Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 109: Thiên hạ chấn động

Chương 109: Thiên hạ chấn động Nhưng mà việc này còn chưa xong, Giang Ly thu quyền về, bước một bước, như tia chớp vọt tới trước mặt Ngụy Võ Tốt vừa mới giương cung bắn tên.
Ngụy Võ Tốt kia cũng rất mạnh, vung cây trường cung lên nện!
Giang Ly nhếch mép cười một tiếng, một phát nắm lấy xích sắt trên người hắn dùng tay kéo một cái, răng rắc!
Xích sắt bị cắt đứt!
Giang Ly dùng tay kéo một cái, một tay nắm đầu xiềng xích, đầu kia trói chặt Ngụy Võ Tốt, sau đó vung mạnh hắn như Lưu Tinh chùy!
Man Hùng Ngụy Võ Tốt gầm lên giận dữ, giậm chân vang dội phá vỡ tường viện lần nữa đánh tới.
Giang Ly trực tiếp dùng người thịt trong tay làm Lưu Tinh chùy đập tới!
Ầm một tiếng hai người đồng thời bay ra ngoài.
Giang Ly hét lớn một tiếng: "Chạy đi đâu? !"
Đi theo Giang Ly một cái đi nhanh đuổi theo, tiếp đó bọn họ liền thấy hai thân ảnh bị đánh bay loạn xạ, những nơi đi qua phòng ốc sụp đổ, giống như đội phá dỡ đến sách trời vậy. Hơn nữa còn là bạo phá!
Thấy cảnh này, mặt Ngụy Tuần đã sớm đen lại, vốn định cầu cứu Khánh Vương, kết quả ngẩng đầu lên mới phát hiện, mặt Khánh Vương còn đen hơn hắn!
Giang Ly hỏi phảng phất còn đang vang lên bên tai: "Phòng này phá hủy không sao chứ?"
Khánh Vương lúc ấy tự tin trận pháp phòng ngự nhà mình không có vấn đề, nói thẳng không sao, còn bổ sung thêm một câu, phá hủy cũng không trách Giang Ly.
Hiện tại tốt rồi, cháu trai này thật sự đang phá nhà của hắn!
Khánh Vương là người thông minh, cho đến giờ hắn mới nhìn có chút minh bạch, Giang Ly không chỉ là người thông minh, mà còn là một kẻ tiện nhân! Hắn nói phá nhà, đó chính là phá nhà, không phá sạch sẽ cũng sẽ không dừng tay!
"Khánh Vương, có muốn ngăn cản hắn không?" Một tên quyền thuật sĩ hỏi dò.
Khánh Vương rất muốn gật đầu, nhưng là đang công bằng quyết đấu, hắn lại nhúng một chân vào, không khỏi quá mất mặt. Huống chi, Giang Ly trên lý thuyết vẫn là người bên Tề quốc, nếu hắn mà giúp người Ngụy quốc trấn áp Giang Ly, vậy thì truyền đi cũng quá mất mặt.
Ngay lúc Khánh Vương xoắn xuýt, ầm một tiếng, một thân ảnh bay tới trước mặt hắn, bàn phía trước mặt hắn không thấy. . .
Đi theo Giang Ly kéo một tên Ngụy Võ Tốt khác từ trước mặt hắn chạy qua, vừa chạy vừa thay nhau đập loạn tên Ngụy Võ Tốt đó. . .
Lúc đi ngang qua, Giang Ly còn liếc nhìn cái ghế dưới mông Khánh Vương, sau đó nhếch mép cười một tiếng với hắn. Ý như muốn nói: "Một hồi ta đến nện đấy nhé!"
Mặt Khánh Vương hoàn toàn đen lại. . .
Bất quá thảm hơn chính là Ngụy Tuần, bởi vì hắn thấy tận mắt hai tên Ngụy Võ Tốt bị đánh như quả bóng, không nhịn được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng: "Giang Ly, ngươi thả người cho ta!"
Kết quả một sợi xích sắt vung tới, trực tiếp quấn lấy cổ hắn, một tay túm hắn đi.
Sau đó Giang Ly biến Lưu Tinh chùy một đầu thành hai đầu. . .
Ngụy Tuần không phải Ngụy Võ Tốt, hắn là quan văn, cậy vào răng sắt răng đồng cùng mặt dày, mặc dù cũng có tu hành nhưng thực lực cũng không tính là cao. Hơn nữa vật sở hữu trên thế giới này đều kiên cố hơn bên ngoài rất nhiều! Cái này vung đến đánh tới, hắn thì xương cốt đứt gãy, đau đến nước mắt rơi ròng ròng. . .
Lần này, Ngụy Tuần thật hối hận chọc vào đại ma vương này!
Bất quá Ngụy Tuần cũng oan uổng, mục tiêu của hắn căn bản không phải Giang Ly, mà là Phạm Li.
Hắn thấy Phạm Li ngồi ở vị trí dưới cùng, trong lòng hơi động, muốn đi cùng Phạm Li. Dù sao, ai cũng biết địa vị của Phạm Li ở nước Đại Tề, là hòn ngọc quý trên tay của Đại Tề hoàng đế. Hơn nữa Phạm Li cũng là vị thái tử phi định sẵn của thái tử Ngụy quốc, hắn thấy có nam nhân ngồi bên cạnh Phạm Li, tự nhiên muốn nhúng tay vào.
Thế nhưng vạn lần không ngờ, tên tiểu tử ngồi ở vòng văn nghệ này không hề văn nghệ chút nào, ngược lại mười phần thô bạo, thô bỉ. . . Quả thực chính là một con bạo long!
Đêm đó, cư dân trong nội thành Tề quốc mất ngủ.
Bởi vì đầu tiên là địa chấn, sau đó là tiếng nổ ầm ầm không ngừng, tựa như có nhà ở không ngừng bị bạo phá.
Nếu không có thành vệ quân đang tuần tra, không cho mọi người tự tiện ra ngoài, mọi người đã sớm chạy ra đường xem rốt cuộc thứ gì đang làm loạn rồi.
Đáng tiếc, thành vệ quân cấm đi lại ban đêm, không ai dám ra ngoài, chỉ có thể mặc cho ngọn lửa bát quái trong lòng cháy hừng hực.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, cấm đi lại ban đêm vừa giải trừ, mọi người không nhịn được nữa, dồn dập đổ ra đường, tìm kiếm nơi phát ra tiếng nổ.
Sau đó tất cả mọi người đều sợ ngây người!
Nơi vốn phải là phủ Khánh Vương, giờ phút này liền như trại dân tị nạn vậy.
Một đám người hầu, thị nữ đứng trên phế tích ngẩn người, đầy đất phế tích, không có một món đồ dùng trong nhà nào còn nguyên vẹn.
Không đúng, vẫn còn một món còn nguyên vẹn, đó là một chiếc ghế nhỏ.
Nghe nói cái đó là chiếc ghế công chúa Phạm Li đã ngồi, trừ nó ra thì không có gì còn nguyên vẹn.
Còn có người trên tường thành thấy một người bị lột hết quần áo treo ở trên tường thành, cái thân thể trắng bóng, trần trụi khiến không ít các dì mắt lấp lánh, điện thoại tách tách tách liên tục chụp. . .
Sau đó có người nhận ra, đây là đặc sứ đến từ Ngụy quốc, Ngụy Tuần!
Quyền thần số một Ngụy quốc, vợ của Tây Hà quận vương Ngô Khởi!
Sau đó ảnh chụp Ngô Khởi vang danh khắp Tề quốc, đồng thời theo các sản phẩm khoa học kỹ thuật của Tề quốc truyền ra nước ngoài, nhất thời trở thành chủ đề bàn tán đầu đường ngõ hẻm.
Tin tức truyền đến Ngụy quốc.
Tây Hà quận lập tức có người tức giận hét lớn: "Khánh Vương, ngươi phải cho ta một lời công đạo!"
Tựa hồ Tây Hà quận rất nhanh có được tin tức đầy đủ, sau đó thiếu chủ Ngô gia, Ngô Khôn ra mặt, từ xa kêu gọi Tề quốc: "Giang Ly, cút ra đây chịu chết!"
Sau đó có người thấy, bên trong Ngụy Võ Tốt có một đội năm người do một ngũ trưởng dẫn đầu, đi theo một nam tử áo trắng phấp phới lên phía bắc.
Có người nói, đó là Ngô Khôn thiếu chủ của Ngô gia; Cũng có người nói người đó không phải Ngô Khôn, mà là Ngụy Thông thiếu chủ Ngụy gia. Hắn vì chuyện Ngụy Tuần mà đến, chuẩn bị chém giết Giang Ly, dùng máu Giang Ly để rửa nỗi sỉ nhục mà Giang Ly đã gây ra cho Ngụy gia.
Tin tức không chắc chắn, nhưng có một điểm là chắc chắn.
Nam tử áo trắng kia cực kỳ mạnh mẽ, khí tức như biển, cho dù Ngụy Võ Tốt kiêu ngạo bất tuần đối diện hắn cũng đều hiếm thấy lộ ra vẻ kính nể.
Đây là một đời thiên kiêu, tuyệt thế cường hoành, chiến lực ngập trời.
Nhất thời, vô số người đang hỏi, người này rốt cuộc là ai.
Đáng tiếc, chỉ có một tấm ảnh chụp bóng lưng, không có phim chính thức, mọi người cũng chỉ có thể suy đoán.
Đồng thời cũng có vô số người hỏi: "Giang Ly là ai? Tên này từ đâu xuất hiện? Mà lại còn dám lột sạch Ngụy Tuần treo lên tường thành?"
Có người moi ra một chút tin tức, chỉ ra Giang Ly chính là người hát gốc « tay trái chỉ Nguyệt », một ca khúc đã làm mưa làm gió khắp thế giới.
Còn có người móc ra, Giang Ly có quan hệ khá tốt với Lỗ Ấu Nam, công chúa Phạm Li và đại minh tinh Lưu Du.
Lần ngược về trước nữa thì kết quả là một khoảng trống rỗng. . . Dù mọi người đào sâu đến đâu, vẫn không có kết quả gì.
Nhất thời, thân phận Giang Ly bị bao phủ bởi một tầng màn che bí ẩn, càng nghĩ càng thần bí.
Điều này thực sự khiến không ít người và thế lực kinh ngạc, đồng thời càng thêm tò mò về hắn. . .
Nhưng mà những người dân ăn dưa đó lại không để ý nhiều như vậy, họ không quan tâm thân phận của Giang Ly, họ chỉ quan tâm trận chiến này có đặc sắc không, có dưa để ăn không.
Có thể nói, Giang Ly còn chưa ra khỏi Lâm Truy đô thành Tề quốc, nhưng thanh danh của hắn đã được đám người bát quái truyền khắp các phố lớn ngõ nhỏ các quốc gia, tiếng tăm nhất thời lớn hơn không ít.
Tại Lâm Truy, trọng điểm thảo luận của mọi người lại khác biệt.
Ngụy Tuần mặc dù lợi hại, nhưng đâu có Khánh Vương lợi hại?
Ngụy Tuần bị lột sạch, nào có tin tức vương phủ Khánh Vương bị phá hủy lớn hơn!
Mọi người ở phủ Khánh Vương không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng điều đó cũng không ngăn cản mọi người liên tưởng lung tung, thế là các loại tin tức kỳ lạ liền theo nhau truyền ra.
"Nghe nói chưa? Khánh Vương phạm lỗi, bị diệt môn."
"Đừng có nói bậy, rõ ràng là phủ Khánh Vương muốn xây lại, cho nên hôm qua một đêm mới phá hết."
"Ta nghe nói là vợ Khánh Vương đánh nhau với tình nhân, tức giận quá phá tan hết nhà cửa. . ."
Khi Khánh Vương nghe được những tin tức này, mặt đen như than.
Nhưng hắn cũng không nổi giận, mà là ngồi đó nhìn phương xa ngẩn người.
Trong đầu hắn hiện lên thân ảnh tiện sưu sưu kia, hắn một tay lôi kéo Phạm Li, một tay lôi kéo Lỗ Ấu Nam, cứ như vậy thản nhiên đi. Không ai dám ngăn cản, cũng không ai đi ngăn cản.
Khánh Vương hỏi Giang Ly: "Chúng ta thật sự không có cách nào làm huynh đệ sao?"
Đối phương trả lời rất đơn giản: "Ngươi thấy thế nào?"
Khánh Vương suy nghĩ rất lâu, cuối cùng hắn không thể không thừa nhận, không thể!
Hắn là hoàng tử, trong lòng hắn vốn dĩ không thể vì một người mà bỏ cả thiên hạ.
Còn đối phương thì lại có thể vì một người mà chinh chiến thiên hạ.
Đây là một tình bạn không bình đẳng, tự nhiên cũng không tồn tại.
Đồng thời trong đầu nhớ lại cảnh hắn gặp phụ hoàng, Đại Tề hoàng đế.
Đại Tề hoàng đế đối với chuyện Giang Ly hủy nhà, chẳng những không tức giận, ngược lại vỗ tay khen hay: "Hủy tốt! Hủy quá diệu!"
Khánh Vương không phục, kết quả bị Đại Tề hoàng đế đá một cước ra khỏi hoàng cung.
Cuối cùng Liễu công công mang cho Khánh Vương một câu từ Đại Tề hoàng hậu: "Ngươi dùng âm mưu để đổi lấy tình cảm, đây chẳng phải nực cười sao?"
Khánh Vương im lặng. . .
Giờ phút này, trên một ngọn núi nhỏ trong nội thành, Giang Ly mang theo Phạm Li cùng Lỗ Ấu Nam đứng trên đỉnh núi, nhìn mặt trời mọc phương đông, tử khí đông lai.
Giang Ly xoa đầu Phạm Li, nói: "Còn muốn nghe « tay trái chỉ Nguyệt » không?"
Phạm Li dùng sức gật đầu nhỏ.
Giang Ly nhếch mép cười một tiếng, sau đó hát lên phiên bản « tay trái chỉ Nguyệt » của mình, chỉ bất quá Giang Ly cảm thấy, bài hát này đến chỗ hắn thì phải đổi tên mới được, tốt nhất gọi « ngón giữa vấn thiên », dù sao hắn cũng đã cố gắng, kết quả vẫn là một thân một mình, ông trời thật bất công mà!
Trong tiếng hát, Phạm Li ngủ thiếp đi.
Giang Ly hướng ra ngoài hét một tiếng: "Này, người của hoàng cung Đại Tề, mau chóng đến mấy nữ nhân, mang Phạm Li về. Đừng để bị cảm lạnh!"
Sau một khắc, mấy thân ảnh từ trên trời giáng xuống, đây đều là ám vệ của Đại Tề.
Từng người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng nhìn về phía Giang Ly và Lỗ Ấu Nam.
Lỗ Ấu Nam vung tay nói: "Được rồi, mang về đi. Buổi sáng trời lạnh. . ."
Mấy thị vệ lúc này mới dám tiến lên mang Phạm Li đi.
Không còn cách nào, chiến tích đêm qua của Giang Ly quá huy hoàng.
Một mình hắn một quyền một cước đã đánh ngã hai tên Ngụy Võ Tốt cực kỳ cường hãn!
Đây chính là Ngụy Võ Tốt nắm giữ phòng ngự mạnh nhất trên mặt đất, bộ giáp được ba tầng thợ rèn cùng trận pháp sư đại sư cấp rèn đúc gia trì, ở trước mặt Giang Ly, cũng như giấy. Một quyền ba tầng đều nát, cảnh tượng thật sự đáng sợ!
Sau khi Phạm Li bị mang đi, Giang Ly ngồi trên tảng đá, vỗ vỗ vị trí bên trên, nói: "Đến đây, nói chuyện."
Lỗ Ấu Nam cũng không chê, đặt mông ngồi ở bên cạnh Giang Ly.
Hai người nhìn mặt trời dần dần lên cao, chiếu sáng cả bầu trời, ánh sáng vàng kim chiếu rọi cả tòa cổ thành phủ lên một lớp hào quang vàng.
Trong núi có tiếng chuông chùa cổ thình thịch rung động, tiếng chuông du dương, gột rửa tâm linh khiến người ta có chút kỳ diệu.
Lỗ Ấu Nam nói: "Giang Ly, ngươi cũng đừng trách Khánh Vương, hắn suy cho cùng không phải người bình thường."
Giang Ly nói: "Ta người này không có truy cầu cao như vậy, ta chỉ muốn quen biết vài người bình thường, đơn giản, thoải mái. . ."
Nói xong, Giang Ly nhìn chằm chằm Lỗ Ấu Nam, hỏi: "Ngươi là người bình thường à?"
Lỗ Ấu Nam lắc đầu nói: "Ta muốn, nhưng có lúc, có người, từ khi sinh ra đã định trước không phải là người bình thường.
Ông nội ta là Lỗ Ban, công tượng số một nước Lỗ năm đó. Sau khi Tề quốc diệt Lỗ quốc, Tề vương đứng đợi ở cửa nhà ta một tháng, ông ta mới chịu gặp.
Thực ra việc Lỗ quốc bị Tề quốc diệt, cũng không trách Tề quốc được.
Tình hình lúc đó quá đặc thù, nếu Tề quốc không chiếm Lỗ quốc, thì Lỗ quốc cũng bị Triệu quốc hoặc Tần quốc chiếm.
Lúc đó Triệu quốc ngang ngược, Tần quốc hung ác, nếu Lỗ quốc rơi vào hai quốc gia này sẽ bị ăn đến cặn bã cũng không còn.
Tề quốc và Tần quốc là đồng minh, Tề quốc không thể giúp Lỗ quốc chống lại Tần quốc.
Vì vậy trợ giúp Tần quốc, đi trước một bước chiếm Lỗ quốc, mới là cách bảo toàn tốt nhất.
Trên thực tế, sau khi Lỗ quốc gia nhập Tề quốc, quốc dân Lỗ quốc cũng không bị ức hiếp, mà ngược lại còn có thể duy trì dân phong tục cũ tiếp tục sinh sống. Thậm chí, vì Tề quốc giàu có, cuộc sống quốc dân Lỗ quốc cũng ngày càng tốt hơn.
Đây cũng là điều kiện ban đầu Tề vương đã đáp ứng với ông ta. . . Nếu không, mặc kệ lý do gì, ông ta cũng sẽ không hợp tác với Tề quốc."
"Chúng ta Lỗ gia, đời đời truy cầu giới hạn của công tượng. Đến Tề quốc, ông ta lại càng nỗ lực tiến lên một bước, tìm hiểu công tượng chi đạo hoàn chỉnh, đó là ba mươi sáu đại đạo, nhất cử thông thần." Lỗ Ấu Nam nói đến đây, hai mắt tỏa sáng, trong mắt toàn vẻ sùng bái.
Giang Ly nghe đến đây cũng có chút hướng tới, đây chính là ba mươi sáu đại đạo, không phải ba mươi sáu phù văn!
Một đầu đại đạo chứa số lượng phù văn không giống nhau, có cái ít mấy chục, có cái nhiều mấy ngàn, mấy vạn, mấy trăm ngàn, mấy triệu, mấy chục triệu. . .
Nhưng mà dù có bao nhiêu phù văn, muốn tìm hiểu một đầu đại đạo thấu đáo đều vô cùng khó khăn, bởi vì đại đạo càng về sau càng khó lĩnh hội, vì nó liên quan đến thiên địa bản nguyên.
Một hơi lĩnh ngộ ba mươi sáu đại đạo, đó là loại ngộ tính nào?
Quả thực không phải người!
Giang Ly hiện tại hiểu rõ, vì sao Lỗ Ban đại sư lại được tất cả công tượng hiện nay tôn làm thần minh, ông ta thật sự quá mạnh mẽ.
Giang Ly nhịn không được hỏi: "Vậy ông ta hiện tại ở đâu? Ông ta là ông của ngươi, tuổi tác cũng không lớn lắm mà?"
Lỗ Ấu Nam cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: "Không biết, từ khi lĩnh ngộ ba mươi sáu đại đạo, ông ta liền nói với ta, ông ấy dường như cảm ứng được con đường phi thăng đang triệu hồi. Ông ấy sắp thành tiên, không lâu sau sẽ rời khỏi thế giới này. Sau đó ông ấy liền đi, chuyến đi này đã mấy chục năm, rốt cuộc không có quay lại.
Có người nói ông ấy thành tiên mà đi, có người nói ông ấy đi ngao du tứ hải. . . Cái gì cũng nói, nhưng chính là không có quay lại."
Giang Ly thấy Lỗ Ấu Nam có chút thất lạc, quyết định đổi chủ đề, hỏi: "Vì sao Đại Tề hoàng đế không cho Phạm Li chơi điện thoại? Như vậy chẳng phải tước đoạt tuổi thơ của Phạm Li à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận