Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 222: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt (1)

Chương 222: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt (1)

Chương 222: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt (1)Nhìn thấy Liễu Phán Nhi lại đây, trong lòng Ngô phu nhân lộp bộp một tiếng, cảm thấy khả năng Liễu thị lại tới tăng giá. Tuy rằng giá cả ở huyện thành tương đối đắt, nhưng vất vả vận chuyển qua đó, không bỏ tiền thì ai làm?Làm buôn bán thì phải hoà nhã, Ngô phu nhân vẫn luôn cười ha hả: "Liễu gia muội, còn định mua lương thực sao?”Liễu Phán Nhi cười cười: "Ngô phu nhân, lương thực đã mua rồi, lương thực nhà người rất tốt, tên gọi cũng hay, tiểu nhị của cửa hàng cũng hoà nhã, bảo sao làm ăn tốt như vậy. Chúng ta lại đây không phải mua lương thực là tới nói chuyện dưa."Sắc mặt Ngô phu nhân không quá tốt, trong dự đoán chính là tới tăng giá: "Vừa rồi chúng ta nói xong giá cả, ngươi cũng không thể sửa đổi. Không thì cho dù ta làm ăn với nhà ngươi cũng chỉ tốn sức, ta cần gì phải bận rộn như vậy chứ?”Liễu Phán Nhi thấy Ngô phu nhân hiểu lầm, cười khẽ giải thích: "Ngô phu nhân, người hiểu lầm rồi, chúng ta không phải tới tăng giá. Lần trước đã nói xong việc làm ăn, cho dù không có khế ước, nhưng Liễu Phán Nhi ta buôn bán vẫn lấy chữ tín hàng đầu, tuyệt đối sẽ không lật lọng. Lúc trước thôn trưởng đại thúc đã nói với Triệu gia bên kia rồi, mỗi lần tới trấn Bạch Sa sẽ đưa hai sọt đến Triệu gia. Hiện tại bán cho ngài, nhưng việc cứ cách ba ngày lại đưa hai sọt đến Triệu gia thì không thể sửa."Nghe thấy lời này, Ngô phu nhân thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải tăng giá, những thứ khác đều dễ giải quyết.Ngô phu nhân lại khôi phục vẻ mặt vui vẻ lúc trước: "Ồ, thì ra là đã nói xong chuyện làm ăn kia trước à, vậy đúng là không thể thay đổi. Triệu gia muốn hai sọt chỉ là để nhà mình ăn cũng không phải buôn bán, không xung đột với việc làm ăn của ta. Chỉ là ta tương đối tò mò, các người có muốn tăng giá ở chỗ Triệu gia bên kia không?”Lá gan của thôn trưởng Lý lớn, trả lời: "Bẩm Ngô phu nhân, trước đó đã bàn xong việc làm ăn rồi thì không thể tùy ý tăng giá. Tuy rằng chúng ta là dân chúng bình thường nhưng cũng hiểu được ba chữ giữ chữ tín."Huyện thành lớn như vậy, tới mùa hè cần càng nhiều sản phẩm để giải nhiệt.Từ một việc đơn giản này có thể nhìn ra phẩm tính của hai người này.Liễu Phán Nhi cười nói: "Chúng ta cũng nghĩ như thế, bởi vì năm nay thiếu hạt giống cho nên trông ít! Chờ đến sang năm, người trong thôn chúng ta nhất định sẽ trồng càng nhiều, làm ăn cũng có thể càng làm càng rộng hơn."Ngô phu nhân gật đầu, ánh mắt đầy sự khen ngợi: "Đúng vậy, muốn làm ăn được lâu dài, thì phải dựa vào chữ tín và danh tiếng. Dưa gang nhà ngươi rất tốt, đã có danh tiếng ở chúng ta trong thị trấn, hơn nữa biết giữ chữ tín, tương lai dưa các người trông nhất định sẽ bán càng chạy hơn."Giữ chữ tín, hiểu quy củ, sau này hợp tác cũng có thể bớt được không ít phiên phức.Vừa nghe sang năm có thể mở rộng sản lượng, Ngô phu nhân càng thêm vui vẻ.Nghe thấy lời này, ánh mắt Ngô phu nhân sáng lên, các bà làm buôn bán, thích nhất chính là người giữ chữ tín.Thích nghỉ với lợi thế, chiếm được cơ hội trước."Vậy nói rõ rôi nhé, sang năm giá cả ngang nhau thì ưu tiên bán cho nhà ta." Ngô phu nhân cũng không trực tiếp định ra giá, dù sao cũng không ai biết giá thị trường sang năm.Dựa vào giao tình quen biết trước, có thể ước định miệng trước.Không riêng huyện thành, thậm chí phủ thành bên kia cũng không thấy có dưa tốt như vậy. Không cần biết như thế nào, nhưng có thể kiếm tiền, cớ sao mà không làm chứ?Liễu Phán Nhi đồng ý: "Đương nhiên rồi, Ngô phu nhân làm buôn bán phúc hậu hòa hợp, sau này có cơ hội có thể hợp tác, chúng ta cầu mà không được.""Vậy cứ quyết định như thế nhé!" Ngô phu nhân cười cười, tự mình đưa Liễu Phán Nhi và thôn trưởng Lý ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận