Đại Ma Vương Không Hợp Cách
Chương 259: Biến hóa
Chương 259: Biến hóa Trong khoảnh khắc, thiên hạ kinh sợ!
Có người thống kê, trong mười hai ác ma này có ba con giáng lâm tại Tượng Châu, trong đó một con cự ưng rơi xuống vùng núi tây bắc Caucasus, hai con còn lại đều giáng xuống Đông Đô, một con Mãng Long trắng rơi xuống trên Thiên Sơn, một con bạch hạc rơi xuống trên núi Côn Luân.
Phương Châu có hai con, lần lượt là một con gấu xám và một con cự tích; Điểu Châu có hai con, lần lượt là một con tuần lộc và một con Ngân Lang; Hạc Châu có hai con, lần lượt là một con sư tử đực và một con báo săn; Thông Châu có hai con, lần lượt là một con chuột túi và một con mèo đuôi ngắn; Cuối cùng, một con cự sa giáng lâm tại Huyền Vũ Châu.
Những Thần cấp ác ma đáng sợ này không chỉ đến một mình mà còn mang theo một đám Bán Thần và ác ma cấp thiên tai, số lượng không ít, bao phủ khắp các đỉnh núi và vùng hoang vu.
Mọi người vừa mới bình tĩnh lại được một thời gian thì ngay lập tức lại trở nên căng thẳng.
Sau ba ngày, mười hai ác ma Thần cấp đáng sợ tuyệt luân đã vượt qua nửa hành tinh để đến không trung phía trên trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ. Trong mười hai ác ma Thần cấp này, trừ bạch hạc ra thì tất cả đều là giống đực. Sau khi bọn chúng mạnh mẽ giáng lâm đã hóa thành mười hai người hầu hạ mặc trang phục của người cổ Lam Tinh, lơ lửng trên không trung phía trên trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ.
Khoảnh khắc ấy, trái tim của người dân trên toàn thế giới đều bị nhấc lên.
Bán Thần đã đánh cho nhân loại vỡ đầu sứt trán, vậy ác ma Thần cấp đáng sợ đến mức nào?
Huống chi, lần này còn đến tận mười hai con, lập tức cảm giác trong lòng như bị đè nặng một tảng đá lớn, khó mà thở nổi.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là mười hai ác ma Thần cấp lại không hề biểu lộ ra ác ý, ngược lại còn thu liễm khí thế, mỉm cười yêu cầu được đối thoại với các lãnh đạo cấp cao của nhân loại.
Sau đó, các lãnh đạo cấp cao của nhân loại đã tiếp dẫn bọn chúng vào bên trong trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ, không ai biết bọn chúng đã hàn huyên những gì.
Nhưng sau nửa ngày, bọn chúng rời khỏi trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ và trở về nơi mà mình đã xuất hiện.
Tiếp đó, trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ đã công bố một thông cáo ra bên ngoài, đó là nhân loại và ác ma sẽ chung sống hòa bình, ác ma sẽ không cưỡng ép chọn nhân loại làm sinh vật phụ thuộc, chúng sẽ tự bắt giữ những dã thú và phi cầm để làm vật phụ thuộc. Đồng thời, đám ác ma sẽ tự thuần dưỡng dã thú để cung cấp cho việc chọn vật phụ thuộc ký sinh, nhờ đó mà đảm bảo không phá hoại cân bằng sinh thái của Lam Tinh.
Cùng lúc đó, đám ác ma cũng sẽ không chủ động tập kích nhân loại nữa, một khi tiến vào các thành phố lớn của nhân loại thì cũng sẽ tuân thủ quy tắc và chế độ của thành phố đó.
Khi tin tức này được truyền ra, cả thế giới hoàn toàn náo động.
Điều mọi người lo lắng nhất là đám ác ma Thần cấp mạnh mẽ giáng lâm, quét ngang tất cả, phá hủy nền văn minh của nhân loại, thậm chí đồ sát nhân loại gần như không còn!
Nhưng không ai ngờ tới là đám ác ma Thần cấp đáng sợ này lại không hề bộc lộ mặt hung tàn mà ngược lại chủ động đạt được thỏa thuận hòa giải với nhân loại, đồng thời chủ trương chung sống hòa bình, điều này thật sự khiến mọi người bất ngờ.
Nhưng đây quả thật là một chuyện tốt, tảng đá lớn treo trong lòng mọi người đã được đặt xuống.
Giang Ly nhìn thấy tin tức này khi đang dùng cơm, nghe nói hai bên chung sống hòa bình, cũng chỉ cười một tiếng chứ không để ý nhiều.
Nhưng có một người lại tỏ ra rất bất mãn, đó chính là Trưởng Tôn Bảo.
Trưởng Tôn Bảo phàn nàn nói: "Mấy người đó thật nịnh bợ, trước kia lúc ngươi quét ngang Bán Thần, từng người hớt ha hớt hải chạy tới tặng quà, cầu kiến. Hiện tại nghe tin ác ma Thần cấp giáng lâm, lại còn bằng lòng chung sống hòa bình với nhân loại, thì từng người đều chạy hết. Ta nghe nói bọn họ sợ mấy ác ma Thần cấp đó tìm ngươi tính nợ cũ… Đồng thời còn đang nghĩ cách liên hệ với những ác ma Thần cấp đó, muốn kết giao thân tình…"
Giang Ly lại thản nhiên nói: "Thương nhân mà, không có lợi thì ai dậy sớm, bọn họ không làm vậy thì ta mới thấy kỳ lạ đấy. Nhưng không sao cả, chuyện này chẳng liên quan gì đến chúng ta, cứ yên tĩnh sống là được rồi."
Trưởng Tôn Bảo thấy Giang Ly chẳng có phản ứng gì nên cũng không sao nữa.
Nhưng Giang Ly vẫn lẩm bẩm một câu: "Ác ma giờ cũng biết lễ phép sao?"
Hắc liên bĩu môi nói: "Lễ phép cái rắm, tám phần là trước kia bị ngươi đấm đá bầm dập cả người, tưởng rằng nhân loại ai cũng dữ dằn như vậy. Nên mới ra cái màn này, ngươi tin không, nếu nhân loại không đưa ra nổi sức mạnh có thể địch lại chúng. Không đến mấy ngày, bọn này sẽ lật mặt cho xem! Ta quá hiểu đám ác ma rồi, từng tên một căn bản không biết xấu hổ!"
Giang Ly ra sức gật đầu rồi cười tủm tỉm nhìn Hắc liên.
Hắc liên tức giận nói: "Ngươi nhìn ta làm gì? Ta là đại ma vương, ta muốn mặt!"
Giang Ly cười ha ha nói: "Ngươi không phải đã có mặt rồi sao? Còn muốn gì nữa? Lại muốn giở trò tinh nghịch à?"
"Cút!" Hắc liên giận dữ mắng.
Giang Ly cười ha ha rồi xuống lầu.
Dưới lầu, Đại Cáp mang theo đàn chó săn chạy khắp nơi, phía sau chúng có một con Xí Nga đang cầm gậy đuổi theo lũ chó con mà kêu ngao ngao.
Giang Ly lập tức bị một màn này làm kinh ngạc, Xí Nga đuổi chó? Còn TM cầm gậy?
Đồng thời Giang Ly vỗ trán nhớ lại, trước đó có người muốn lấy lòng Xương Long nên đã cống nạp một con Xí Nga, nhưng sau đó tên này chê bên ngoài nóng nên bị Trần Nhã ném vào tủ lạnh, rồi tên này tìm được một cái tủ lạnh lớn hơn nên từ đó cũng ít thấy nó.
Ai ngờ mấy ngày không gặp, tên này đã dữ dằn như vậy rồi?
Giang Ly vồ một tay bắt lấy Đại Cáp, Xí Nga vốn còn muốn làm dữ nhưng vừa nhìn thấy Giang Ly thì lập tức quẳng gậy sang một bên, giả bộ mặt ngơ ngác, ngây ngô rồi lạch bạch đi tới.
Giang Ly nhếch mép nói: "Ta đi... đây là coi ta là đồ ngốc hay là coi ta là mù đây?"
Đại Cáp ngẩng đầu nói: "Cả hai thứ đều đúng thì sao."
Bốp!
Giang Ly cho nó một cái tát rồi nói: "Nói, đây là chuyện gì?"
Đại Cáp trừng mắt, ra vẻ ngơ ngác.
Giang Ly nhếch mép nói: "Ta có vẻ đánh giá cao sự thông minh của ngươi rồi."
Đại Cáp lập tức không vui, kêu lên: "Mạch não của ta mặc dù không giống với các ngươi lắm nhưng nói chung trí thông minh của ta vẫn được, ngươi cho ta suy nghĩ chút đi, ta sẽ cho ngươi biết chuyện gì."
Sau khi vuốt ve suy nghĩ, nó trừng đôi mắt chó lên nói: "Việc này rất dài dòng."
Giang Ly nói: "Nói trọng điểm thôi, nói ngắn gọn!"
Đại Cáp gật đầu, lại vuốt vuốt suy nghĩ rồi đĩnh đạc nói: "Nói tóm lại là... Ta cũng không biết!"
Giang Ly nghe xong, mặt lập tức tối sầm lại, trực tiếp cho nó một cái tát: "Ngươi không biết mà còn bày đặt cái gì? Làm bộ thâm trầm làm gì, suy nghĩ cái con khỉ gì?"
Kết quả Đại Cáp còn không phục, tức giận kêu lên: "Ta không phải làm một chút thì làm sao biết là mình không biết được hả?"
Giang Ly nghe xong, lại chẳng thể phản bác được… Bịch!
Giang Ly đá Đại Cáp bay ra rồi đi tìm con Xí Nga kia.
Tủ lạnh lớn là Giang Ly tìm đến để cấp đông đống chân giò heo của Hồng Tỷ, rất to nên hắn không để trong nhà mình mà mở thêm một căn phòng để nó.
Bình thường Giang Ly cũng không đi tới đó, hôm nay thấy Xí Nga này lại giở trò, hắn quyết định đến xem xem rốt cuộc có chuyện gì.
Đẩy cửa phòng ra, Giang Ly đã cảm thấy có một luồng hơi lạnh ùa vào mặt, Giang Ly cau mày thầm nghĩ: "Một cái tủ lạnh mà thôi, chẳng lẽ còn hơn điều hòa?"
Vừa mở cửa, Giang Ly đã thấy toàn bộ phòng bị bao phủ bởi một tầng băng giá, căn phòng đó trông giống như một cái tủ lạnh lớn vậy!
Nghe có người mở cửa, Xí Nga vốn đang nằm liền lao tới, cảnh giác nhìn ra cửa, thấy là Giang Ly thì tên này lập tức trở mặt như diễn kịch, ngay lập tức từ vẻ cẩn trọng, khôn khéo biến thành bộ dạng ngơ ngác, dễ thương rồi kêu hai tiếng với Giang Ly.
Giang Ly nhếch mép cười: "Ta đang lo không có gì ăn đây, nhìn ngươi trắng trẻo mập mạp, phì phì nộn nà, ngơ ngác hố hố, hay là đem luộc nhỉ."
Xí Nga nghe xong thì sợ đến nỗi dựng cả lông lên, mở đôi cánh ra, quay người chạy lạch bạch.
Giang Ly nhanh chân đuổi theo tóm lấy nó.
"Đừng ăn ta, đừng ăn ta... Đại vương tha mạng!" Xí Nga kêu ngao ngao.
Giang Ly ngạc nhiên: "Đại vương?"
Đây là cách xưng hô mới lạ đấy, trước kia chưa ai gọi hắn như vậy cả.
Xí Nga tội nghiệp nhìn Giang Ly nói: "Ta xem ở chỗ Xương Long, trong «Tây Du Ký» tiểu yêu đều gọi đại vương nhà mình như vậy mà."
Giang Ly trợn trắng mắt, được thôi, lại một tên bị đầu độc bởi TV.
Giang Ly nói: "Nói đi, rốt cuộc là ngươi làm sao vậy? Là vốn dĩ ngươi là ác ma trà trộn vào, hay là giữa đường bị ác ma nhập vào?"
Xí Nga khổ sở nhìn Giang Ly nói: "Thì... ta nói, ngươi có thể không ăn ta không?"
Giang Ly nói: "Cái này còn phải xem ngươi nói có tốt hay không đã, nói tốt thì không ăn, nói không hay thì lột da chiên giòn!"
Xí Nga sợ run cả người, nó tận mắt chứng kiến Giang Ly đem một đám đại ác ma mang về chiên, xào, nấu, nướng các kiểu nên rất sợ Giang Ly.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, Xí Nga nói: "Thật ra thì ta cũng không biết mình bị làm sao nữa, vốn dĩ ta sống ở Huyền Vũ Châu rất tốt. Sau đó bị người bắt, rồi ta đến nhà các ngươi. Bên ngoài nóng quá trời, ta suýt nữa thì bị nóng đến ngất xỉu luôn.
Sau đó Nhã tỷ để ta vào tủ lạnh, ta mới tỉnh lại.
Nhưng mà cái tủ lạnh đó bé quá, nên cô ấy bảo ở đây có cái tủ lạnh lớn, thế là ta tới đây.
Mặc dù cũng đỡ nóng đấy, nhưng mà ta đói quá..."
Giang Ly bỗng nhiên ý thức được điều gì, lập tức mở tung tủ lạnh ra, chao ôi, chân giò heo đâu mất sạch!
Giang Ly nhìn sang Xí Nga, Xí Nga nhếch miệng, vô cùng xấu hổ nói: "Đều là ta ăn hết…"
Giang Ly lập tức mừng rỡ, hắn đang lo không biết xử lý đống đồ này như thế nào, ai ngờ tên hay gây phiền phức lại tự động tìm đến.
Nhưng Giang Ly vẫn tò mò hỏi một câu: "Ngươi ăn xong không thấy có gì khác thường sao?"
"Ăn xong mấy thứ đó, toàn thân ta nóng hầm hập, khó chịu vô cùng, ngươi nhìn xuống sàn nhà xem, đều là do ta dẫm mà thành... hắc hắc... thì là cái gì đó đấy, chắc ngươi quen lắm mà?"
Giang Ly nhìn xuống cái sàn nhà trông như tổ ong vò vẽ, xem ra nếu không bị đóng băng thì nó đã nát bét từ lâu rồi!
Xí Nga tiếp tục nói: "Sau đó ta cảm thấy xung quanh âm u, như có một loại khí đặc biệt nào đó đang lưu chuyển, rồi ta cứ liều mạng hút vào. Hút một hồi, ta liền đi ra ngoài, thấy một ông lão, ông ấy cũng đang hút ở đó, hô hấp của ông ấy có nhịp điệu lắm. Ta bị ma xui quỷ khiến nên đã ngồi đối diện ông ta, làm theo nhịp điệu hô hấp của ông ta mà hút… Dần dần, ta đã mất hết ý thức.
Đến lúc ta tỉnh lại thì ta phát hiện, vậy mà mình lại nói chuyện được… Ta khai khiếu, ta hiểu được rất nhiều thứ.
Hơn nữa, ta như có thể điều khiển được sức mạnh băng hàn…"
Nói xong, trên cánh của Xí Nga xuất hiện một đoàn khí băng hàn, ném xuống mặt đất một cái, mặt đất lập tức đóng băng thành một lớp băng dày.
Giang Ly cau mày: "Nói vậy, ngươi không bị ác ma nhập xác?"
Xí Nga lắc đầu: "Không có."
Giang Ly nhìn Hắc liên, Hắc liên nhìn Giang Ly, sau đó cả hai cùng đồng thanh nói: "Ngọa Tào... Vậy đây xem như là yêu quái rồi à?"
Mặc dù Giang Ly không thể tin được, nhưng sự thật chứng minh, Xí Nga này sau khi hấp thu ác ma lực, oán khí cùng các loại năng lượng đã thật sự thành tinh!
Một con Xí Nga sau khi tu luyện một môn công pháp vớ vẩn mà đã có thể dễ dàng thành tinh, vậy còn những loài động vật khác thì sao?
Còn những tu sĩ đang nắm giữ môn công pháp đó thì sao?
Giang Ly tặc lưỡi, hắn nghĩ ra rất nhiều điều, hắn bỗng nhiên cảm thấy, thế giới này đang ngày càng trở nên thú vị. Nhưng Giang Ly tò mò nhất vẫn là tên đứng phía sau màn đó, giờ phút này, khi nhìn thấy ác ma Thần cấp giáng lâm, linh khí đang thức tỉnh, tu sĩ đang trỗi dậy, ngay cả yêu quái cũng đã xuất hiện… Nó sẽ có tâm tình như thế nào? Nó có thể thu mình lại đến bao giờ?
Cùng lúc đó, trong trụ sở chính của Tổ chức Thủ Hộ toàn cầu, các lãnh đạo cấp cao giỏi quản lý của các quốc gia đang tụ tập lại.
"Về ác ma Thần cấp, tôi không tin. Đám gia hỏa đó đã gọi là ác ma thì chẳng có chữ tín mà nói, càng không nói đến việc tất cả vì hòa bình."
"Tôi cũng không tin, rõ ràng là bọn chúng đang cố kỵ điều gì đó."
"Bọn chúng hẳn đang cố kỵ xem trong chúng ta có ai có sức mạnh đủ gây uy hiếp cho chúng không, cái gọi là muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với nhân loại, chỉ sợ cũng vì muốn thăm dò rõ lai lịch của chúng ta mà thôi. Nên tôi đề nghị, phong tỏa thành trì, không cho bọn chúng vào."
"Như thế chẳng phải là bịt tai trộm chuông sao? Chuyện này rất dễ để lộ sơ hở, muốn tôi nói thì cứ lấy bất biến ứng vạn biến là tốt nhất."
"Vấn đề là, chúng ta không có cao thủ mà…"
"Không có cao thủ mới là đáng sợ nhất, bọn chúng và bản thân ta đều không dò rõ lai lịch của đối phương…"
Mọi người sáng mắt, hiểu ra ý đối phương, bày trận nghi binh kiểu gì thì cũng sẽ có sơ hở, nhưng nếu cứ buông lỏng thì ngược lại sẽ không có sơ hở nào! Đối phương không hề ra tay khai chiến ngay, chứng tỏ vẫn còn là một đám ác ma đa nghi, đối phó với loại ác ma này, thì không làm gì cả mới là cách phản kích tốt nhất!
Sau khi xác định phương châm này, có người hỏi: "Vậy còn nó thì sao?"
"Hiện tại nhân loại đã đến lúc sinh tử tồn vong, nó có giáng lâm hay không, chúng ta đều phải tự cường. Nó mà không tiêu diệt được ác ma thì chúng ta chỉ còn cách tự mình lo cho mình thôi... Đến khi tương lai là địch hay bạn thì hãy tính tiếp. Vậy nên tôi đề nghị, hiện tại hãy toàn lực nâng cao sức mạnh lên, phá vỡ giới hạn mà nó đã đặt ra!"
"Tôi đồng ý!"
"Đồng ý!"
Sau đó có người nói: "Nghe nói có đại tài phiệt và thế lực dân gian đang tiếp xúc với ác ma Thần cấp, mọi người thấy thế nào?"
"Chúng ta dù sao cũng chỉ là một tổ chức đứng thứ ba, không có quyền quản chuyện của bọn họ. Nhưng mà bọn họ làm vậy chẳng khác nào đang chơi với lửa, hở chút thôi là sợ tan xương nát thịt ngay."
"Cứ im lặng theo dõi sự thay đổi của tình hình đi, bọn họ là thương nhân, từng người một đều rất ranh mãnh, chắc hẳn sẽ có chừng mực thôi."
Trong khoảng thời gian sau đó, quả nhiên ác ma không còn quấy rầy nhân loại nữa, thậm chí có một số ác ma không quá nghe lời muốn làm ác cũng đều sẽ có những ác ma mạnh hơn giáng lâm giết chết.
Có người thống kê, trong mười hai ác ma này có ba con giáng lâm tại Tượng Châu, trong đó một con cự ưng rơi xuống vùng núi tây bắc Caucasus, hai con còn lại đều giáng xuống Đông Đô, một con Mãng Long trắng rơi xuống trên Thiên Sơn, một con bạch hạc rơi xuống trên núi Côn Luân.
Phương Châu có hai con, lần lượt là một con gấu xám và một con cự tích; Điểu Châu có hai con, lần lượt là một con tuần lộc và một con Ngân Lang; Hạc Châu có hai con, lần lượt là một con sư tử đực và một con báo săn; Thông Châu có hai con, lần lượt là một con chuột túi và một con mèo đuôi ngắn; Cuối cùng, một con cự sa giáng lâm tại Huyền Vũ Châu.
Những Thần cấp ác ma đáng sợ này không chỉ đến một mình mà còn mang theo một đám Bán Thần và ác ma cấp thiên tai, số lượng không ít, bao phủ khắp các đỉnh núi và vùng hoang vu.
Mọi người vừa mới bình tĩnh lại được một thời gian thì ngay lập tức lại trở nên căng thẳng.
Sau ba ngày, mười hai ác ma Thần cấp đáng sợ tuyệt luân đã vượt qua nửa hành tinh để đến không trung phía trên trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ. Trong mười hai ác ma Thần cấp này, trừ bạch hạc ra thì tất cả đều là giống đực. Sau khi bọn chúng mạnh mẽ giáng lâm đã hóa thành mười hai người hầu hạ mặc trang phục của người cổ Lam Tinh, lơ lửng trên không trung phía trên trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ.
Khoảnh khắc ấy, trái tim của người dân trên toàn thế giới đều bị nhấc lên.
Bán Thần đã đánh cho nhân loại vỡ đầu sứt trán, vậy ác ma Thần cấp đáng sợ đến mức nào?
Huống chi, lần này còn đến tận mười hai con, lập tức cảm giác trong lòng như bị đè nặng một tảng đá lớn, khó mà thở nổi.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là mười hai ác ma Thần cấp lại không hề biểu lộ ra ác ý, ngược lại còn thu liễm khí thế, mỉm cười yêu cầu được đối thoại với các lãnh đạo cấp cao của nhân loại.
Sau đó, các lãnh đạo cấp cao của nhân loại đã tiếp dẫn bọn chúng vào bên trong trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ, không ai biết bọn chúng đã hàn huyên những gì.
Nhưng sau nửa ngày, bọn chúng rời khỏi trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ và trở về nơi mà mình đã xuất hiện.
Tiếp đó, trụ sở chính toàn cầu của người thủ hộ đã công bố một thông cáo ra bên ngoài, đó là nhân loại và ác ma sẽ chung sống hòa bình, ác ma sẽ không cưỡng ép chọn nhân loại làm sinh vật phụ thuộc, chúng sẽ tự bắt giữ những dã thú và phi cầm để làm vật phụ thuộc. Đồng thời, đám ác ma sẽ tự thuần dưỡng dã thú để cung cấp cho việc chọn vật phụ thuộc ký sinh, nhờ đó mà đảm bảo không phá hoại cân bằng sinh thái của Lam Tinh.
Cùng lúc đó, đám ác ma cũng sẽ không chủ động tập kích nhân loại nữa, một khi tiến vào các thành phố lớn của nhân loại thì cũng sẽ tuân thủ quy tắc và chế độ của thành phố đó.
Khi tin tức này được truyền ra, cả thế giới hoàn toàn náo động.
Điều mọi người lo lắng nhất là đám ác ma Thần cấp mạnh mẽ giáng lâm, quét ngang tất cả, phá hủy nền văn minh của nhân loại, thậm chí đồ sát nhân loại gần như không còn!
Nhưng không ai ngờ tới là đám ác ma Thần cấp đáng sợ này lại không hề bộc lộ mặt hung tàn mà ngược lại chủ động đạt được thỏa thuận hòa giải với nhân loại, đồng thời chủ trương chung sống hòa bình, điều này thật sự khiến mọi người bất ngờ.
Nhưng đây quả thật là một chuyện tốt, tảng đá lớn treo trong lòng mọi người đã được đặt xuống.
Giang Ly nhìn thấy tin tức này khi đang dùng cơm, nghe nói hai bên chung sống hòa bình, cũng chỉ cười một tiếng chứ không để ý nhiều.
Nhưng có một người lại tỏ ra rất bất mãn, đó chính là Trưởng Tôn Bảo.
Trưởng Tôn Bảo phàn nàn nói: "Mấy người đó thật nịnh bợ, trước kia lúc ngươi quét ngang Bán Thần, từng người hớt ha hớt hải chạy tới tặng quà, cầu kiến. Hiện tại nghe tin ác ma Thần cấp giáng lâm, lại còn bằng lòng chung sống hòa bình với nhân loại, thì từng người đều chạy hết. Ta nghe nói bọn họ sợ mấy ác ma Thần cấp đó tìm ngươi tính nợ cũ… Đồng thời còn đang nghĩ cách liên hệ với những ác ma Thần cấp đó, muốn kết giao thân tình…"
Giang Ly lại thản nhiên nói: "Thương nhân mà, không có lợi thì ai dậy sớm, bọn họ không làm vậy thì ta mới thấy kỳ lạ đấy. Nhưng không sao cả, chuyện này chẳng liên quan gì đến chúng ta, cứ yên tĩnh sống là được rồi."
Trưởng Tôn Bảo thấy Giang Ly chẳng có phản ứng gì nên cũng không sao nữa.
Nhưng Giang Ly vẫn lẩm bẩm một câu: "Ác ma giờ cũng biết lễ phép sao?"
Hắc liên bĩu môi nói: "Lễ phép cái rắm, tám phần là trước kia bị ngươi đấm đá bầm dập cả người, tưởng rằng nhân loại ai cũng dữ dằn như vậy. Nên mới ra cái màn này, ngươi tin không, nếu nhân loại không đưa ra nổi sức mạnh có thể địch lại chúng. Không đến mấy ngày, bọn này sẽ lật mặt cho xem! Ta quá hiểu đám ác ma rồi, từng tên một căn bản không biết xấu hổ!"
Giang Ly ra sức gật đầu rồi cười tủm tỉm nhìn Hắc liên.
Hắc liên tức giận nói: "Ngươi nhìn ta làm gì? Ta là đại ma vương, ta muốn mặt!"
Giang Ly cười ha ha nói: "Ngươi không phải đã có mặt rồi sao? Còn muốn gì nữa? Lại muốn giở trò tinh nghịch à?"
"Cút!" Hắc liên giận dữ mắng.
Giang Ly cười ha ha rồi xuống lầu.
Dưới lầu, Đại Cáp mang theo đàn chó săn chạy khắp nơi, phía sau chúng có một con Xí Nga đang cầm gậy đuổi theo lũ chó con mà kêu ngao ngao.
Giang Ly lập tức bị một màn này làm kinh ngạc, Xí Nga đuổi chó? Còn TM cầm gậy?
Đồng thời Giang Ly vỗ trán nhớ lại, trước đó có người muốn lấy lòng Xương Long nên đã cống nạp một con Xí Nga, nhưng sau đó tên này chê bên ngoài nóng nên bị Trần Nhã ném vào tủ lạnh, rồi tên này tìm được một cái tủ lạnh lớn hơn nên từ đó cũng ít thấy nó.
Ai ngờ mấy ngày không gặp, tên này đã dữ dằn như vậy rồi?
Giang Ly vồ một tay bắt lấy Đại Cáp, Xí Nga vốn còn muốn làm dữ nhưng vừa nhìn thấy Giang Ly thì lập tức quẳng gậy sang một bên, giả bộ mặt ngơ ngác, ngây ngô rồi lạch bạch đi tới.
Giang Ly nhếch mép nói: "Ta đi... đây là coi ta là đồ ngốc hay là coi ta là mù đây?"
Đại Cáp ngẩng đầu nói: "Cả hai thứ đều đúng thì sao."
Bốp!
Giang Ly cho nó một cái tát rồi nói: "Nói, đây là chuyện gì?"
Đại Cáp trừng mắt, ra vẻ ngơ ngác.
Giang Ly nhếch mép nói: "Ta có vẻ đánh giá cao sự thông minh của ngươi rồi."
Đại Cáp lập tức không vui, kêu lên: "Mạch não của ta mặc dù không giống với các ngươi lắm nhưng nói chung trí thông minh của ta vẫn được, ngươi cho ta suy nghĩ chút đi, ta sẽ cho ngươi biết chuyện gì."
Sau khi vuốt ve suy nghĩ, nó trừng đôi mắt chó lên nói: "Việc này rất dài dòng."
Giang Ly nói: "Nói trọng điểm thôi, nói ngắn gọn!"
Đại Cáp gật đầu, lại vuốt vuốt suy nghĩ rồi đĩnh đạc nói: "Nói tóm lại là... Ta cũng không biết!"
Giang Ly nghe xong, mặt lập tức tối sầm lại, trực tiếp cho nó một cái tát: "Ngươi không biết mà còn bày đặt cái gì? Làm bộ thâm trầm làm gì, suy nghĩ cái con khỉ gì?"
Kết quả Đại Cáp còn không phục, tức giận kêu lên: "Ta không phải làm một chút thì làm sao biết là mình không biết được hả?"
Giang Ly nghe xong, lại chẳng thể phản bác được… Bịch!
Giang Ly đá Đại Cáp bay ra rồi đi tìm con Xí Nga kia.
Tủ lạnh lớn là Giang Ly tìm đến để cấp đông đống chân giò heo của Hồng Tỷ, rất to nên hắn không để trong nhà mình mà mở thêm một căn phòng để nó.
Bình thường Giang Ly cũng không đi tới đó, hôm nay thấy Xí Nga này lại giở trò, hắn quyết định đến xem xem rốt cuộc có chuyện gì.
Đẩy cửa phòng ra, Giang Ly đã cảm thấy có một luồng hơi lạnh ùa vào mặt, Giang Ly cau mày thầm nghĩ: "Một cái tủ lạnh mà thôi, chẳng lẽ còn hơn điều hòa?"
Vừa mở cửa, Giang Ly đã thấy toàn bộ phòng bị bao phủ bởi một tầng băng giá, căn phòng đó trông giống như một cái tủ lạnh lớn vậy!
Nghe có người mở cửa, Xí Nga vốn đang nằm liền lao tới, cảnh giác nhìn ra cửa, thấy là Giang Ly thì tên này lập tức trở mặt như diễn kịch, ngay lập tức từ vẻ cẩn trọng, khôn khéo biến thành bộ dạng ngơ ngác, dễ thương rồi kêu hai tiếng với Giang Ly.
Giang Ly nhếch mép cười: "Ta đang lo không có gì ăn đây, nhìn ngươi trắng trẻo mập mạp, phì phì nộn nà, ngơ ngác hố hố, hay là đem luộc nhỉ."
Xí Nga nghe xong thì sợ đến nỗi dựng cả lông lên, mở đôi cánh ra, quay người chạy lạch bạch.
Giang Ly nhanh chân đuổi theo tóm lấy nó.
"Đừng ăn ta, đừng ăn ta... Đại vương tha mạng!" Xí Nga kêu ngao ngao.
Giang Ly ngạc nhiên: "Đại vương?"
Đây là cách xưng hô mới lạ đấy, trước kia chưa ai gọi hắn như vậy cả.
Xí Nga tội nghiệp nhìn Giang Ly nói: "Ta xem ở chỗ Xương Long, trong «Tây Du Ký» tiểu yêu đều gọi đại vương nhà mình như vậy mà."
Giang Ly trợn trắng mắt, được thôi, lại một tên bị đầu độc bởi TV.
Giang Ly nói: "Nói đi, rốt cuộc là ngươi làm sao vậy? Là vốn dĩ ngươi là ác ma trà trộn vào, hay là giữa đường bị ác ma nhập vào?"
Xí Nga khổ sở nhìn Giang Ly nói: "Thì... ta nói, ngươi có thể không ăn ta không?"
Giang Ly nói: "Cái này còn phải xem ngươi nói có tốt hay không đã, nói tốt thì không ăn, nói không hay thì lột da chiên giòn!"
Xí Nga sợ run cả người, nó tận mắt chứng kiến Giang Ly đem một đám đại ác ma mang về chiên, xào, nấu, nướng các kiểu nên rất sợ Giang Ly.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, Xí Nga nói: "Thật ra thì ta cũng không biết mình bị làm sao nữa, vốn dĩ ta sống ở Huyền Vũ Châu rất tốt. Sau đó bị người bắt, rồi ta đến nhà các ngươi. Bên ngoài nóng quá trời, ta suýt nữa thì bị nóng đến ngất xỉu luôn.
Sau đó Nhã tỷ để ta vào tủ lạnh, ta mới tỉnh lại.
Nhưng mà cái tủ lạnh đó bé quá, nên cô ấy bảo ở đây có cái tủ lạnh lớn, thế là ta tới đây.
Mặc dù cũng đỡ nóng đấy, nhưng mà ta đói quá..."
Giang Ly bỗng nhiên ý thức được điều gì, lập tức mở tung tủ lạnh ra, chao ôi, chân giò heo đâu mất sạch!
Giang Ly nhìn sang Xí Nga, Xí Nga nhếch miệng, vô cùng xấu hổ nói: "Đều là ta ăn hết…"
Giang Ly lập tức mừng rỡ, hắn đang lo không biết xử lý đống đồ này như thế nào, ai ngờ tên hay gây phiền phức lại tự động tìm đến.
Nhưng Giang Ly vẫn tò mò hỏi một câu: "Ngươi ăn xong không thấy có gì khác thường sao?"
"Ăn xong mấy thứ đó, toàn thân ta nóng hầm hập, khó chịu vô cùng, ngươi nhìn xuống sàn nhà xem, đều là do ta dẫm mà thành... hắc hắc... thì là cái gì đó đấy, chắc ngươi quen lắm mà?"
Giang Ly nhìn xuống cái sàn nhà trông như tổ ong vò vẽ, xem ra nếu không bị đóng băng thì nó đã nát bét từ lâu rồi!
Xí Nga tiếp tục nói: "Sau đó ta cảm thấy xung quanh âm u, như có một loại khí đặc biệt nào đó đang lưu chuyển, rồi ta cứ liều mạng hút vào. Hút một hồi, ta liền đi ra ngoài, thấy một ông lão, ông ấy cũng đang hút ở đó, hô hấp của ông ấy có nhịp điệu lắm. Ta bị ma xui quỷ khiến nên đã ngồi đối diện ông ta, làm theo nhịp điệu hô hấp của ông ta mà hút… Dần dần, ta đã mất hết ý thức.
Đến lúc ta tỉnh lại thì ta phát hiện, vậy mà mình lại nói chuyện được… Ta khai khiếu, ta hiểu được rất nhiều thứ.
Hơn nữa, ta như có thể điều khiển được sức mạnh băng hàn…"
Nói xong, trên cánh của Xí Nga xuất hiện một đoàn khí băng hàn, ném xuống mặt đất một cái, mặt đất lập tức đóng băng thành một lớp băng dày.
Giang Ly cau mày: "Nói vậy, ngươi không bị ác ma nhập xác?"
Xí Nga lắc đầu: "Không có."
Giang Ly nhìn Hắc liên, Hắc liên nhìn Giang Ly, sau đó cả hai cùng đồng thanh nói: "Ngọa Tào... Vậy đây xem như là yêu quái rồi à?"
Mặc dù Giang Ly không thể tin được, nhưng sự thật chứng minh, Xí Nga này sau khi hấp thu ác ma lực, oán khí cùng các loại năng lượng đã thật sự thành tinh!
Một con Xí Nga sau khi tu luyện một môn công pháp vớ vẩn mà đã có thể dễ dàng thành tinh, vậy còn những loài động vật khác thì sao?
Còn những tu sĩ đang nắm giữ môn công pháp đó thì sao?
Giang Ly tặc lưỡi, hắn nghĩ ra rất nhiều điều, hắn bỗng nhiên cảm thấy, thế giới này đang ngày càng trở nên thú vị. Nhưng Giang Ly tò mò nhất vẫn là tên đứng phía sau màn đó, giờ phút này, khi nhìn thấy ác ma Thần cấp giáng lâm, linh khí đang thức tỉnh, tu sĩ đang trỗi dậy, ngay cả yêu quái cũng đã xuất hiện… Nó sẽ có tâm tình như thế nào? Nó có thể thu mình lại đến bao giờ?
Cùng lúc đó, trong trụ sở chính của Tổ chức Thủ Hộ toàn cầu, các lãnh đạo cấp cao giỏi quản lý của các quốc gia đang tụ tập lại.
"Về ác ma Thần cấp, tôi không tin. Đám gia hỏa đó đã gọi là ác ma thì chẳng có chữ tín mà nói, càng không nói đến việc tất cả vì hòa bình."
"Tôi cũng không tin, rõ ràng là bọn chúng đang cố kỵ điều gì đó."
"Bọn chúng hẳn đang cố kỵ xem trong chúng ta có ai có sức mạnh đủ gây uy hiếp cho chúng không, cái gọi là muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với nhân loại, chỉ sợ cũng vì muốn thăm dò rõ lai lịch của chúng ta mà thôi. Nên tôi đề nghị, phong tỏa thành trì, không cho bọn chúng vào."
"Như thế chẳng phải là bịt tai trộm chuông sao? Chuyện này rất dễ để lộ sơ hở, muốn tôi nói thì cứ lấy bất biến ứng vạn biến là tốt nhất."
"Vấn đề là, chúng ta không có cao thủ mà…"
"Không có cao thủ mới là đáng sợ nhất, bọn chúng và bản thân ta đều không dò rõ lai lịch của đối phương…"
Mọi người sáng mắt, hiểu ra ý đối phương, bày trận nghi binh kiểu gì thì cũng sẽ có sơ hở, nhưng nếu cứ buông lỏng thì ngược lại sẽ không có sơ hở nào! Đối phương không hề ra tay khai chiến ngay, chứng tỏ vẫn còn là một đám ác ma đa nghi, đối phó với loại ác ma này, thì không làm gì cả mới là cách phản kích tốt nhất!
Sau khi xác định phương châm này, có người hỏi: "Vậy còn nó thì sao?"
"Hiện tại nhân loại đã đến lúc sinh tử tồn vong, nó có giáng lâm hay không, chúng ta đều phải tự cường. Nó mà không tiêu diệt được ác ma thì chúng ta chỉ còn cách tự mình lo cho mình thôi... Đến khi tương lai là địch hay bạn thì hãy tính tiếp. Vậy nên tôi đề nghị, hiện tại hãy toàn lực nâng cao sức mạnh lên, phá vỡ giới hạn mà nó đã đặt ra!"
"Tôi đồng ý!"
"Đồng ý!"
Sau đó có người nói: "Nghe nói có đại tài phiệt và thế lực dân gian đang tiếp xúc với ác ma Thần cấp, mọi người thấy thế nào?"
"Chúng ta dù sao cũng chỉ là một tổ chức đứng thứ ba, không có quyền quản chuyện của bọn họ. Nhưng mà bọn họ làm vậy chẳng khác nào đang chơi với lửa, hở chút thôi là sợ tan xương nát thịt ngay."
"Cứ im lặng theo dõi sự thay đổi của tình hình đi, bọn họ là thương nhân, từng người một đều rất ranh mãnh, chắc hẳn sẽ có chừng mực thôi."
Trong khoảng thời gian sau đó, quả nhiên ác ma không còn quấy rầy nhân loại nữa, thậm chí có một số ác ma không quá nghe lời muốn làm ác cũng đều sẽ có những ác ma mạnh hơn giáng lâm giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận