Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 03: Phá Lục Trần

Chương 03: Phá Lục Trần
"Không đột phá nổi? Hắc Liên mượn ngươi lực lượng sử dụng!" Giang Ly trực tiếp điều động lực lượng của Hắc Liên, lực lượng của hắn nháy mắt đột phá tới cảnh giới đại viên mãn Kết Đan kỳ, trực tiếp bước vào Lục Trần cảnh!
Một luồng sức mạnh vượt qua một cảnh giới đẳng cấp lớn ập đến, cái gọi là cửa ải khó kia nháy mắt bị xông nổ tung!
Âm thanh đó như là thiên băng địa liệt, hiển nhiên loại hành vi cưỡng ép vượt ải này đã tạo ra một lực phản phệ cực lớn.
Đáng tiếc, dưới sự bảo vệ của lực lượng Hắc Liên, Giang Ly mặc kệ ngươi có bao nhiêu lực phản phệ, đều sẽ cứng rắn chống lại hết, không hề bị tổn hại chút nào!
Xông phá cảnh giới đại viên mãn Kết Đan kỳ, Giang Ly chỉ cảm thấy âm dương nhị khí trong người nháy mắt lớn mạnh, cuồn cuộn như hồng thủy của đất trời, liên tục vọt tới, phóng đi trong cơ thể. Cảm giác toàn thân tràn đầy sức mạnh, khiến Giang Ly không kìm được muốn gào thét.
Nhưng Giang Ly lại càng muốn tiếp tục xông xuống nữa. . .
Thế là Giang Ly dựa theo ghi chép trên cổ tịch, bắt đầu tìm kiếm trở ngại của cảnh giới Lục Trần.
Cảnh giới Lục Trần tương ứng với sáu đại huyệt vị trên cơ thể người.
Giang Ly lập tức tìm ra vị trí huyệt đạo tương ứng với mũi, trực tiếp một luồng sức mạnh xông tới vô cùng thô bạo, mặc kệ lực lượng có đủ hay không, cứ xông lên trước đã.
Oanh!
Lực lượng của Giang Ly xông lên, trực tiếp đâm vào một bức tường, tầng hàng rào kia không hề nhúc nhích.
Nhưng Giang Ly cũng không nản chí, đánh không lại thì kêu gọi viện binh thôi.
Bây giờ lực lượng của bản thể Giang Ly, lực lượng có thể sử dụng từ Hắc Liên cũng là nước lên thuyền lên, sau một khắc, một luồng sức mạnh khác mang theo quân đội bạn gào thét mà đến.
Oanh một tiếng!
Tầng vách tường rung động dữ dội, nhưng vẫn không có ý tứ vỡ vụn.
"Hắc...cũng khá cứng rắn đấy!" Giang Ly lấy một triệu oán khí ném vào biển lực lượng của Hắc Liên, sau một khắc, ma khí ngập trời bốc lên.
Giang Ly khống chế cỗ ma khí này, lần nữa đánh tới, oanh một tiếng, hàng rào nghênh mũi trực tiếp nổ nát vụn.
Trong nháy mắt đó, Giang Ly chỉ cảm thấy mũi của mình có chút không giống, ngồi ở đây, nhẹ nhàng ngửi thử, có thể ngửi thấy hương thơm ngọt ngào nồng nàn. Vị khói xe ô tô, thậm chí cả mùi rắm của lũ Husky dưới lầu đều có thể nghe rõ ràng, ngay lập tức một trận dạ dày cuộn trào, suýt chút nữa đã nôn tại chỗ.
Giang Ly lập tức dừng việc tu luyện, chạy ra ban công hét lớn: "Đại Cáp, mang chó con của ngươi đi tắm rửa ngay cho ta, còn nữa không được cho phép đi vệ sinh bừa bãi trong khu dân cư. Quạ Ô, mấy con muỗi, ruồi, côn trùng độc đó tránh xa chỗ của ta ra mà nuôi! Cây già, tranh thủ thời gian thanh lọc không khí đi!"
Mấy người Đại Cáp nghe vậy, từng người ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Giang Ly, sau đó lẩm bẩm: "Ngọa tào, người này bị điên à?"
Dừng việc ra lệnh xong, Giang Ly trực tiếp dùng giấy cuộn bịt mũi lại, đồng thời trong lòng mắng to mấy tiểu thuyết lừa người.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, mỗi lần nhân vật chính thực lực đại tiến, lục thức mở ra, tai thính mắt tinh, thế giới như mở ra cánh cửa mới, ai cũng hưng phấn vui vẻ.
Nhưng Giang Ly đã hai lần bị hố.
Lần đầu tiên là mở ra tinh thần lực, khi tinh thần lực khuếch tán ra, các loại âm thanh tạp loạn hội tụ trong đầu, cảm giác kia giống như có một triệu con ruồi ở bên tai vo ve kêu, làm cho người ta bực bội. Không thể không đóng tinh thần lực lại để cầu được thanh tịnh.
Lần này là lần thứ hai, và cũng là lần cuối cùng hắn hiểu vì sao người cổ đại thà chết cũng không phát triển khoa học kỹ thuật, mà lại truy cầu tu tiên. Cái khói xe ô tô, khí thải nhà máy thải ra, thực sự là muốn cái mạng người tu tiên mà!
Tạm thời Giang Ly sẽ không chủ động đóng năng lực linh mẫn của mũi lại, đành phải nhịn một chút vậy.
Sau khi tìm tòi, Giang Ly cuối cùng hiểu, chỉ cần đóng lại độ nhạy của nghênh mũi một lần nữa, nó sẽ giảm xuống thôi.
Giang Ly không nói hai lời, liền đóng lại, nếu không thì sớm muộn hắn cũng bị buồn nôn mà chết mất.
Đồng thời Giang Ly cũng cảm nhận một chút lực lượng trong cơ thể, hiện tại lực lượng của hắn đã tăng vọt gấp mười!
Tinh khí thần toàn thân vô cùng ngưng tụ!
Nếu bây giờ gặp lại nó, Giang Ly có nắm chắc một quyền đánh cho nó tan thành tro cặn, căn bản không cần Hỗn Độn Chi Liêm xuất mã.
Nếm được quả ngọt, Giang Ly lại ngồi xếp bằng xuống, hắn nghĩ ngợi, thính giác mở ra chắc chắn cũng là một đống phiền phức. Nhưng vị giác mở ra, chắc chắn là một sự hưởng thụ.
Thế là Giang Ly lần nữa vận chuyển lực lượng, thẳng đến huyệt vị kim tân, ngọc dịch tương ứng ở đầu lưỡi mà đi.
Hai huyệt vị này ở phía dưới đầu lưỡi, hai huyệt vị này phải lần lượt xuyên qua, mới có thể mở ra cảnh giới vị trần.
Lần này, có kinh nghiệm rồi, Giang Ly không còn ngang ngược xông loạn nữa. Mà là thăm dò cường độ cản trở của hai huyệt vị này, phát hiện chỉ dựa vào sức của mình thì không đột phá nổi. Trực tiếp nện một triệu oán khí vào, mang đại quân ma khí xông tới.
Oanh!
Giang Ly chỉ cảm thấy cả đầu lưỡi như đều nổ tung, dù sao hắn không có cảm giác gì.
Nhưng huyệt ngọc dịch cũng chỉ là hơi buông lỏng, vẫn không có ý tứ vỡ ra.
Giang Ly nhíu mày, lần nữa điều động năm triệu oán khí ma khí đánh tới.
Oanh một tiếng!
Cuối cùng huyệt ngọc dịch cũng vỡ ra, nhưng huyệt kim tân ở phía sau lại cản đường Giang Ly.
Giang Ly không nói hai lời, nện mười triệu oán khí vào, ma khí ngập trời, giống như hồng thủy xông vào đê nhỏ, huyệt kim tân lên tiếng mà mở ra!
Sau một khắc, Giang Ly hét lớn một tiếng, nhảy dựng lên, chạy thẳng đến nhà vệ sinh mà đi.
Không bao lâu, tiếng đánh răng vang lên.
Không còn cách nào, kim tân, ngọc dịch hai huyệt đạo vừa mở, vị trần của Giang Ly cũng liền mở ra.
Đồng thời vị giác của Giang Ly khôi phục đến độ mẫn cảm tiên thiên, lúc này hắn có thể cảm nhận rõ ràng, mọi hương vị trong miệng. Thậm chí dư vị tỏi ăn tối qua vẫn còn quanh quẩn trong miệng. Nếu là bình thường thì khẳng định không cảm giác được, nhưng bây giờ thì chỉ thấy toàn miệng tỏi, ớt tiêu các loại hương vị, thậm chí cả vị tôm hùm nhỏ ba ngày trước vẫn có thể cảm nhận được.
Nếu chỉ có một loại hương vị thì không sao, nhưng khi ngũ vị tạp trần tập hợp lại với nhau, cái cảm giác đó, Giang Ly chỉ thấy miệng mình với nhà vệ sinh không khác gì nhau.
Liên tục đánh răng hơn một tiếng, súc miệng xong, ăn một đống kẹo cao su, Giang Ly lúc này mới thấy dễ chịu.
Nhưng rất nhanh, Giang Ly lại cau mày ủ rũ, vì hắn đã có thể cảm nhận được lẫn vào trong kẹo cao su một chút mùi lạ của đường hóa học kém chất lượng. . .
"Ngọa tào... Ta rốt cuộc biết vì sao tu sĩ cổ đại không phải tích cốc, thì là dùng đồ mặn! Với cái lưỡi này, thực sự là nếu không ăn được thì sẽ không muốn ăn đâu... Đúng là muốn mạng người!" Giang Ly thầm cười khổ.
Sau khi thích ứng, cuối cùng Giang Ly vẫn quyết định đóng huyệt kim tân và ngọc dịch lại, vì Giang Ly cảm thấy, vị giác quá nhạy cảm cũng không phải là chuyện gì tốt.
Tiếp theo là sắc trần, tức là mở mắt.
Huyệt vị mục tiêu là huyệt tinh minh.
Lần này xông quan, còn khó hơn xông phá huyệt kim tân, Giang Ly nện vào năm mươi triệu oán khí mới khó khăn lắm đả thông huyệt tinh minh.
Trong nháy mắt đó, Giang Ly chỉ cảm thấy thế giới trước mắt lập tức trở nên phong phú sắc thái hơn.
Quan trọng là, Giang Ly phát hiện ánh mắt của hắn tựa hồ đã xảy ra một vài thay đổi sau khi mở huyệt tinh minh, có thể thấu thị một vài thứ.
Ví như TV trước mắt, Giang Ly hơi tập trung thị lực là có thể nhìn xuyên qua TV, thấy được mạch điện bên trong.
Giang Ly lập tức trong lòng trở nên kích động, nếu như vậy mà nhìn gái. . . thì sau này chẳng phải lại không tịch mịch rồi sao?
Đúng lúc này, một thân thể khô quắt xuất hiện trước mặt Giang Ly.
Trưởng Tôn Bảo cười hì hì nói: "Giang Ly. . ."
"Cút!"
Giang Ly hét thẳng vào mặt, đồng thời không ngừng dụi mắt.
Ngươi có thể tưởng tượng xem, khi ngươi mở thấu thị, một ông già tám chín mươi tuổi, cả thân thể đều là làn da khô quắt nhăn nheo, đã vậy hắn còn há miệng lại gần, có một hàm răng vàng khè. Trên răng còn dính hai mảnh lá hẹ. . .
Đằng này mắt của ngươi lại còn nhạy cảm vô cùng, có thể nháy mắt nhìn hết cả thân thể của hắn, đồng thời như ảnh in, ghép những hình ảnh đó trong đầu một cách hoàn hảo, ký ức đó thực sự khủng bố đến mức nào a?
Dù sao Giang Ly đã nổi lòng muốn giết người rồi. . .
Vừa nãy không bị mũi và vị giác làm buồn nôn, giờ khắc này lại hoàn toàn không nhịn được nữa, trực tiếp xông vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo.
Trưởng Tôn Bảo gãi đầu lẩm bẩm: "Ta cũng có làm gì đâu. . ."
Hắc Liên bên cạnh cười hắc hắc nói: "Không cần ngươi làm gì, ngươi làm gì thì hắn còn nôn thảm hại hơn ấy chứ. Đúng rồi, ngươi có chuyện gì vậy?"
Trưởng Tôn Bảo nói: "Không có gì, chỉ là... ờ... dạo này... trong tay hơi kẹt."
Hắc Liên: "Cút..."
Khó khăn lắm mới hết trạng thái da gà nổi khắp người, Giang Ly lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Sau đó Giang Ly thử một hồi, hắn phát hiện có thể thấu thị vật chết, nhưng không có cách nào thấu thị vật sống. Nói cách khác, Giang Ly có thể nhìn xuyên qua một bức tường, nhưng không nhìn xuyên qua được da người.
Đồng thời, thị giác của Giang Ly từ quan sát một điểm trên mặt phẳng, đã biến thành một loại quan sát đa góc độ đồng thời, liếc mắt một cái, có thể quan sát toàn bộ hình tượng từ nhiều góc độ khác nhau. Mà không phải như trước kia, khi nhìn vào một đám đồ vật, thì lực chú ý chỉ có thể tập trung vào một khu vực nhỏ hay là một vật thể nào đó.
Cứ như vậy, sức quan sát của Giang Ly đã tăng lên rất nhiều.
Đồng thời lực lượng của Giang Ly cũng lại lần nữa tăng lên gấp mười, có loại cuồng vọng muốn một quyền có thể phá trời, chém giết chư thần.
Hắc Liên gọi loại tâm thái này là tâm lý của kẻ vừa giàu có.
Giang Ly căn bản không để ý đến điều này. . .
Thu lại tâm tư, Giang Ly tiếp tục bắt đầu đột phá.
Lần này mục tiêu chuyển hướng âm thanh trần, tức là công kích huyệt tai kỳ môn ở tai, lần này Giang Ly có kinh nghiệm rồi, trực tiếp lấy hết phần lớn oán khí còn lại của Thiên Thần đã giết.
Trên trăm triệu oán khí hội tụ, đổ vào biển ma khí, sau một khắc ma khí cuồn cuộn, rót vào trong cơ thể Giang Ly, Giang Ly trực tiếp vận chuyển những lực lượng này, một hơi giải khai huyệt tai kỳ môn.
Tiếp đó Giang Ly nghe thấy được tiếng gà vịt chó sủa, tiếng dế kêu, tiếng gió thổi, lá cây xào xạc, tiếng động cơ xe ô tô trong phạm vi hơn chục dặm. . . Thậm chí Giang Ly còn có thể nghe được cả tiếng Trần Nhã và Đỗ Hiểu Linh đang nhấm hạt dưa trước TV!
Giang Ly chỉ cảm thấy não bộ lúc này sắp nổ tung!
Giang Ly tranh thủ đóng lại tai kỳ môn, thế giới lúc này mới thanh tĩnh trở lại.
Giang Ly cười khổ nói: "Xem ra chỉ mở những huyệt vị này thôi vẫn chưa đủ, phải học cách sử dụng loại sức mạnh này mới được. Nếu không đừng nói dùng bọn nó để ngộ đạo, đoán chừng trước khi thành đạo thì đã điên mất rồi."
Giang Ly nhìn Hỗn Độn Chi Liêm trên đó chỉ còn lại năm mươi điểm giá trị oán khí, biết hôm nay tu luyện cũng chỉ có thể đến đây.
Muốn tiếp tục tu luyện thì phải đi thu thập nhiều oán khí hơn nữa.
Trước kia, oán khí chỉ là thứ để duy trì mạng sống, Giang Ly chưa bao giờ cảm thấy kiếm được bao nhiêu là khó.
Nhưng hiện tại, Giang Ly đột nhiên cảm thấy thứ oán khí này, kỳ thực kiếm cũng rất khó, ít nhất dùng thì quá nhanh, cung không đủ cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận