Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 36: Có tiền! Mẹ nó a!

Chương 36: Có tiền! Mẹ nó ơi!
Giang Ly thấy Trình Thụ đều ra cái bộ dạng này, thở dài nói: "Thôi được, ta chỉ điểm ngươi một chút vậy, bất quá phí tư vấn là ba mươi ngàn."
Trình Thụ xem bộ dáng đúng là đang rất lo lắng, căn bản không thèm để ý Giang Ly thừa cơ sư tử ngoạm, lập tức nói: "Được, ngươi mau nói đi."
Giang Ly nói: "Sau khi trở về, người khác hỏi ngươi, ngươi cứ nói là tiện tay làm thịt! Cần phải giả bộ, thì phải cố sức giả bộ! Nếu người khác không tin, ngươi liền đi tìm Võ Dưỡng Thanh, để nàng giúp ngươi làm chứng. Ừm... Ta nghĩ, nàng sẽ giúp ngươi. Còn việc nàng hỏi cái gì, ngươi biết cái gì thì cứ nói với nàng. Chính ngươi nhận, Võ Dưỡng Thanh giúp ngươi làm chứng, lại không ai ra tranh công với ngươi, như vậy mặc kệ bọn hắn tin hay không, công lao này trăm phần trăm là của ngươi."
Trình Thụ nghe đến đó thì ngẩn người, liếc nhìn sang Võ Dưỡng Thanh bên kia vẫn còn đang dùng những từ ngữ hoa mỹ trau chuốt để mắng to Giang Ly là vương bát đản, sắp phát nổ, hỏi: "Ngươi xác định Võ Dưỡng Thanh có thể giúp đỡ?"
Giang Ly nói: "Ta lừa ngươi bao giờ?"
Trình Thụ nghĩ một chút rồi nói: "Vậy được, ta thử một chút..."
Giang Ly nói: "Về sau loại chuyện nhỏ nhặt này còn nhiều lắm, ngươi lúc nào rảnh thì đi báo danh lớp diễn xuất mà học cho tốt cái kiểu giả bộ. Nếu không không che đậy được thì đừng trách ta nha."
Trình Thụ nói: "Ta hiểu rồi, yên tâm đi, tuyệt đối không làm ngươi mất mặt."
Giang Ly nói: "Ngươi cứ gọi điện thoại cho ta như vậy, không sợ người khác nghe được à?"
Trình Thụ nói: "Yên tâm đi, ta có chừng mực. Cái tên vương bát đản Hồng Chiêu kia bị ta đuổi đi rồi..."
Giang Ly ồ một tiếng, bỗng nhiên hạ thấp giọng hỏi: "Ai... Lúc ngươi đánh ác ma, làm hỏng của công, ai đền hả?"
Trình Thụ nói: "Nếu xác định là do ta làm hỏng thì bình thường đều là tổ chức bồi thường, ác ma làm hỏng thì mặc kệ, sao vậy?"
Giang Ly theo bản năng ngẩng đầu nhìn trời một chút, sau đó lại hỏi: "Nếu như cái đồ đó rất đắt, các ngươi cũng đền hả?"
Trình Thụ cười nói: "Ngươi vẫn là chưa đủ hiểu tổ chức của chúng ta, tổ chức chúng ta có tiền!"
Giang Ly ồ một tiếng, lúc này mới yên tâm cúp điện thoại, sau đó yên lặng lẩm bẩm một câu: "Vậy thì chúc ngươi may mắn vậy!"
Hắc Liên thấy Giang Ly cúp điện thoại, tò mò hỏi: "Này, vừa rồi nhạc chuông điện thoại của ngươi là nhạc gì thế? Tiếng cười kia, nghe cứ bị ma mị ấy."
Giang Ly ha ha nói: "Bài ca bệnh tâm thần đó mà."
Hắc Liên nhìn theo bóng lưng Giang Ly đang đi lên lầu, nói: "Rất thích hợp với ngươi đấy."
Sáng sớm thứ hai, trong phân bộ Tiêu Tương của tổ chức Thủ Hộ Giả vang lên một tiếng kêu thảm thiết: "Vệ tinh?! Ta... Ta mẹ nó đánh rớt một cái vệ tinh hả?"
Sau đó điện thoại của Giang Ly lại vang lên cái nhạc điệu ma mị kia: "A nha ha ha ha..."
Giang Ly liếc nhìn màn hình hiện tên người gọi. Trình Thụ.
Thế là Giang Ly tiện tay nghe máy, nói: "Alo?"
"Alo em rể ngươi ấy! Ngươi mẹ nó làm hỏng một cái vệ tinh hả? Cái đồ đó đắt cỡ nào ngươi biết không? Ta nói cho ngươi biết... $#&" Giang Ly trực tiếp ném điện thoại lên giường, sau đó móc ra một cái điện thoại khác bật loa ngoài đặt ở đó, ấn mở nhạc, chỉ nghe điện thoại kia bên trong vang lên tiếng của hắn: "Ừm... Được, biết rồi."
Vô hạn tuần hoàn...
Giang Ly thì đi đánh răng rửa mặt.
Chờ Giang Ly rửa mặt đánh răng xong, cầm điện thoại lên, phát hiện Trình Thụ đã sớm tắt máy.
Đồng thời nhận được một tin nhắn đầy oán niệm của Trình Thụ: "Đại ca, lần sau chúng ta có thể nhẹ nhàng chút được không?"
Giang Ly tặc lưỡi, trả lời một câu: "Cố gắng!"
Đúng lúc này, Giang Ly nhận được điện thoại của chủ nhà.
"Giang Ly à, dạo này khỏe không?" Chủ nhà là một ông già làm kế toán, nói chuyện rất chậm, nhưng Giang Ly biết, lão nhân này đặc biệt giỏi tính toán, gọi điện thoại cho hắn chắc chắn là có chuyện không tốt.
Quả nhiên, chưa nói được ba câu, ông già kế toán đã nói: "Thì là như vậy, tình hình ở chỗ chúng ta ngươi cũng biết rõ cả rồi đấy. Đêm qua có một con ác ma to như vậy tới, còn bị người giết chết. Ta cảm thấy, chỗ chúng ta chắc chắn sẽ hot thôi!"
Giang Ly nói: "Không phải chứ? Chuyện lớn như vậy xảy ra, mọi người sớm đã sợ hãi muốn chạy hết rồi chứ?"
Ông già kế toán hừ hừ nói: "Ngươi hiểu cái gì? Chính bởi vì có ác ma đến, lại còn bị giết, cho nên chỗ chúng ta mới càng tỏ ra an toàn đó! Bởi vậy, chỗ chúng ta, dù là người muốn đến xem nơi đã từng xảy ra chiến đấu với ác ma, hay là người muốn tìm nơi an toàn, chắc chắn đều sẽ rất hot!"
Giang Ly hỏi: "Sau đó thì sao?"
Ông già kế toán cũng không vòng vo, nói thẳng luôn: "Tiền thuê nhà tháng sau tăng mười lăm phần trăm, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Giang Ly nghe xong mặt liền đen xì, cái khu nhà này thế nào, hắn biết rõ. Nhà cũ nát lâu năm không được sửa chữa, đường đi còn không có đèn đường, còn có cả ác ma đến nữa, vậy mà mẹ nó còn có thể tăng giá được? Tăng cái đầu quỷ ấy!
Hơn nữa, ác ma bây giờ cũng đâu có phải là cái thứ hiếm có gì cho cam, mọi người trốn còn không kịp nữa là, ai thèm đến tham quan cái nơi đã từng xảy ra chiến đấu với ác ma làm gì? Là ngại mình sống lâu quá hay sao?
Nói thẳng ra, thì chính là ông già kế toán đang tìm cớ để hố hắn!
Giang Ly hừ hừ nói: "Tôi nói, ông còn chưa hết à? Cái đồng hồ nước nhà tôi có phải là do ông ăn trộm rồi đổi không đấy? Tôi một tháng không ở nhà mà mất đến 3 khối nước là sao? Hay tôi nuôi cá voi trong nhà à? Còn nữa, cái công tơ điện nhà người ta thì nhảy từng cái một, còn nhà tôi thì lại nhảy từng dãy từng dãy một, thế nào? Cái này là công tơ điện phiên bản chuột túi hả?"
Ông già kế toán nghe xong, mặt mũi đỏ bừng, nhưng vẫn cứng đầu nói: "Tiểu tử nhà ngươi không có chứng cứ thì đừng có nói linh tinh nha? Dù sao những gì cần nói ta cũng đã nói với ngươi rồi, tiền thuê nhà sẽ tăng giá, từ tháng sau, một lần đóng một năm, thiếu một xu cũng đừng trách ta đuổi người nha!"
Giang Ly nghe xong cũng nổi giận, bây giờ hắn cũng không còn là cái tên tiểu tử nghèo rớt mùng tơi như trước, tùy tiện để cho ngươi bắt nạt nữa.
Thế là Giang Ly ha ha nói: "Đuổi người? Không cần đuổi, nhà ông sắp sập rồi."
Ông già kế toán ngẩn người ra, nói: "Ý gì?"
Sau đó ông già kế toán liền nghe thấy một tiếng ầm vang rất lớn, tiếp đó lại nghe thấy Giang Ly ho khan hai tiếng rồi nói: "Hôm qua không phải có ác ma tới à? Ác ma một quyền làm hỏng nhà rồi, đơn giản vậy thôi."
Nói xong, Giang Ly liền cúp điện thoại.
Ông già kế toán nghe xong, tại chỗ liền đờ người ra, vội vàng lao ra ngoài, cưỡi cái xe đạp đôi tám của mình phóng bạt mạng, liên tục vượt mấy cái đèn đỏ chạy tới khu nhà dưới lầu, lúc xuống xe thì chân cũng đã mềm nhũn cả ra rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận