Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 84: Hung hãn

Hồng tỷ quay đầu ha ha cười lạnh nói: "Ta muốn thử xem con lừa non này có dùng được không..."
Giang Ly: "... % $#% "
Hồng tỷ đi rồi, Giang Ly cũng không có gì làm, ngồi trong sân nhìn gà trống lớn, gà mái và một đám gà con đang kiếm ăn trên mặt đất mà ngẩn người.
Lúc này Hắc Liên ngồi xuống, hỏi: "Ngươi trở về, chỉ để thăm mẹ ngươi thôi à?"
Giang Ly lắc đầu nói: "Ác ma nhiều như vậy, nàng ở nhà một mình, ta không yên lòng."
Hắc Liên lắc đầu nói: "Không hiểu được, ta từ nhỏ đến lớn chỉ có một mình, chẳng có gì lo lắng. Nhưng nếu ngươi đã không yên lòng, sao không đón bà ấy đi cho xong?"
Giang Ly cười khổ nói: "Nếu đón đi được, ta đã làm rồi. Lão tử ta mất lúc ta tám tuổi, rồi không về nữa. Mẹ ta nói, ông ấy chỉ là lạc đường, nhất định sẽ về. Nàng bảo, nếu nàng đi, lỡ lão tử ta trở về không thấy chúng ta thì sao? Để chờ ông ấy, mẹ ta đã ở vậy mấy chục năm rồi..."
Hắc Liên tặc lưỡi, không nói gì, có vẻ cũng có chút tâm sự.
Giang Ly tò mò hỏi: "Ngươi... Có tâm sự à?"
Hắc Liên gật đầu nói: "Ừm... Ta chợt nhớ ra, có một người phụ nữ đợi ta mấy triệu năm."
Giang Ly tò mò nói: "Sau đó thì sao?"
Hắc Liên thở dài, lắc đầu không nói gì, ngửa mặt nhìn trời nói: "Cuộc sống của ác ma rất đơn giản, vui vẻ đơn giản, thương tâm đơn giản, giết chóc đơn giản... Thế giới loài người thì quá phức tạp..."
Giang Ly cười nói: "Vậy ngươi thích bên nào hơn?"
Hắc Liên còn chưa lên tiếng, liền nghe điện thoại của Giang Ly phát ra tiếng cười chói tai như người thần kinh: "Y A ha ha ha..."
Giang Ly cầm điện thoại lên xem, thì ra là Trình Thụ gọi.
"Ta đang ở gia tộc... Cái gì? Ngươi cũng đến, ngươi đến đây làm gì?" Giang Ly không hiểu hỏi.
Trình Thụ nói: "Mấy tảng đá lát ở miệng thôn gần đây có mấy vụ mất tích, chuyện rất kỳ quái, hơn nữa có người trong núi nghe thấy tiếng quái thú gào thét, bọn ta nghi là có ác ma ở đó. Mặt khác, theo thông tin đáng tin, Ngu Hoàng Sơn khi đó có một đám ác ma tụ tập, dựa vào tin tức tù binh ác ma cung cấp, Xương Long bị ngươi giết khi đó chỉ là một phân thân thôi. Bản thể của nó gần đây mới phá kén mà ra, còn giết không ít người... Theo dấu vết tại hiện trường, nó rất có thể đã đi hướng Bắc Thần. Từ chỗ đó đến Bắc Thần thì tiện đường đi qua quê ngươi, ta nhớ ngươi đang về nhà, nên tiện đường ghé thăm ngươi."
Giang Ly nghe xong thì nhíu mày, chuyện hắn lo nhất đã xảy ra, quê quán hắn cũng có ác ma!
Giang Ly liếm môi nói: "Biết vị trí cụ thể con ác ma gần nhà ta không?"
Trình Thụ nói: "Trước mắt bọn ta vẫn chưa rõ hình dáng cụ thể của con ác ma đó..."
Giang Ly cắt lời Trình Thụ nói: "Không cần kể hắn thế nào, cũng không cần kể có mấy con, ngươi chỉ cần nói hắn ở đâu là được rồi."
Trình Thụ nghe vậy thì cười khổ, rồi nói: "Bọn ta cũng chưa rõ lắm, đợi ta đến rồi nói sau."
Giang Ly gật đầu nói: "Vậy được, ta đợi ngươi."
Trình Thụ: "Ok, bọn ta đi trực thăng tới, nhanh thôi."
Giang Ly nghe xong liền cúp máy, chửi một câu: "Ta ghét nhất lũ khoe của!"
Nói xong, Giang Ly nắm đấm, hắc hắc nói: "Nhưng mà, mấy tên trăm triệu năm không chết thì là chuyện tốt đấy... Lần này ta nhất định sẽ nhẹ tay một chút!"
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng phanh xe...
Cùng lúc đó, sâu trong núi lớn, một bóng dáng màu đỏ xuất hiện trước một hang đá lớn, hai tay chống nạnh, hét lớn: "Con lừa chết tiệt, ra đây chịu chết!"
"Í a!"
Một tiếng lừa hí vang lên, giây tiếp theo, một đoàn bóng đen vọt ra.
Bóng dáng màu đỏ vội lui lại, gần như cùng lúc, một con lừa to lớn cỡ người đạp móng xuống chỗ bóng đỏ vừa đứng.
Ầm!
Mặt đất lập tức bị đạp thành một cái hố to!
Bụi tan đi, một con lừa cao năm mét, toàn thân xám đen xuất hiện ở cửa hang, nói là lừa thì không phải, toàn thân nó lông lá xám đen óng ánh, trên đầu mọc ra một chiếc sừng, móng vuốt có móc câu, một đôi mắt lóe lên tia đỏ, hiển nhiên đây là một con ác ma!
"Con đàn bà chết tiệt, ngươi còn dám đến? Lần trước để ngươi chạy thoát, lần này ngươi đừng hòng chạy!" Ác ma lừa trầm giọng nói.
Nữ tử áo đỏ chính là mẹ của Giang Ly, Hồng tỷ.
Hồng tỷ bĩu môi nói: "Nếu không phải đợi con trai ta về, ngươi tưởng ta để ngươi nhởn nhơ lâu thế sao? Hôm nay con trai ta về rồi, ngươi có hai con đường, hoặc là đưa cái đồ chơi dưới háng của ngươi cho ta, hoặc là chính ta sẽ tự cắt, chọn một đi. Mà ngươi đừng có hậm hực, mấy người ở thôn bên cạnh đều do ngươi giết đó chứ? Cơ mà ngươi cũng tính khôn đấy, sau khi ta phát hiện ngươi, ngươi liền trốn ở đây không có làm càn, không thì ta đã động thủ rồi." Nói xong, Hồng tỷ liếc mắt nhìn xuống hạ bộ của ác ma lừa: "Nói cho cùng cũng không mất công đến đây, ngươi chủ động giao đồ, ta sẽ chừa cho ngươi nửa cái mạng. Nếu không..."
Ác ma lừa ngẩn người, hiển nhiên không ngờ Hồng tỷ lại đến để cướp bảo bối của nó, lập tức nổi giận, gầm lên: "Con đàn bà chết tiệt, ngươi tưởng ngươi là ai?"
Bốp!
Một vệt sáng đỏ loé lên, một cái tát vào mặt con lừa!
Con lừa to lớn bị một tiếng bốp liền xoay nửa vòng tại chỗ, đầu cắm thẳng vào vách núi!
Hồng tỷ rung tay nói: "Đừng có ép ta ra tay nhé, ta ra tay không có nặng nhẹ đâu."
Ác ma lừa bị một tát này đánh cho choáng váng, rồi gầm lên một tiếng, hơi ngẩng đầu, há rộng miệng, một đoàn lục quang sáng lên...
Bộp!
Một đấm đánh vào đầu ác ma lừa, đầu của nó cắm thẳng vào trong núi!
Rồi một đạo đao quang hiện lên!
A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên...
Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất...
Tiếp đó một đao quang lại lóe lên, một cái đầu lừa to lớn rơi xuống đất...
Ác ma lừa chết không nhắm mắt trừng mắt nhìn bóng lưng đang cầm một thứ thô to chậm rãi rời đi, vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng không hiểu được, lần trước còn bị hắn truy đuổi chạy bán sống bán chết, sao lần này lại mạnh đến thế?
Lúc này Hồng tỷ quay đầu nhếch mép cười nói: "Nữ nhân, vì mẹ có thể làm được hết. Vì con trai ta lấy vợ, đến trời ta còn dám đục một lỗ nữa là."
Nói xong, Hồng tỷ dường như đang lẩm bẩm, cười khổ một tiếng nói: "Nếu không phải mạng ta không còn dài, ta mới chẳng bận tâm mấy chuyện này đâu... Ta chỉ muốn, lúc ra đi, nhìn mặt cháu trai..."
Nói xong, Hồng tỷ lắc đầu rồi chui vào rừng cây.
Lúc này, ở nhà Giang Ly.
Giang Ly cau mày, đây là nhà hắn, dù ai tới, gõ cửa là phép lịch sự tối thiểu, không gõ cửa đã xông vào, có phải là quá không hiểu chuyện không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận