Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1282: Không Thi Khoa Cử Không Có Nghĩa Là Không Học. (1)

Chương 1282: Không Thi Khoa Cử Không Có Nghĩa Là Không Học. (1)

Chương 1282: Không Thi Khoa Cử Không Có Nghĩa Là Không Học. (1)Nhị hoàng tử vội vã” Thiên Công Hầu, không thi khoa cử, ngươi còn đọc sách làm gì? Ngươi giờ đã có tước vị hầu gia rôi, không cần phải cực khổ như vậy nữa."Lý Đại Bảo dần dần không còn căng thẳng nữa, nhẹ nhàng nói: "Nương ta nói rồi, tứ thư ngũ kinh, những quyển kinh sử như thế được săn đón nâng niu, hơn nữa còn được dùng để thi khoa cử, tất nhiên sẽ có chỗ đáng để học.""Có thể ta không dùng nó vào việc thi khoa cử, nhưng nhất định phải biết trong sách viết những gì, có những tác dụng gì, có những điển cố gì, ít nhất có thể trong lúc nói chuyện với người khác có thể hiểu được người ta nói gì.""Mỗi ngày buộc phải đọc sách sử, hiểu rõ lịch sử. Cổ nhân làm tốt, chúng ta có thể học theo, cổ nhân làm sai, chúng ta có thể coi như một lời cảnh báo."Ba vị hoàng tử chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy rất có đạo lý.Nhị hoàng tử lại hỏi,' Vậy ngươi luyện võ sáng sớm, buổi sáng đọc sách, buổi chiều cuối cùng cũng được nhàn rỗi rồi sao?"Lý Đại Bảo gật đầu,' Đúng vậy, dùng xong bữa trưa, ta liền đi tới nhà máy ép dầu, cùng thợ thủ công sửa chữa đồ vật. Có lúc buồn ngủ quá thì ngủ một giấc trên xe ngựa.Mỗi ngày trải qua đều vô cùng viên mãn.Đức Thuy phu nhân này thật biết dạy con!Triệu Hoàng hậu thở nhẹ một hơi, chỉ sợ sau này đám nhỏ không đọc sách nữa, sau này nhất định sẽ bị đánh đòn.Lý Đại Bảo lại bổ sung,' Hoàng hậu nương nương, nương con còn nói, sống đến già, học đến chết. Gặp phải chỗ không hiểu, không biết làm, thì phải hỏi nhiều hơn học nhiều hơn."Triệu Hoàng hậu vô cùng hài lòng nhìn xem Lý Dung,' Rất tốt, lúc trẻ khoẻ không nỗ lực vê già ôm nuối tiếc, đợi khi lớn mới học là muộn rồi.""Lúc còn nhỏ, chính là nên học tập." Lý Dung lúc này mới nói một câu,' Nương ta nói rồi, kế hoạch cả năm phải đặt ra từ mùa xuân, kế hoạch một ngày thì phải có từ sáng sớm. Ngủ sớm dậy sớm, học tập thật tốt."Triệu Hoàng hậu cùng Cửu công chúa nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy sự kinh ngạc.Tam hoàng tử thở dài thườn thượt,' Hình như cũng khá vất vả đó, xem ra vẫn là nên ngoan ngoãn đọc sách đi thôi.Tuy thân phận Hoàng hậu cao quý, nhưng Triệu Hoàng hậu trước giờ không dám buông thả.Nhưng trẻ con nhà Đức Thuy phu nhân, không chỉ nghe lời, mà còn biết làm theo, quả thực không đơn giản.Triệu Hoàng hậu đã chờ không nổi muốn gặp mặt Đức Thuy phu nhân rồi, muốn cùng nàng thảo luận làm thế nào để dạy dỗ trẻ con.Lúc bình thường nàng ấy nói bã bọt mép, nói cho bọn nhỏ, nhưng chúng không muốn nghe.Nhi tử ưu việt, cơ hội thắng cũng sẽ lớn hơn một chút.Nàng ấy vô cùng lo lắng nhi tử của mình không thể làm Hoàng Đế, vận mệnh của nàng cùng các nhi tử còn có thân gia của nàng đều sẽ vô cùng nguy hiểm.Cũng may Bệ Hạ rất anh minh, hy vọng sau này cũng sẽ như thế.Tự cổ chí kim, Hoàng gia vẫn luôn vô tình.Chu Bình Đế thay thường phục liên tới đây dùng thiện, giọng nói ngữ điệu cũng vô cùng hoà khí nhiệt tình.Tê Thục Viện lúc đó cũng vô cùng kích động!Lan Lăng Hầu phụ tử ba người vốn còn đang lo lắng cho Lý Đại Bảo đều đã trợn mắt há mồm, bọn họ còn chưa hành động, Lý Đại Bảo đã lên tước Hầu rồi, có thể thấy Bệ Hạ đối với Lý Đại Bảo, cùng với Đức Thuy phu nhân, Lý Nguyên Thanh là vô cùng coi trọng.Đồng thời, chuyện Lý Đại Bảo trở thành Hầu gia cũng lập tức được truyền ra ngoài.Đợi tới buổi chiều, mới cho Lương Bảo tiễn Lý Đại Bảo và Lý Dung trở về Lan Lăng Hầu phủ.Tê tam phu nhân cười đến không khép được miệng, thấy Lý Đại Bảo về thì càng thêm yêu thích.Dùng bữa xong, còn bảo Cửu công chúa dẫn hai nhi tử lớn hơn chút của mình tới chơi với Lý Đại Bảo và Lý Dung, tản bộ trong Ngự hoa viên, du ngoạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận