Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 527: Bị “Oan Ức” Rồi (2)

Chương 527: Bị “Oan Ức” Rồi (2)

Chương 527: Bị “Oan Ức” Rồi (2)"Được rồi, chải đầu tóc xong, mau chóng uống canh gà đi." Lưu thị hối thúc: "Ta là người từng trải, muội nghe ta chắc chắn không sai, mau lên, đừng chê dầu mỹ, tốt cho sức khỏe."Liễu Phán Nhi mày ủ mặt ê: "Đại tẩu, thật sự không cần, ăn cơm bình thường là được. Uống hết một chén canh gà này, bữa sáng của ta cũng không ăn nổi thứ gì nữa."Lưu thị nhíu mày: "Uống được bao nhiêu, thì uống bấy nhiêu, ôi, đáng tiếc rồi."Trời sáng trưng, Lý Nguyên Thanh dẫn đám hài tử rèn luyện trở vê.Lý Nguyên Thanh nhìn cửa phòng của Liễu Phán Nhi đã mở ra, hắn bước nhanh đi về phía đó thì trông thấy Liễu Phán Nhi đang câm chén, ủ rũ y hệt uống thuốc: "Không muốn uống thì không uống."Liễu Phán Nhi vừa muốn đặt chén xuống, Lưu thị không vui lòng: "Nguyên Thanh, trước kia ta còn tưởng đệ là một người thương tức phụ, không ngờ đệ cũng là giả vờ thương tức phụ. Đệ to khỏe, giày vò Phán Nhi. Đệ thì mạnh như rồng như hổ, nhưng đáy mắt Liễu muội muội tái thâm, sáng sớm không dậy nổi, như vậy không ổn đâu. Chắc chắn phải bồi bổ sức khỏe, ta thức dậy từ sớm hầm canh gà. Nếu đệ muốn tốt cho tức phụ đệ, thì khuyên tức phụ đệ uống canh gà."Lưu thị nói xong, ánh mắt nhìn sang Lý Nguyên Thanh vô cùng không tán thành.Lý Nguyên Thanh giương mắt đờ đẫn, hôm qua hắn làm sao giày vò Liễu Phán Nhi rồi chứ?Lý Nguyên Thanh nhìn dáng vẻ có chỗ dựa nên không sợ của Liễu Phán Nhi, khóe mắt còn lườm được vài quả đầu củ cà rốt nằm sấp dưới cửa sổ nghe lén, giận hờn ngồi xuống, rót nước lạnh trong ấm trà, uống mấy ngụm.Thật sự oan ức!"Lại đây lại đây!" Liễu Phán Nhi phóng hỏa khắp nơi, lời nói khiêu khích.Trên mặt Lý Nguyên Thanh hơi đỏ, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ho hai tiếng, cúi đầu xuống cắn răng: "Nàng chỉ biết dằn vặt ta, đợi hoàn thành hôn lễ, xem ta giày vò nàng như thế nào!"Liễu Phán Nhi cười thâm, uống một ngụm, tuy dầu mỡ, nhưng thơm thật, nàng chớp mắt với Lý Nguyên Thanh: "Chàng cũng uống một ít, tẩm bổ sức khỏe, buổi tối còn phải giày vò nữa"Bên ngoài có hài tử, chắc chắn Lý Nguyên Thanh không dám làm bừa. Hắn cũng muốn "Giày vò", nhưng Liễu Phán Nhi không cho "Giày vò'!"Nguyên Thanh, đã ăn cơm chưa?" Thôn trưởng Lý vui vẻ chào hỏi Lý Nguyên Thanh, sau đó ông lại gân hắn, hạ thấp giọng, híp mắt nói: 'Dỗ được tức phụ nhà ngươi chưa? Nguyên Thanh, ta phải nói ngươi nghe tức phụ của ngươi quả thật là một nữ tử rất tốt. Nếu ngươi bỏ lỡ Phán Nhi thì sẽ không tìm được tức phụ nào tốt như thế nữa đâu."Lý Nguyên Thanh quyết định rồi, hôm nay chuẩn bị trứng gà thịt gà cá, ngày mai lập tức tổ chức hôn lễ vào động phòng!Lý Nguyên Thanh vừa ra khỏi cửa lớn thì vừa hay đụng phải thôn trưởng Lý đang chuẩn bị về nhà."Nàng chờ đói!" Lý Nguyên Thanh bình phục tâm trạng xong, đứng lên, trừng mắt nhìn Liễu Phán Nhi, đứng dậy một cách mất tự nhiên, hắn chưa kịp dùng bữa sáng, thì ghé sang nhà thôn trưởng bên cạnh.Lý Nguyên Thanh dở khóc dở cười: "Đại thúc, thúc yên tâm, ta đã dỗ xong cả rồi. Đúng lúc ta cũng đang muốn tìm thúc có việc đấy, đi, chúng ta vừa đi vừa nói."Thôn trưởng Lý hài lòng gật đầu, từ trước tới nay đứa cháu trai này của ông vẫn luôn là người thông minh, không để ông phải lo lắng điều gì: "Vậy thì được, vừa khéo ta cũng có việc muốn nói với ngươi. Lần trước phụ mẫu ngươi vào thôn cùng với một đợt thôn dân khác, nhưng những việc mà bọn họ đã làm thì thực sự quá xấu xa, thôn Lý gia chúng ta không thể dung thứ cho những người độc ác như thế, cho nên ta muốn đuổi bọn họ ra khỏi thôn Lý gia, nhưng ta cũng không nỡ bỏ một hài tử tốt như ngươi.""Vì vậy, ta đã tiến tới thỏa thuận với bên chỗ cha ngươi rồi. Chia tộc, tách một chi của cha ngươi ra, sau đó ngươi sẽ ở lại tộc chính của Lý gia. Ngoài ra vẫn còn một cái giá phải trả nữa, đó là mỗi năm phải giao cho cha ngươi mười lượng bạc, liên tục giao như vậy năm năm liên."

Bạn cần đăng nhập để bình luận