Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 464: Một Đấm Đánh Ngã (2)

Chương 464: Một Đấm Đánh Ngã (2)

Chương 464: Một Đấm Đánh Ngã (2)Lý Nguyên Công tức giận nói: "Sao có thể như vậy? Nữ tử không có đức hạnh, còn có mặt mũi gì sống trên đời? Ta còn muốn nhìn xem Liễu Phán Nhi làm càn như thế nào?”Lý Nguyên Vũ tuy ăn nói vụng vê, nhưng hắn không ngốc, đương nhiên cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt. Không cần biết như thế nào, đều phải có mối quan hệ tốt cùng tam đệ muội, vậy mới có thể có một chỗ ngồi ở thôn Cát Tường: "Được, nhưng đại ca, ngươi cũng đừng quá nóng vội, có chuyện gì cứ từ từ nói.'"Từ từ nói thì cũng phải là các nàng từ từ nói, còn nếu rượu mời không uống thích uống rượu phạt thì nhất định ta phải giáo huấn một trận." Lý Nguyên Công vênh váo vênh váo, khí thế cao ngạo, đi ra ngoài với thái độ bất chấp người thân của mình.Lý lão thái khóc lóc nghẹn ngào hỏi: "Lão đầu tử, chúng ta có cách nào ổn không?"Lý lão đầu lúc này cũng lâm vào thế bí, thôn trưởng Lý không phải là người bình thường, từ nhỏ ăn nói rất đáng tin cậy, chuyện hòa ly cũng sẽ không nói lung tung, cho nên mắng Lý lão thái: 'Câm miệng, thật phiên phức! Cho dù ngươi muốn khóc, cũng phải chờ đến khi nhìn thấy Liễu Phán Nhi rồi hãy khóc, không cần biết như thế nào, chúng ta cũng phải vào ở trong phòng lớn."Tối nay không vào được cửa, sau này muốn vào lại càng khó hơn.Người nhà Lý lão đầu đi ở cuối cùng, không ít người đi theo thôn trưởng Lý đâm thọc."Trưởng thôn, Đức Thụy phu nhân thật sự hòa ly cùng Lý Nguyên Thanh à?" Lúc trước Lý Tứ một đường đi theo nịnh nọt Lý lão đầu, bị Lý lão đầu khinh bỉ, đã sớm không vui vẻ gì.Thôn trưởng Lý tức giận đến nỗi thiếu chút nữa thì thở dốc: "Bán vào trong kỹ viện?"Thôn trưởng Lý đã thấy được một nhà tham lam của Lý lão đầu, cảm thấy vợ Nguyên Thanh trước đó chuẩn bị sẵn sàng là đúng. Tuy rằng biện pháp có chút ngang ngược nhưng rất hữu hiệu.Thôn trưởng Lý sửng sốt, còn tưởng rằng nghe lầm, dừng bước, nhìn về phía Lý Tứ, không dám tin, lắp bắp: "Tiểu Tứ, ngươi nói cái gì?"Lý Tứ liên tục gật đầu đáp ứng: "Cám ơn trưởng thôn nhắc nhở, chúng ta tuyệt đối thành thật, tuyệt đối không dám ngõ nghịch với Đức Thụy phu nhân, đây chính là Cáo mệnh phu nhân bệ hạ đích thân phong tặng. Còn một nhà Lý lão đầu kia là những kẻ khó chơi, cũng là những kẻ có lòng dạ ác độc. Vì muốn mỗi ngày có thể được ăn trứng gà, Lý nhị ca đã bán vợ và con gái Nguyên Vũ đi, hơn nữa còn là bán đến kỹ viện, thật là xấu xa! Không thể lấy cớ hiếu đạo mà bắt nạt Đức Thụy phu nhân."Thôn trưởng Lý trâm giọng nói: "Đức Thụy phu nhân hòa ly với Nguyên Thanh, sự tình cứ như vậy, các ngươi cũng không cần chỉ trích. Đức Thụy phu nhân còn nuôi bốn đứa con của Nguyên Thanh, coi như là cũng có tình có nghĩa. Các ngươi muốn ở lại thôn Cát Tường thôn và trấn Cát Tường thì phải biết điêu, đừng trêu chọc Đức Thụy phu nhân."Lý Tứ thấy thôn trưởng Lý sắc mặt khó coi, còn tưởng rằng nói sai, cẩn thận giải thích: "Tam ca, thật ra chúng ta ở điểm cứu tế của quan phủ, mỗi sáng sớm đều chỉ được ăn nửa bát cháo, tuy không đủ no nhưng cũng chưa đến nỗi chết đói. Có người quan phủ trông coi, cũng không ai bị bắt nạt. Mọi người đều bình an vô sự, nghĩ rằng sang năm là có thể trở rồi. Nên chúng ta đều nhịn cho qua, nhưng Lý lão nhị hắn lại thèm ăn, mỗi ngày đều muốn ăn trứng gà, thỉnh thoảng còn muốn ăn thịt, cho nên đã tiêu hết tiền tích góp trong tay. Cho dù như vậy, hắn vẫn còn muốn ăn ngon, cho nên đã bán vợ và con gái Nguyên Vũ rồi."Những người khác thấy Lý Tứ hỏi, bọn họ cũng vểnh tai lên nghe.Lý Tứ gật đầu, sợ tới mức co rụt cổ lại: "Đúng vậy, lúc ấy chúng ta còn giúp đỡ cầu xin, nhưng cũng không ngăn cản được. Chúng ta không phải không muốn giúp đỡ, nhưng tiền trong tay chúng ta cũng ít, chúng ta cũng không thể bỏ tiền ra mua thịt và trứng gà cho Lý lão nhị ăn. Ôi, tam ca, ngài đừng tức giận với tên khốn kiếp như vậy, đó thật sự không phải là người." 

Bạn cần đăng nhập để bình luận