nhà chúng ta. Nguyên Thanh hòa ly với ngươi, ngươi đừng cho là thật, ta nhất định sẽ giáo huấn tốt Nguyên Thanh, để cho hắn thu hồi Hòa Ly Thư. Về sau mặc kệ có chuyện gì, ta cùng lão thái đều thuận theo ngươi.Lý lão đầu liên tục nói những lời mềm mỏng như vậy, hy vọng có thể gợi lên tình cảm ngày xưa của Liễu Phán Nhi.Lý lão thái nghẹn ngào đáng thương, làm bộ làm tịch nói: "Con dâu tốt của ta đừng nóng giận, vê sau mẹ chồng thương ngươi. Nguyên Thanh bắt nạt ngươi, ta nhất định giáo huấn hắn cho tốt!"Liễu Phán Nhi nghe được lời đạo đức giả của đôi phu thê già này thì lập tức cảm thấy ớn lạnh, toàn thân đều nổi da gà."Mọi người không cân nói nữa, chuyện đã đến nước này, ta cũng không muốn thay đổi. Hiện tại ta đã là ngũ phẩm cáo mệnh phu nhân do bệ hạ thân phong, có nhà có đất còn có tiền, ta muốn tái giá thì có loại nam nhân nào không tìm được chứ? Tại sao còn phải ăn lại cỏ cũ chứ?”"Các ngươi có thể làm ra chuyện ác độc như bán con dâu bán tôn nữ, vốn không xứng bày ra tư thế trưởng bối trước mặt ta. Trấn Cát Tường thôn Cát Tường của chúng ta vẫn luôn luôn hòa thuận vui vẻ, vốn không thể chấp nhận người độc ác như các ngươi. Thôn trưởng Lý, mặc dù người là thôn trưởng của thôn Cát Tường nhưng cũng chịu sự quản thúc của trấn Cát Tường. Với tư cách là trấn trưởng trấn Cát Tường, ta tuyệt đối không cho phép trấn Cát Tường có người không bằng cầm thú như vậy định cư.Tất cả mọi người đều biểu hiện ra sự chán ghét của mình, thậm chí có người còn nhặt hòn đá trên mặt đất ném qua. Trên đường chạy nạn mọi người ra sức bảo vệ tính mạng.Lúc trước bọn họ còn bận tâm thân phận của Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi nên chỉ dám bàn luận sau lưng.Nhưng Lý lão gia và Lý lão phu nhân thái này lại có thể vì ăn miếng mà bán đi con dâu và tôn nữ, hơn nữa còn bán vào trong kỹ viện dơ bẩn, bị mọi người phỉ nhổ.Chạy trốn về phía nam trên cơ bản có thể bảo vệ tính mạng cũng sẽ không chết đói.Nhưng hiện tại trước mặt mọi người Liễu Phán Nhi tỏ vẻ không có quan hệ với bọn họ, hơn nữa còn không cho phép người như vậy ở lại trấn Cát Tường, thôn Cát Tường.Lời nói của Liễu Phán Nhi làm cho tất cả những người ghét Lý lão gia và Lý lão phu nhân đều cảm thấy trong lòng cực kỳ sảng khoái.Lúc trước hắn ta cũng không đồng ý, nhưng phụ mẫu không nghe, hắn ta có thể làm gì được chứ?Cũng là con dâu, sợ luồng gió này sẽ lây nhiễm, các nàng cũng sẽ trở thành đối tượng bị bán."Ai da, là ai ném đá?" Lý Nguyên Võ bị ném một hòn đá lớn ném trúng người, rất đau.Nhất là những người làm con dâu, ở nhà làm rất nhiều việc, hơn nữa không có địa vị, càng thêm phỉ nhổ hành vi của Lý lão gia và Lý lão phu nhân.Có thể làm gì sao?Nếu hắn ta thật sự là nam nhân thì nên mang theo thê tử và nữ nhi rời đi, Lý lão gia và Lý lão phu nhân cũng không đánh lại hắn ta, tất nhiên không thể bán thê tử và nữ nhi của hắn ta rồi!Nam nhân bất tài sẽ chỉ biết kiếm cớ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận